Saturday, January 4, 2014

THƯƠNG MẸ, THƯƠNG CẢ NHÂN SINH

Lời Dẫn.  
Bài thơ tưởng niệm này viết cho hai người Bác.  Một là người Bác họ bên quê nhà, Bác Năm Thức hiền thục và nhân ái.  Bác là người bạn thân của mẹ. Người thứ 2 là Bác Đặng Thị Rõ, pháp danh Nguyệt Sanh Phát.  Bác cũng là người bạn thân của Mẹ ở Sacramento và là Mẹ của người bạn thân trong gia đình.  Bác Nguyệt Sanh Phát hiền hoà, từ tâm, thương yêu gia đình và có lòng từ bi rộng lớn. Là một Phật tử Tại Gia Bồ Tát giới, Bác luôn mẫu mực trong từng lời nói và hành động của mình. Bác ra đi thật nhẹ nhàng và tự tại trong tiếng Kinh niệm Phật A Di Đà.  Ngưỡng nguyện mười phương Chư Phật, chư Đại Bồ Tát phóng quang tiếp độ Hương linh hai Bác 
Vãng sanh cực Lạc Quốc.

Lời Khánh tha thiết, "Mẹ về Cõi Phật" - Photo: Lê Minh Tuệ
THƯƠNG MẸ, THƯƠNG CẢ NHÂN SINH

‘Mẹ già như chuối Ba hương’
Như xôi gất đỏ như tương chao chùa
Thanh tao tinh khiết hương đưa
Tóc xanh nay bạc nắng mưa vô thường
Mẹ nay nằm xuống mà thương
Chúng con côi cút biết đường nào đi
Hy sinh từ thuở xuân thì
Tảo tần hôm sớm, củ mì thay cơm
Sống đời phúc hậu hương thơm
Dạy con lễ nghĩa sống thơm bạc ngàn
Mẹ đi như lá mùa sang
Như bình mình chớm sương tan không lường
Đến đi trong cõi sắc hương
Thong dong tự tại con đường Mẹ đi
Mẹ mênh mông cõi Từ Bi
Mây qua đỉnh núi thoát ly vô thường!
Thư Pháp: Võ Việt Tuấn

Thư Pháp: Võ Việt Tuấn



No comments:

Post a Comment