Showing posts with label Advocate. Show all posts
Showing posts with label Advocate. Show all posts

Monday, June 27, 2016

Vị Thầy Tiêu Biểu - An Ordinary Teacher


Vị Thầy Tiêu Biểu

Thiền sư mắt sâu
Cả đời mẫu mực
Thân tâm tỉnh thức
Nhập thế bất ly!

An Ordinary Teacher

A Zen master with the deep-set eyes,
His whole life is a living example,
His body and mind are awakening,
Engaging the world without leaving his true home!

Thursday, June 23, 2016

Xin Hãy Làm Thi Nhân! Be that Poet

Vũng Bấc, Nhơn Lý - Photo: NhonLy's friend.

Xin Hãy Làm Thi Nhân!

Người thơ đất khách
Nhớ nước đau lòng
Ánh mắt long lanh
Viết về phương Bắc!

Be that Poet

The poets in the diaspora,
Hearts breaking for their native country,
Their eyes still glittering,
Every time, they write about the bullying North.

Wednesday, June 15, 2016

CÁ CHẾT - DEATH OF THE FISH

Người ôm Cá - Photo from Tran Triet's fb.

CÁ CHẾT
Cá biển lên bờ
Hả to cái miệng
Đâu là phương tiện
Của kẻ lên đường?

DEATH OF THE FISH
Ocean fishes washed ashore
Their mouths and eyes opened wide
Is it a means or
A symbolic to the path paved by prior freedom fighters? 

Friday, June 10, 2016

Sáng Sớm - Early Morning

Nhìn về Vĩnh Hội từ Hưng Lương, Nhơn Lý - ảnh Loan Tran Kim's fb.
Sáng Sớm

sáng sớm tinh mơ
ríu rít chim ca
thức giấc
giọt sương đọng
lắng lòng
nghe nhịp tim chan hòa
với hư vô
quyện vào cõi bình yên.


Early Morning

In an early morning,
the birds start singing,
Waking up.
Dew starts to form.
Listen deeply to the surroundings,
The heartbeats were bathed in the emptiness,
in harmony with peacefulness.

Tuesday, June 7, 2016

Việt Nam và Hành trình bảo vệ Mẹ Trái đất

Một góc Eo Gió, Nhơn Lý, Bình Định Việt Nam. Photo - Loan Tran Kim's fb.

Việt Nam và Hành trình bảo vệ Mẹ Trái đất
"Chúng ta không phải kế thừa hành tinh này từ tổ tiên của mình, mà chỉ mượn nó từ con em của chúng ta." ~ David Brower

Từ vô thuỷ, thiên nhiên đã hiện hữu. Mẹ thiên nhiên đã đến trước loài người hàng triệu năm. Con người cần thiên nhiên cho sự sống còn của mình, nhưng rất tiếc là con người đã và đang tàn phá nó—trực tiếp hủy hoại bản thân mình và những thế hệ kế thừa. Trái đất Mẹ là nơi chúng ta đang sinh sống và không còn hành tinh nào khác để chúng ta được sống. Chúng ta là “những đứa con” của tự nhiên và vì thế chúng ta cần có trách nhiệm bảo vệ đất Mẹ mà trước hết là tìm ra những giải pháp để bảo vệ tài nguyên thiên nhiên, nếu không chúng ta sẽ phải đối mặt với sự khủng hoảng hơn là ô nhiễm môi trường và có thể chúng ta đang trượt vào sự tuyệt chủng. Sống hay không sống trong sự hài hòa với thiên nhiên là lựa chọn duy nhất của con người với Trái đất Mẹ.

Trong số những nơi trên thế giới được đề cập đến về thảm nạn ô nhiễm môi trường gần đây, Việt Nam hay được nhắc đến là nơi có nhiều thảm họa môi trường, thường gây ra bởi những nguyên nhân có thể phòng ngừa được. Thảm nạn Cá Chết ở Vũng Áng là một điển hình—có nguồn gốc hoàn toàn do con người tạo nên và chưa có sự can thiệp có ý nghĩa nào để làm thiên giảm vấn nạn môi sinh ở Việt Nam. Hiện nay tại bờ biển miền Trung Việt Nam, nơi kế mưu sinh của người dân phụ thuộc vào biển, từ việc sanh nhai đến du lịch đều bị ảnh hưởng xấu. Chúng ta cần phải bảo vệ, phục hồi và gìn giữ. Như người Ai Cập cổ đại phụ thuộc vào dòng sông Nile, không có sông Nile, không có Ai Cập. Biển Đông của Việt Nam cũng vậy. Không có Biển Đông, sẽ không còn Việt Nam.

Đối với ngư dân, biển là di sản, là cuộc sống, là tất cả những gì họ đang có. Người dân sẵn sàng bảo vệ nó. Khi biển bị ô nhiễm độc hại và quyền con người bị chà đạp, thì người dân không chỉ bảo vệ lẽ sống và nhân bản, mà họ còn gìn giữ nhân phẩm và ý chí anh hùng dân tộc. Tuy nhiên, khi những gì liên quan đến chính trị những con người bé cổ thấp họng bỗng trở nên bất lực. Họ đang nhìn thấy biển trù phú của mình đầy ắp với những rạn san hô và cá mực, nay trở thành ô nhiễm từ chất độc, chất thải hóa học chưa được xử lý đổ thẳng ra biển từ các công nghệ sắt thép của hãng Formosa ở Vũng Áng. Sự cay đắng, oái oăm, uất hận hay nước mắt không có bút mực nào diễn tả hết sức tưởng tượng và giải thích của chúng ta. Tôi đã tìm kiếm những từ ngữ thích hợp để mô tả nỗi đau của người dân Việt Nam, nhất là những người Ngư phủ như cha tôi, mà không thể tìm thấy bất kỳ từ ngữ nào thích hợp bởi vì tất cả chỉ là sự hụt hẫng. Đau. Buồn. Làm sao ta có thể trải nghiệm được sự thống khổ của họ. Vì vậy, xin đừng lãng phí thời gian còn lại của đời mình mà tìm ra giải pháp để cứu vãng người dân Việt Nam và trái đất Mẹ.

Đây là những việc chúng ta có thể làm.
1. Kêu gọi và thúc ép chính phủ phải ngăn chặn sự tàn phá gây ra bởi nhà máy thép Formosa.
2. Buộc hãng thép Formosa phải tuân thủ các tiêu chuẩn an toàn đã được quy định, cam kết và chấp thuận.
3. Yêu cầu nhà nước Việt Nam và hãng thép Formosa thực hiện để làm sạch bờ biển và bồi thường cho những người dân bị ảnh hưởng.
4. Xin đừng tiếp tục sợ hãi. Hãy đòi hỏi và đấu tranh cho các quyền căn bản của người dân ghi trong Hiến pháp Việt Nam cần được tôn trọng và thực thi.
5. Tự mình phấn đấu, ý thức và hành động cho lối sống và cách sống riêng biệt của chính mình, của người dân và của cả nước Việt Nam

Hơn ai hết, chúng ta đều biết rằng cuộc sống này, quyền được sống, hay sự sống còn không dựa trên sự đàn áp và khủng bố, mà là trên ý chí tự do, bình đẳng, nhân bản và trách nhiệm đạo đức của mỗi cá nhân và tập thể.

Nói tóm lại, thảm hoạ môi sinh toàn cõi Việt Nam hay bất kỳ ở nơi nào trên trái đất, đều có ảnh hưởng xấu đến sức khoẻ, an nguy, và đời sống của con người. Vì thế chúng ta phải nên ý thức để bảo vệ và gìn giữ Trái đất Mẹ.

So với dải ngân hà rộng lớn, Trái đất này là một không gian nhỏ bé, nhưng nó là nơi duy nhất có được sự sống của con người, vì vậy khi chúng ta sống, hãy để lại di sản tốt đẹp cho thế hệ mai sau. Việt Nam phải hành động! Người Việt Nam phải hành động nhanh chóng—làm tới, làm ngay để cứu vãng vấn nạn ô nhiễm môi trường. Chúng ta cần Mẹ thiên nhiên, nhưng Mẹ thiên nhiên có cần đến chúng ta không? Hãy suy nghĩ và hành động.

Tâm Thường Định
Mùa Cá Chết

Viết cho Hoa Đàm số 3 – Phật Giáo và Môi Sinh

Tin liên quan:

Tuesday, May 31, 2016

Lời Dạy của Thầy Giáo Làng - The Teaching of a Village Teacher



Don't worry about who you want to become; worry about what will you be doing!

Lời Dạy của Thầy Giáo Làng
             
Nhược đixã hi          
Đổi thay gc r                  
Phát trin kinh tế             
Tự lc t cường                 

The Teaching of a Village Teacher

Pointed out many social disadvantages and injustice
The radical change must starts from the roots
From social, political, and economic development 
Vietnamese must be self-reliance. 

Tuesday, May 24, 2016

RỪNG MẮM - THE FRONTIER FOREST

                                          
Cây Tràm
Cây Mắm - Photos: internet

                                         RỪNG MẮM 

            Đất nước Việt-nam cứ mỗi năm dài thêm ra được độ chừng 20 thước vì được bồi bởi đất phù sa của giòng sông Cửu-Long tại vùng Năm Căn, Cà Mau...
            Vùng đất mới được bồi thêm vì quá gần Biển Đông nên đất còn chứa nhiều "nước mặn phèn chua" vì vậy không một loại cây nào có thể sống được ngoại trừ cây Mắm.
            Cây Mắm làm nhiệm vụ hút hết "nước mặn phèn chua" rồi gục chết và làm phân bón cho một loài cây khác là cây Tràm.
            Cây Tràm làm tiếp nhiệm vụ được giao là hút sạch "nước-mặn + phèn-chua còn sót lại" và giữ nước do những cơn mưa mùa và nước ngọt từ giòng sông Cửu-long + biển-hồ Tonlésap chảy ngang qua trước khi xuôi giòng ra biển.
            Vài trăm năm sau những người di dân đã đến vùng đất này, thấy đất đã thuần có thể trồng trọt được nên kéo nhau đến định cư và bắt đầu khai-hoang chặt bỏ cây Tràm để trồng trọt sinh sống.
            Dân khai hoang lúc đầu lưa thưa, năm ba người, nhưng càng về sau càng đông và những Ruộng Lúa + Vườn Cây ăn trái đã thành Trù-phú như hôm nay chúng ta đã thấy...
            Trước năm 1975, khi đi hành quân ngang qua cánh đồng mênh mông lúa chín và xa xa là những vườn cây ăn quả, tôi lặng người sửng sờ trước một cái trũng nước rộng đường kính độ chừng vài chục thước, và thấy còn sót lại năm ba cây Mắm bên cạnh  gần chục cây Tràm dưới đáy trũng nước u buồn, xa xa là vườn cây xanh mát, xung quanh là cánh đồng lúa chín reo vui và tôi ngậm ngùi cất bước ... ./.

Tâm Nghĩa - Lê Hữu Đàng
 
THE FRONTIER FOREST
Viet Nam, our beloved homeland, gets a bit longer every year, about 20 meters or so because of alluvial deposits from the Mekong River in Ca Mau- the Southern most part of the country.
            Due to its close proximity to the East Sea, the new land contains high level of "alum salt water" or salinity level and thus is unable to sustain plant life, except for Cây Mắm.
            Cây Mắm extracts the “alum salt” or salinity from the water and then dies to become fertilizer for other crops – Cây Tràm.
            Cây Tràm then does the remaining task of cleaning up the leftover salty water.  It also holds rain water and stores fresh water from the Mekong River. This fresh water originates from Tibet and runs through Biển Hồ - Tonlesap in Cambodia before flowing out to the sea in Vietnam.
            For hundreds of years afterwards, immigrants encountering this land saw that it was tillable, settled there and began chopping down the CâyTràm for more profitable farming.
            The settlers were few at first being four or five persons but many went later to plant prosperous rice fields and orchards seen today.
            Before 1975, when marching through the vast fields of grains and viewing the orchards from a distance, I was stunned to see a still pond that had a few CâyMắm with a dozen or so CâyTràm side by side- standing endless in time.  Nowadays, the land is as green as a mat, surrounded by orchards and dancing rice fields. I mournfully walk by- such is the way of life.

Translated by Phe Bach

Saturday, May 21, 2016

TIỂU KHÚC PHẬT ĐẢN - A LITTLE SONG OF VESAK


TIỂU KHÚC PHẬT ĐẢN
Sông Hằng một dải trôi mau;
Vận đời đôi ngã bạc đầu Vương gia.
Tuyết sơn phất ngọn trăng già,
Bóng Người thăm thẳm vượt qua chín tầng.
Cho hay Bồ tát hậu thân,
Chày kình chưa chuyển tiếng vần đã xa.
Sườn non một bóng Đạo già
Trầm tư năm tháng bên bờ tử sinh.
Nhìn Sao mà ngỏ sự tình:
Ai người Đại Giác cho minh quy y?
Năm chầy đá ngủ lòng khe;
Lưng trời cánh hạc đi về hoàng hôn.
Trăng gầy nửa mảnh soi thềm,
U ơ tiếng Trẻ, êm đềm Vương cung.
Sao trời thưa nhặt mông lung;
Mấy ai thấu rõ cho cùng nghiệp duyên.
Khói mơ quấn quýt hương nguyền,
Hợp tan là lẽ ưu phiền đấy thôi.
Vườn Hồng khóa nẻo phỉnh phờ,
Cùng trong cõi Mộng chia bờ khổ đau.
Thời gian vỗ cánh ngang đầu;
Sinh, già, bịnh, chết, tránh đâu vận cùng.
Khổ đau là khối tình chung,
Ai nâng cõi Thế qua bùn tử sinh?


T.S. Mùa Phật Đản 2549


A LITTLE SONG OF VESAK

The Ganges River flows running fast, as life is impermanent
Dancing between the destinies of life whitened the hair of the Royal Highness *
The snow-topped Himalayan mountain waved to the moon with its summit
As the image of the new-born Boddhisattva passed over the highest heaven,
touching the abode of gods
The truth is that the last existence of the Boddhisattva had not yet been announced,
But the whole world was shaking
The sound was heard afar
Even as the drum had not been struck
Reciting the Sutra has yet to transform, though its essence has echoed through mountains and rivers
On the side of a mountain,
An old recluse was meditating upon the meaning of existence, on the verge of life-and-death
Looking deep at the star, He, the old recluse
The Awakened One
Said let us take refuge
Time continued passing, as pebbles were sleeping in the bed of the brook,
and life was coming to its end,
A stork flew to the end of day through the twilight of the sunset.


The half slim moon still shone on the royal terrace
The lullaby to the holy-baby was resounding peace to the royal palace
As stars here are sparse and massive in the immense sky,
Who comes to see through the karma among relations?
The smoke of dreams is winding around the incense of prayer
Uniting and separating is but a sense of sorrow.
The rose garden was deceivingly closed to all,
as those in the same dreamy world differentiated the terrain of suffering
The time is passing, flapping its wings overhead
Birth, old age, sickness, death, is inevitably the end of life
Suffering is the common share of affection
Who is to lift the human realm over the muddle of life and death?
* There was a prophecy that the prince would leave home for a holy life and attain the supreme enlightenment, otherwise he would be a great emperor. Worry about the prophecy was whitening the hair of the father-king.

Translated by Phe Bach

Saturday, May 14, 2016

BIỂN, CÁ, MẸ VÀ EM

Vũng Bấc, Nhơn Lý, Quy Nhơn Đình Định - Photo: NhonLy's friend.
BIỂN, CÁ, MẸ VÀ EM

Nếu biển chết... Cá, loài người cũng chết
Thảm họa môi trường, ô nhiễm khắp nơi
Sao ai nỡ lòng vô cảm buông lơi?
Trước những nỗi khổ đau của người dân vô tội
Tuổi trẻ và tương lai Việt Nam đang đen tối
Khi bị tỵ nạn chính trị, rồi tỵ nạn kinh tế
đến tỵ nạn giáo dục, nay đến cả tỵ nạn thức ăn
Bao nhiêu kẻ có tài, có tầm, có tâm cũng rời nước hay băn khoăn
Phải xa lìa quê hương đất tổ
Xót thương, những nấm mộ
Tổ tiên và người dân đen 
Đang đau lòng uất nghẹn
Ai đã và đang giày xéo Việt Nam
Chỉ có sự thật, lòng từ bi và dũng mãnh
Mới có thể giải thoát chính mình thoát khỏi lầm than
Đất nước nhiễm ô, hối lộ và tham tàn
Thì biển chết và loài người cũng chết
Ai đang giết niềm tin, tương lai và hy vọng?
Và xin đừng giết chết Biển, Mẹ hay Em

Wednesday, May 11, 2016

NỤ HOA VÀ CHIẾC LÁ!

Quà của Kiệt tặng Mẹ trong ngày Hiền Mẫu (Mother's Day)

NỤ HOA VÀ CHIẾC LÁ!

Buổi sáng, trạng thái hơi trĩu nặng khi đọc tin tức về Việt Nam. Đầy tâm tư và lo lắng cho quốc gia dân tộc. Rồi đọc một nhắn tin từ người bạn huynh trưởng T. nhờ dịch hai câu này.
"Chơi nước biếc, ẩn non xanh, 
nhân gian có nhiều người đắc ý.
Biết đào hồng, hay liễu lục, năn mấy chủ tri âm."
À, nhờ đó mà quán chiếu lại bài học vô thường. Tất cả đều thay đổi theo không gian và thời gian, thì có chi đâu mà buồn phiền, làm ta mất an lành trong tâm khảm. Thôi thì hít thở 3 hơi và cười với đời vậy.

Làm sao mà mình dám dịch ý của tổ Trúc Lâm muốn dạy thế nhân trong Cư Trần Lạc Đạo. Nhưng đây cũng là phương tiện giáo dục cho tuổi trẻ, nên mình đành làm vậy. Ở đây theo cái hiểu của chúng tôi là:

Con người thường đắc ý nếu mình được du sơn ngoạn thủy, nhưng để nhìn thấy một nụ hoa đẹp, hoặc chiếc lá xanh, biết lẽ vô thường và hạnh phúc với những cái đẹp bình thường thì ít người hiểu đến. Có lẽ Ý của tổ Trúc Lâm muốn nói là: Hãy hạnh phúc với những cái bình thường trong cái nhìn/biết của Đạo.
Vì để dễ truyền đạt nên xin được chuyển qua thơ ý của Tổ và tạm dịch ý như sau:
Ai đắc ý khi ngao du sơn thủy?
Nhưng nụ hoa, chiếc lá cũng đong đầy
Biết vô thường hạnh phúc của tự tâm
Mấy ai biết an lành trong ánh Đạo?
There are those who proud traveling the world
Yet a simple flower or a green leave--
Revealing the essence of impermanence and happiness
Recognizing and embracing the beauty of the ordinary surroundings
One is understanding and practicing toward the Middle Path. 

Vậy đó, vài hàng xin chia sẻ ý tưởng cao xa của Tổ Trúc Lâm, nhưng mình thì không dám dịch. Thôi thì để nguyên hai câu của Ngài vậy. 
"Chơi nước biếc, ẩn non xanh, 
nhân gian có nhiều người đắc ý.
Biết đào hồng, hay liễu lục, năn mấy chủ tri âm."

Sunday, May 8, 2016

Nhạc Sỹ Du Ca - A Frontier Musician


Nhạc Sỹ Du Ca               A Frontier Musician 

Đàn đứt ba dây              The guitar with three strings left
Nhạc sỹ vẫn hát              He still singing out his lungs
Bài ca bát ngát               The song of the immense fight spirit
Của kẻ lên đường!         Of the fearless warrior.