Thursday, December 13, 2012

ANOTHER DAY PASSED - in different languages



                          My Father-in-law's garden - Another Day Passed - Photos by BXK
For Vietnamese version, click here.


ANOTHER DAY PASSED

This early morning, waking up - do we forget to watch mist on the leaf?
or enjoy at the blue sky
Did we miss a chance to look at the oak tree in front of the house?
The road passing by the cemetery,
but to and from where?
The gas station on the left,
little house on the quiet hill
remind a time...

I see a small white cloud
suspending/floating in the blue sky
form and disappear
like the fog
like the rain
like the snowflake
or sources of poetry
as if it is the shadow--presence or absence;
there is or there is not
Do you think so?

Another day passed
do we not use it effectively? is it stolen or forgotten?
Why did I write a poem without beginning or ending
no rhythms or flow
there is nothing wrong with it
(if one) not to mention
pleasure / happiness
right / wrong
white / black
pain / suffer
or sadness / melancholy

The time is passing
and we look at our lives
clearly
as as-is
dew is still clinging on the leaf
air--chilly.

Phe Bach
Sacramento, November 26th, 2012.

Прошел еще день


Этим ранним утром, просыпаясь – забываем мы посмотреть на туман на листе?
или насладиться синим небом?
Упустили мы шанс посмотреть на дуб перед домом?
Дорога мимо кладбища -
но куда и откуда?
Заправочная станция слева,
маленький домик на тихом холме
напоминают о времени...

Я вижу, как маленькое белое облако,
плавающее в синем небе,
появляется и исчезает,
как туман,
как дождь,
как снежинка
или источник поэзии.
Как будто это тень – наличие или отсутствие;
есть или нет.
Вы так думаете?
Прошел еще день.
Разве мы эффективно его использовали?  Он украден или забыт?
Почему я написал стихотворение без начала и окончания,
без ритма и плавности?
Нет ничего плохого в нем
(если), не говоря уже об
удовольствии / счастьи,
правильном / неправильном,
белом / черном,
боли / страдании
или грусти / тоске.

Время идет,
и мы смотрим на нашу жизнь
отчетливо,
как отчетлива
роса, все еще держащаяся на листе
на холодном воздухе.

Phe Bach
Сакраменто, 26 ноября 2012 года.
(Translated by Oleg Petrik)
又一天過去

清晨醒來 - 我們忘葉片上的霧嗎?
或享受看那蔚藍的天空
我們是否錯過了屋前的的橡樹?
一條經過墓地的道路,
來自何方去向何處?
左邊的加油站,
的山上的小房子
提醒時間的流逝...
我看到一白色的小雲
暫停/漂浮在蔚藍的天空
形成和消失
像霧
像雨
像雪花
的起源
彷彿它的影子 - 存在或不存在;
有或沒有
也如此認為嗎?
又一天過去
我們不能用它嗎?它是被盜是被遺忘了?
為什麼我寫了一首詩,沒有開始也沒有結束
無韻律也不
卻又一無不妥
倘若有的話),無妨
快樂/幸福
/
白色/黑色
疼痛/痛苦
或悲傷/憂鬱
歲月流逝。
我們期待的生活
明確地
一如是
水依然附著在葉上
冷風蕭瑟 -

(Translated by Bih-yuan Yang)

又一天过去

清晨醒来 - 我们忘了看那叶片上的雾吗?
或享受看那蔚蓝的天空
我们是否错过了屋前的的橡树?
一条经过墓地的道路,
来自何方?去向何处?
左边的加油站,
静谧的山上的小房子
提醒着时间的流逝...
我看到一朵白色的小云
暂停/漂浮在蔚蓝的天空
形成和消失
像雾
像雨
像雪花
或像诗的起源
仿佛它的影子 - 存在或不存在;
有或没有
你也如此认为吗?
又一天过去
我们不能善用它吗?它是被盗了或是被遗忘了?
为什么我写了一首诗,没有开始也没有结束
无韵律也不流畅
却又一无不妥
(倘若有的话),无妨
快乐/幸福
/
白色/黑色
疼痛/痛苦
或悲伤/忧郁
岁月流逝。
我们所期待的生活
明确地
一如是
露水依然附着在叶上
冷风萧瑟 -
(Translated by Bih-yuan Yang)

Monday, December 10, 2012

NURTURE UNDERSTANDING - NUÔI DƯỠNG HIỂU BIẾT


                                         Reflection - Nurture Understanding. Photo by BXK
NURTURE UNDERSTANDING 

The other day I preached to my students:
“College is a way of life,
Of parties, of knowledge, of your bright futures.”
With the sincere intention to motivate them.
I made a metaphor just like this candy; it is sweet,
But you’ve got to taste it
To enjoy, to experience, and to decide if it is good for you.
But some ain’t interested in tasting the candy…
On the way home, listening to the news on NPR
Nine more American soldiers died in Iraq
Nine more sacrifices
Only nine
But thousands more anguished deeply
Thousands more…
I remembered the preaching of President Bush:
DEMOCRACY….
… Isn’t life better when we’re in the other people’s shoes?
Looking at things from different perspectives,
not one-sided, the picture is more complete.
We should honor the truth, not lies or fabrications.
We ought to build bridges, not walls.
We must nurture understanding, not segregation.
We must plant the seeds of compassion, not hatred.
Wouldn’t the world be a much better place
once true understanding existed?
Mira Loma High
4-25-07

NUÔI DƯỠNG HIỂU BIẾT

Một ngày nọ tôi thuyết phục học trò của mình
“Đại học là lối sống,
Là tiệc vui, là trí thức, là tương lai sáng ngời.”
Với ngụ ý thúc đẩy các em thành công
Tôi ví dụ như chiếc kẹo này; nó ngọt ngào
Nhưng mình phải nếm mới biết
Để thưởng thức, để trải nghiệm, để quyết định xem nó có tốt cho mình hay không.
Nhưng có vài em không muốn nếm mùi vị đó…
Trên đường về nhà, lắng nghe băng tầng phát thanh quốc gia, NPR.
Thêm chín quân nhân Mỹ chết tại Iraq
Chín sự hy sinh có cần thiết?
Chỉ có chín
Nhưng thêm cả ngàn đau khổ thật nhiều đau khổ
Cả ngàn khổ đau…
Tôi nhớ đến lời thuyết phục của tổng thống Bush:
            DÂN CHỦ…

...Cuộc sống không tốt hơn sao khi mình đặt mình ở vị trí người khác?
Nhìn vấn đề từ nhiều khía cạnh và từ lối nhìn khác nhau
Không phải một chiều, thì vấn đề sẽ được trọn vẹn
Chúng ta nên tuyên dương chân lý, không nên nói láo hay thêm bớt
Chúng ta xây những chiếc cầu, không phải hàng rào.
Chúng ta nuôi dưỡng cảm thông, không phải ngăn cách
Chúng ta trồng những hạt giống từ bi nhân ái, không phải sự căm thù
Thế giới có tốt hơn không
Khi thật sự có hiểu biết và thương yêu...

Bạch Xuân Phẻ
4-26-07

Thursday, December 6, 2012

Ôn đi tựa hạt Mưa lay


                        Thư pháp Võ Việt Tuấn


Ôn đi tựa hạt Mưa lay
         Kính tiễn Giác linh Ôn Hộ Giác.

Trời mưa nhẹ
Ôn ra đi
Pháp hữu vi
đều hư giả
suốt đời đã
hành Kim Cang
luôn cưu mang
hạnh Bồ Tát
Niết-Bàn-Na

    Bất sanh
    Tịch diệt

Đáo-bỉ-ngạn.

Tâm Thường Định
Sacramento 5 tháng 12, 2012.

Tuesday, December 4, 2012

LỐI VỀ


                                 Moon and Mountain from: bradleystuart.net
LỐI VỀ
      Tặng anh NĐT

Hoàng hôn xuống trăng rằm vừa ló dạng
Đường ngoằn ngoèo lấp ló mảnh trăng thanh
Trăng lớn lắm và tròn như chiếc thúng
Lái xe về, trăng đùa cợt mong manh

Khi xuống dốc nàng thẹn thùng trốn mặt
Khi lên đồi ôi thân ấy mảnh mai
Lái sang phải nàng ngập ngừng liếc mắt
Bên trái rồi nàng trốn chạy bên kia

Em nũng nịu bảo rằng anh đừng chạy
Dừng lại thôi thì thấy kỷ mặt em
Và thế đó tôi nhìn em ngây ngất
Đẹp tựa tranh, ôi giây phút êm đềm

Đỉnh gió hú, chim hót vang trong gió
Mùi cỏ thơm làm quên lối anh về
Đêm nay nhé chỉ mình anh biết đó
Em thẩn thờ chỉ với một vì sao.

                    Sacramento, Rằm tháng Chạp, Mậu Tý.

Saturday, December 1, 2012

MỘT NGÀY ĐI QUA

                                         Oak leaves - photography by Rick Nguyen.
For English and other languages, click here.

MỘT NGÀY ĐI QUA

Sáng tinh mơ, thức dậy - quên mất ngắm sương trời?
hay nhìn lên bầu trời xanh thẳm
Có phải ta đã bỏ lỡ cơ hội nhìn cây oak (sồi) trước nhà?
Con đường vắng đi ngang qua nghĩa trang,
nhưng đến và về đâu nhỉ?
Cây xăng bên trái, nhà nhỏ trên đồi - hoang phế!

ai nhận ra một thời...
Tôi thấy một đám mây trắng nhỏ
lơ lững giữa trời xanh
hợp và tan
là sương khói
là hạt mưa
là bông tuyết
hay nguồn thơ
Như bóng như hình, như không như có
Bạn có nghĩ như vậy không?
Một ngày đi qua
không sử dụng hiệu quả? bị đánh cắp hay quên lãng
Tại sao tôi lại viết một bài thơ mà không đầu không đuôi
không vần không tự
Nó sẽ không thể có gì sai lầm
(nếu ta) không phải đề cập đến 

vui/sướng 
phải/trái
trắng/đen
nỗi khổ/niềm đau
hay buồn bã/u sầu
Thời gian lại qua đi
và ta nhìn vào cuộc sống
rõ ràng
là-như-thị
giọt sương còn đọng trên lá tùng
trời đang se lạnh.


Sacramento, November 26th, 2012.