Showing posts with label Tâm Thường Định. Show all posts
Showing posts with label Tâm Thường Định. Show all posts

Wednesday, June 12, 2019

NHỚ LỜI XƯA (Kính tiễn Giác Linh Hòa Thượng Bảo Quang)


NHỚ LỜI XƯA
Kính tiễn Giác Linh Hòa Thượng Bảo Quang

Thầy--người tị nạn ra đi
Vượt biên, vượt biển lâm ly vô thường
Tự do bờ bến yêu thương
Xiển dương chánh pháp ngát hương Phật Đà
Thầy tự độ rồi độ tha,
Tự giác, giác tha--bài ca viên mãn
Trong tổ chức thanh niên và GĐPT:
Thầy dạy, hãy vun chí lớn,
làm gì đặc biệt và mới mẻ cho tiền đồ Phật Giáo,
cho dân tộc Việt Nam, thì làm ngay--đừng đợi
Hãy dám nói, dám làm!
Không tham, vô cầu và trong sáng
Từ văn chương, âm nhạc, văn hóa,
đến thi ca, điêu khắc, nghệ thuật...
Hãy làm cho tất cả tốt hơn.
Thầy thường nói “Văn hóa còn, dân tộc còn”.
Và hiện tình đất nước lúc bấy giờ,
Thầy hỏi hàng trưởng tử Như Lai:
Trước thảm họa Trung Quốc
đang cướp biển, cướp đất Việt Nam,
tự ái dân tộc có cho phép Tăng lữ Việt Nam
ngoảnh mặt làm ngơ không?
Cũng như hàng cư sĩ, đồng bào Phật tử
hãy yêu nước, thương dân theo cách của riêng mình
Ngài suốt một đời tận tụy trong cõi sinh linh
Với tâm nguyện: “Làm đẹp Đạo, thơm Đời, hưng Dân tộc"
Ngài luôn là tấm gương sáng.
Thầy đi trăng hạ vừa sang
Thong dong tự tại nhẹ nhàng mây bay
Rồi Thầy để lại lời dạy:
"Tâm sanh, sanh hoan hỉ
Tâm diệt, diệt hồ nghi
Pháp Không hay pháp Có
Giọt nước đầy tràn ly." *

Chân Không diệu hữu Thầy về
Tử sanh sanh tử không hề bận tâm!
Tình thương để lại trong ngần...

Nam Mô Từ Lâm Tế Chánh Tông tứ thập tam thế, Viện Chủ Bảo Quang Tự đường thượng, húy thượng Quảng hạ Thanh, nghệ nhân Thanh Trí Cao chi Giác Linh Hòa Thượng thùy từ chứng giám.

Tâm Thường Định kính bái

* Bài thơ (Cảm Ứng) của Thầy.

Friday, March 29, 2019

TRI ÂN VÀ ĐẢNH LỄ NHỊ VỊ TÔN SƯ

Photo: Thư Viện Phật Việt


TRI ÂN VÀ ĐẢNH LỄ NHỊ VỊ TÔN SƯ
     Kính dâng nhị vị Tôn Túc PGVN hiện đại
Thiền Sư Thích Nhất Hạnh và Thiền Sư Thích Thanh Từ
1.
Về thôi, cuộc lữ ngắn dần
Về đây hiện hữu trong ngần hư vô
2.
Thầy ngồi một cõi Tâm An
Niềm vui hạnh phúc ngập tràn thiền môn
Bao bài pháp giảng vô ngôn
3.
Núi bạc đầu sừng sững
Lưng trời vạt nắng rơi
Hai cầu vồng lơ lửng
Nhẹ nhàng thở ba hơi!
4.
Thầy ngồi yên
Tứ chúng đồng an
Ơn Thầy bát ngát vô vàn
Khắc ghi!

5.
Từ thuở ban sơ ta đến đây
Học hiểu và thương, học mỉm cười
Chợt nghe trống vắng hồn lữ khách
Thấp thoáng cũng tròn cõi mộng du
6.
Chín mươi hơn mòn mỏi
Chờ học trò lớn khôn
Con vẫn chưa tỉnh ngộ
Đưa tay chào vô ngôn
7.
Bụi đường còn vướng chưa về được
Thầy cũng lặng thinh chỉ mỉm cười
Trầm luân khổ ải ai tự biết
Thầy bảo nhớ không? Mộng! Kiếp này!
8.
Hứa với lòng về thăm Thầy tổ
Mòn mỏi rong chơi khắp Đông Tây
Về chưa lữ khách hồn non dại
Quy tổ nhập môn trí tuệ đầy!
9.
Gởi lại trời Tây, huyễn Dương cầm
Tình ca thuở mộng mối tình chung
Tìm về Đông độ, đàn Bầu cảm
Ôi cõi ban sơ, biển, núi, rừng
10.
Đi về bóng ngả  chiều tà
Cỏ cây giẫm mãi nắng ngà hoàng hôn
11.
Nắng vàng phủ lối con về
Đường quê cô quạnh hẹn thề là đây
Đồi thông bát ngát bóng mây
Nội tâm bồi dưỡng ngất ngây cõi lòng
Đôi vai nhật nguyệt sắc không
Ung dung thong thả bến không nhẹ hìu
12.
Cõi trầm luân ngắn lại
Đi và về không hai
Đến đi hằng tự tại
13.
Thầy vẫn ngồi yên lặng
Nhìn con thơ mỉm cười
Con cúi đầu đảnh lễ
14.
Lòng buông
Vượt bến sông mê
Thân tâm thường định đề huề Như Lai
15.
Thầy ngồi bốn cửa bình an
Thiên hà đại định khinh an cõi trần­
Bản môn
Bất nhiễm
Sắc không
Rõ ràng thường biết tánh Không bạt ngàn!

Tâm Thường Định

Sunday, February 10, 2019

CHÙM THƠ ĐẦU XUÂN - TÂM THƯỜNG ĐỊNH

CHÙM THƠ ĐẦU XUÂN
Cảnh Tu Viện Diệu Nhân - DieuNhan.net


QUA CỬA THIỀN
Qua cửa thiền môn
Thị phi đã dứt
Tiếng chuông không lời

QUÉT DỌN
Quét dọn ngổn ngang
Nhẹ buông bao mối tơ lòng
Lối về thênh thang

CÓ KHÔNG
Trúc lay trong nắng sớm
Bóng in soi lối mòn
Có không bao hoa chớm


TÌM VỀ
Cửa chùa vẫn rộng mở 
Trời lạnh trong ngoài cõi tịch liêu
Phật cười như hơi thở!


NÉT VÀ NẾT TRONG NGÀY TẾT
Áo dài muôn sắc nhẹ bay
Tết vui lễ hội đẹp thay phút này
Rượu đâu đã uống mà say
Sống đời phạm hạnh ô hay kiếp người!


Vô Môn - ảnh DieuNhan.net

AI ĐỘNG?
Tiếng trúc hò cùng gió
Tiếng phong cầm càng to
Tiếng không lời lớn nhất
Phật cười không so đo!



TUỆ MẠNG
Mọi vật chất vô thường 
Tâm linh, duyên nhân quả
Tuệ mạng cõi thênh thang



TRÀ ĐẠO
Hoa tàn  
cánh mỏng nhẹ rơi
Trà thơm 
cũng đã cạn lời tiễn nhau.

Mùa xuân Ất Hợi,
Tu Viện Diệu Nhân, 2019.

Wednesday, October 24, 2018

NHỮNG CON ĐƯỜNG ĐƯA ĐẾN AN NHIÊN

Meditation in the sunset - Ngồi thiền với hoàng hôn. Photo: TienZombie

NHỮNG CON ĐƯỜNG
ĐƯA ĐẾN AN NHIÊN

01.
Tinh mơ bóng hạc lẻ loi
Sương mềm cánh mỏng trăng soi giữa đồng
Nắng vàng giữa cõi phù không


02.
Thu vàng hồ vắng mênh mông
Còn không dòng nước bến sông đợi chờ


03.
Gần nhau mà vẫn xa nhau
Mộng gì ảo ảnh ngàn sau lệ tràn
Ai ôm bao nỗi ngổn ngang


04.
Lá xanh rơi vội về đâu
Con chim đang hót giọt sầu nhân gian
Lệ tuôn ghềnh thác hai hàng





05.
Nhìn hồ sâu tĩnh lặng
Bóng trăng gầy thanh tao
Ôm trăng mà chẳng đặng
Mộng nào càng hư hao


06.
Lòng đêm sâu và kín
Bóng vô thường đang loang
Đêm dài bao nhiêu mói
Nợ tình còn sắt son


07.
Ôm cái bóng vô thường
Hờn để biết còn thương
Nước, mây, sóng hay gió
Yêu chi đến đoạn trường


08.
Hướng dương lay nhẹ ru tình
Nhân duyên mầu nhiệm bóng hình nhân gian
Gió lay hương toả nhẹ lan


09.
Thân này tinh thể chẻ đôi
Trần gian mộng mị nước trôi theo dòng
Giác chơn bản thể mênh mông


10.
Mưa tuôn nước đọng khắp lối đi
Hồng tím trong ta tuổi dậy thì
Bụi trần còn vướng thêm sầu mộng
Thành cát ngai vàng cũng thịnh suy


11.
Áo cũ thơm mùi sữa
Ngập tràn mối tình xưa
Thương nhau cho lắm sao vừa
Em ơi, xin lỗi --
Dạ thưa mộng dài…
Ta còn có những ngày mai !


12.
Bàn tay lạnh
Thân nóng rang
Chạm nhau sinh tử
Muôn ngàn hợp tan.


13.
Nắng lên trên cõi mênh mông
Tiếng như thác đỗ sông dài ngân xa
Bạch hạc nhẹ cánh bay qua


14.
Thiên nhiên là khúc ái ân
Tĩnh tâm lặng chiếu trong ngần tình ta


15.
Lá vàng phủ kín Thu sa
Vạt sương óng ả quanh ta phút này
Ở đây
hiện tại
lành thay

16. Thu ngàn vàng lá nắng loang
Hạt sương lóng lánh vỡ toang vô thường


17.
Gần Thầy, gần Phật tĩnh tâm
Trần gian thường định trúc lâm thanh bình.
Giác nghiêm trăng sáng lung linh.

Tâm Thường Định