Thursday, March 5, 2015

NHƠN LÝ VILLAGE - MY HOMETOWN




Photo: Nhơn Lý's friends

NHƠN LÝ VILLAGE - MY HOMETOWN

           For the sons and daughters of Nhơn Lý (Phước Lý), 
     Quy Nhơn, Bình Định



My hometown is so beautiful in the summer time
The mothers' llulubies are soothing in the wind
and we are growing up in the rythms of the poetry
where beautiful white sandy beaches, just like dreams 

The soul of the village, Eo Gió, holds many wonderful memories
Where vast blue sea, clear sky and golden sunshine meet
The famous Dốc Cá, captures the endless romantic
and the peaceful place, Phước Sa temple, is mystic

My village, the radiant dawn and free floating clouds
Where Hoa Ngoc Monastery is filled with so much compassion
This is Nhơn Lý, our village, with many memories.
Oh dear! How do you ever know our love?

The love of our motherland, is everlasting
As the love of exile for his/her native birthplace
In this realm of impermanence,
once we stop to reflect
The native birthplace is the source of countless live

And we are no longer in our childhood dreams
We must build and contribute to our motherland.
Sacramento, Autumn 2007.
Để đọc tiếng Việt bài này, bấm vào đây.  
For music, click below. Để nghe nhạc bài này, bấm phía dưới.

Wednesday, March 4, 2015

NGƯỜI TÌNH CỦA TA


Thư Pháp: Võ Việt Tuấn


NGƯỜI TÌNH CỦA TA
Em yêu hỡi hãy sống cho nhân loại
Sống vị tha, thanh thản, sống bao dung
Thì em ơi, ta toại nguyện vô cùng
Tình ta mãi thung dung trong ánh đạo.

Our Lover...
Oh my dear, live your life to the fullest for mankind
Live selflessly, serenely, and tolerance
Then my dear, your wish will come true
Our love always--mindful and leisurely--on the middle path.
San Francisco Bay - Photo: BXK
Hoa dại - Ảnh Nguyễn Sanh Tỵ
 

Sunday, March 1, 2015

Anh Hùng Vô Danh - Heroes in Anonymity

Rừng Tràm - ảnh Phuot.vn

Lời dẫn:
            Khi xưa, thời còn học tiểu học, các bạn  chắc đã có học thuộc bài thơ "Anh Hùng Vô Danh" qua phần học thuộc lòng, mà tác gỉa bài thơ này thời đó có tên là Vô Danh. Qua Mỹ, những năm 80, được gặp lại tác gỉa bài thơ thuộc lòng đó, tôi còn học thuộc nhiều lời dạy của ông. Tôi vẫn thường nói với mọi người trong đời tôi có 3 người Cha: Cha sanh ra tôi cho tôi thể xác, nhà cách mạng Trần Trọng Sanh và GS Nguyễn Ngọc Huy cho tôi tinh thần. Những bài giảng chính trị về lòng yêu nước, tinh thần dấn thân và hy sinh cho đất nước được hai người dạy tôi rất kỹ và luôn  ghi nhớ nhầm lòng.

            GS Huy thì qua đời hơn 20 năm trước, khi sự nghiệp chính trị còn dở dang. Bác Trần Trọng Sanh nay đã ngoài 100 tuổi mà tinh thần vẫn còn minh mẫn, tráng kiện, sáng suốt như 40 năm trước lúc tôi mới gặp. Gặp lại Bác trong dịp đầu năm, Bác vẫn nhớ như in và nhắc lại những bài giảng dạy cho thanh niên thời đó mà cho đến  nay vẫn còn rất đúng với thời đại. Những lời Thầy Huy, Bác Sanh dạy tôi, tôi thuộc nhằm lòng. Có lần trong một bài viết về những gì người thanh niên cần phải có cho đại cuộc khi dấn thân, tôi đã viết là chúng ta phải cần phải có 3 cái Thực: Thực tâm, Thực tế và Thực tài. Thực Tâm để biết mình muốn gì, thực tế để biết đất nước mình đang ở đâu và thực tài là biết mình có gì trong tay. Thiếu một trong 3 cái thực đó, nhất là không có thực tâm thì làm việc gì lớn cũng chỉ thu vào kết qủa nhò. Những lời dạy đó tôi đã thuộc từ những bài học của GS Huy và Bác Sanh. Cảm ơn tác gỉa đã cho tôi đọc lại bài thơ tâm huyết của Thầy Huy.  

Xin mượn lời tâm sự của anh Nguyên Lương trên để thiệu bài thơ bất hủ này. Bên cạnh đó Giáo Sư Nguyễn Văn Thái đã dịch và phóng tác làm rỏ ý chí và tâm huyết của tác giá. Một bài thơ rất hay và cần thiết trong công cuộc thoát Trung hiện tại. Xin được trân trọng giới thiệu cùng bạn đọc.


Anh Hùng Vô Danh 
của Đằng Phương - Nguyễn Ngọc Huy
Họ là những anh hùng không tên tuổi 
Sống âm thầm trong bóng tối mênh mông, 
Không bao giờ được hưởng ánh quang vinh, 
Nhưng can đảm và tận tình giúp nước 
Họ là kẻ muôn nghìn năm thuở trước 
Đã phá rừng, xẻ núi, lấp đồng sâu 
Và làm cho những đất cát hoang vu 
Biến thành một giải sơn hà gấm vóc 
Họ là kẻ không nài đường hiểm hóc, 
Không ngại xa, hăng hái vượt trường sơn 
Để âm thầm chuẩn bị giữa cô đơn 
Cuộc Nam tiến mở giang sơn lớn rộng 
Họ là kẻ khi quê hương chuyển động 
Dưới gót giày của những kẻ xâm lăng 
Đã xông vào khói lửa quyết liều thân 
Để bảo vệ Tự Do cho Tổ Quốc 
Trong chiến đấu, không nài muôn khó nhọc 
Cười hiểm nguy, bất chấp nỗi gian nan, 
Người thất cơ thành thịt nát xương tan 
Nhưng kẻ sống lòng son không biến chuyển. 
Và đến lúc nước nhà vui thoát hiểm 
Quyết khước từ lợi lộc với vinh hoa. 
Họ buông gươm quay lại chốn quê nhà 
Để sống lại cuộc đời trong bóng tối. 
Họ là kẻ anh hùng không tên tuổi 
Trong loạn ly như giữa lúc thanh bình 
Bền một lòng dũng cảm, chí hy sinh 
Dâng đất nước cả cuộc đời trong sạch. 
Tuy công nghiệp không ghi trong sử sách, 
Tuy bảng vàng bia đá chẳng đề tên, 
Tuy mồ hoang xiêu lạc dưới trời quên 
Không ai đến khấn nguyền dâng lễ vật, 
Nhưng máu họ đã len vào mạch đất, 
Thịt cùng xương trộn lẫn với non sông 
Và anh hồn chung với tấm tình trung 
Đã hòa hợp làm linh hồn giống VIỆT. 
  Đằng Phương- Nguyễn Ngọc Huy
Heroes in Anonymity

Those people are anonymous heroes
That lived in the immense darkness of nights
And could never see the lights of glory
But were courageous and devoted to their country.

Those are the people who thousands of years before
Had pioneered forests, flattened mountains, restored marshes
And transformed desolate sand dunes
Into the everlasting emerald stretch of today’s Motherland.
Those are the people who braved perilous journeys,
Not minding long distances and enthusiastically flouting the range of Central Mountains
In order to prepare, amidst gloomy loneliness,
For the Southward expansion of our country’s border.

 
Those are the people who, when the country tremored
Under the boots of invaders,
Had plunged headlong onto enemy fire with unwavering determination for self-sacrifice
To protect Freedom for our Nation.

 
During fights, they scorned myriad difficulties,
Sneered at dangers, flouted hardships.
The unfortunate would have their flesh pulverized, their bones crushed;
But survivors, their pristine hearts unmoved.

And when there arrived the time when the country joyfully escaped danger,
They declined all material rewards and glorious recognition.
Dropping their swords, they returned to their native countryside
To live their lives in darkness again.

They are heroes without a name:
During wartime as well as in peace,
Persistently remaining dauntless and determined to sacrifice themselves,
They offered Motherland their entire unadulterated lives.

Even though their achievements were not recorded in history books,
Their names, not engraved on gilded rolls of honor nor on stone epitaphs;
Even though their dilapidated tombs are exposed under the oblivious sky
With no one coming for prayers and offerings,

Their blood had permeated the native soil,
Their flesh and bones, mixed in Motherland;
And their spotless spirits together with their faithful hearts
Had blended in with the Soul of the Vietnamese race.

Translated by Professor Nguyễn Văn Thái

Sunday, February 22, 2015

Ăn củ Kiệu nhớ Quê hương



Các con múa Lân nhà Ông Mệ Ngoại.

Ăn củ Kiệu nhớ Quê hương

Hôm nay ăn củ kiệu
Lại nhớ về quê hương
Tuổi già và thiếu gạo
Sao vẫn còn xót thương

Hôm nay ăn củ kiệu
Lại nhớ về Tết ta
Bánh Tét vàng hoa cúc
Giấc mộng ngà đã qua!

Thong dong ba ngày Tết
Đã đi không có đi
Đang về thì chưa tới
Cho và nhận những gì?

Hồn sương còn ảo diễm
Huy hoàng vàng nắng mai
Bóng thời gian trôi khuất
Từ bi cõi tâm khai.

Wednesday, February 18, 2015

Thơ XUÂN - Tuệ Nguyên – Thích Thái Hòa

Chúc Mừng Năm Mới! Happy Lunar New Year! Chúc Tết An Khang.

Hạnh phúc thay, ngày Giao thừa nhận được cả vườn thơ thanh khiết của Hoà Thượng Thích Thái Hoà cùng lời chúc Tết. May mắn quá, nhưng với tinh thần Lợi Hoà Đồng Quân, xin được chia sẻ cùng với quý độc giả cả lời chúc Tết và vườn thơ Thiền của Thầy.  

Hương vị giao thừa còn thơm phứt. Thầy gửi lời chúc tết đến anh và gia đình. Cầu nguyện đức Phật Di lặc gia hộ anh và gia đình vô lượng an lành. Có mấy bài thơ xuân gửi làm quà anh nhé.

Mây Xuân

Mây xuân cũng đẹp tợ trời xuân
Phiêu lãng hồn ai giữa cõi trần
Đỉnh núi bao phen về ngự trị
Dòng sông mấy độ níu phù vân;

Trời đất chuyển mình không thẹn mặt
Biển hồ lau lách có gì chân;
Dễ ai trong cõi tang bồng ấy
Ôm được chúa xuân thỏa một lần!

Xuân Ất mùi (2015)


 
Gió Xuân

Xuân đến có tấm lòng
Xuân đi có nước trong
Tình xuân  hồn phơi phới
Thanh bạch mọi thời-không;

Mặc kệ trời mấy tuổi
Mặc ai hỏi xuân tông
Như ngày xưa còn nhỏ
Đùa giỡn giữa xuân phong.

Xuân Như

Xuân đến sạch mây mù
Cỏ hoa dậy lời ru
Ru hồn xuân muôn thuở
Đời lãng tử vân du;

Vằng vặc trăng đầu núi
Đếm từng hạt xuân thu
Nghe  ngàn con sông chảy
Mỗi vẻ mỗi xuân như.


Xuân Thường Tại
 

Xuân về  đào nở hoa
Chim dậy hót lời ca
Đường cũ thơm hương cỏ
Thiều quang đẹp sơn hà;

Hồn thiêng hôn đầu trúc
“Mây trắng hỏi đường qua”;
Đá gục đầu cười khẽ
Xuân nào ở đâu xa!



Tình Xuân của Phật

Xuân là hoa nở từ tim
từ trong hạt nắng ấm tình càn khôn;
Kể từ khi có linh hồn
cũng từ khi ấy xuân hờn dỗi hoa;

Xuân từ đất chuyển nở ra
ấm tình ta giữa thiên hà bụi bay;
Xuân muôn dáng vẻ phơi bày
tình xuân trú giữa tháng ngày vô chung;

Trẻ thơ reo với nắng hồng
Cỏ hoa reo với mênh mông trời vàng;
Mỗi hoa mỗi cõi thiên đàng
Tình yêu làm đẹp không gian diệu huyền;

Trúc lay bóng nguyệt trước thềm
Hỏi ai là Phật có tên xuân mầu?
Mắt sâu hun hút nhìn nhau
Phật là xuân giữa bể dâu vô ngằn!

Xuân làm gì có quan san,
Tình xuân là ánh trăng ngàn vô chung!
Xuân tình sau trước viên dung
Tình xuân của Phật mênh mông trời vàng.

Xuân - Ất Mùi (2015)

Tuệ Nguyên – Thích Thái Hòa


Thơ Xuân
 

Trời xuân ai biết đẹp như ri,
Gió thổi hồn hoa rộn tuổi thì
Nắng nhẹ vờn lên hàng trúc biếc
Suối reo chim hót cả trời thi.

Mỗi bước chân đi, mỗi diệu kỳ
Mỗi hơi thở nhẹ, mỗi hồn thi
Xuân này, xuân nữa, xuân xuân nữa
Hỏi nguyệt và trăng có khác chi!



Xuân Quang

Nhận được hồn xuân nhận đã nhiều,
Mấy ai sống được với xuân yêu;
Để xuân vẫn đẹp như xuân ấy
Vời vợi hương ngàn cõi tâm siêu!

Đất chuyển hồn đất lên phiến lá
Không gian kết tụ một trời yêu
Chim reo đon đả tình non nước;
Ai biết xuân quang đẹp vạn chiều!

                      Xuân Ất mùi - 2015

(Tuệ Nguyên – Thích Thái Hòa)

Wednesday, February 11, 2015

HÃY TẮT ĐÈN ĐI - TURN THEM OFF NOW!

Hình minh hoạ - Photo: BXK

HÃY TẮT ĐÈN ĐI
  Thân tặng ACQK và các cháu

Hãy bật đèn lên; hãy tắt đèn đi!
cho anh thấy rõ căn nhà này
tình yêu của em, yêu thương của anh, của con và cái
để anh thấy rõ giá trị cốt lõi của chúng ta
ai cho ta hạnh phúc, khổ đau, tuyệt vọng hay xót xa
những gì xây dựng trong một đời, chẳng lẽ mất trong một giờ?

Hãy bật đèn lên; hãy tắt đèn đi!
cho em thấy rõ cuộc đời này
vốn mong manh và vô thường
sao không thấy hạt sương
lung linh
như tình mình
có chăng chỉ là mưa trong mắt

Hãy bật đèn lên; hãy tắt đèn đi!
thấy không những cuồng ba bão táp
cơn lốc xoáy thời gian
miên man nỗi nhớ
núi giận cháy mòn công đức yêu thương
lời kinh trong con, lời kinh trong em và lời kinh trong anh
vô ngần màu xanh
ước mơ và hy vọng
hay vạt nắng trong cơn gió lửa
bụi bặm không làm mờ hương cũ lối xưa
đường mòn thương yêu, bao dung, tha thứ và tô bồi
vẫn mãi trôi
Hãy bật đèn lên.

TURN THEM OFF NOW!
    For my wonderful friends, QK and their children

Please turn on the lights; turn them off now!
so we can clearly see this home
your love, my love, the love for our children
let us see our core values within
who give us happiness, suffering, despair or pity,
those that might take almost a lifetime to build, but only an hour to destroy?

Please turn on the lights; turn them off now!
so you can clearly see this life
it is fragile and impermanent
why don't we see the dew
shimmering
like our love
or maybe it is only just the raindrops from the eyes 

Please turn on the lights; turn them off now!  
don't we see the wild firestorm
like a tornado of our time
endless nostalgia
the mountain of anger is extinguishing our merit on love
a prayer for you, a prayer for me and a prayer for our family
the future is endlessly full of  beauty, dream and hope
or just a flap of sunlight in the wind or sun fire
the dust do not obscure our essence nor our path
the old trail of love, tolerance, forgiveness and loving-kindness
still forever nurtured
Please turn on the lights.

Trích trong sách/from my book: 
 AWAKEN: Buddhism, Nature, and Life: A Vision of Poems for West and East

Friday, February 6, 2015

NHẬT KÝ GIÁO DƯỠNG TUỔI TRẺ - Nghe Em Nói Muốn Tự Tử


Tu Viện Đại Đăng - Near San Diego, CA. Photo: BXK
NHẬT KÝ GIÁO DƯỠNG TUỔI TRẺ
Nghe Em Nói Muốn Tự Tử

Có những lần làm việc thiện nguyện ở trại tù về hay những ngày có nhiều tâm trạng ở trường học khi làm việc cùng tuổi trẻ, chúng tôi thấy có những việc cần trình bày hầu tìm một lối giáo dưỡng chung cho tuổi trẻ chúng ta. Tuy vậy do thời gian không cho phép, và cứ mãi loay hoay theo cuộc sống, nên rồi mọi việc cứ dần trôi qua. 
Nay, cảm thấy có sự cần thiết trong quá trình cải cách giáo dục, và vì lợi ích chung của cộng đồng, chúng tôi xin mạn phép chia sẻ những gì thấy biết. Mong tất cả quý độc giả hoan hỷ và chỉ giáo.
Tháng một năm nay, trời California rất lạ, không có mưa, nắng ấm trời xanh màu ngọc bích và đẹp một cách thơ mộng, với tôi đất trời luôn bình an vì thấy,
Ngựa hoang trên đồi cao
Gặm sương mai trên cỏ
Mây trắng bầu trời xanh
Thênh thang và vô tận.
(Wild horses on the rolling hills
Enjoying the fresh dew on green grass
A floating white cloud, the vast blue sky
Freely and endless).
Thế mà  một buổi trưa đẹp trời một nữ học sinh tuổi "teen" đến thỏ thẻ: Thầy ơi, em đã thử giết em (tự vận) bằng cách uống thuốc quá liều, mà không chết. Em còn sống đây mà lòng còn đầy phiền não. Tôi nhìn em, lắng nghe và chia sẻ nỗi niềm tuyệt vọng của em. Em tâm sự tiếp, Em biết Thầy đang thực hành đạo Phật và dạy cách tham thiền trong đó có chị em và đã giúp chị nhiều, nay chị em đang học đại học. Em lẻ loi, em phải làm sao đây? Thầy chỉ cách em nghen!  
  Tự nhiên em nhắc lại vết thương lòng của tôi, nghề giáo ở Mỹ, vì trong cuộc đời làm giáo bao lâu này, đã có 3 em đã quyên sinh, hai tự bắn chết và một em tự treo cổ. Vì thế, tôi không những dạy các em khoa học như hoá hay sinh vật ở trường, mà còn dạy kỹ năng sống (life-skills), cách hành xử và giá trị đạo đức cho các em. Học sinh/sinh viên ở tuổi teens, là một tuổi rất phức tạp, có nhiều áp lực từ bạn bè, gia đình và xã hội (trong đó có phần truyền thông và xã hội đóng góp phần lớn). Mỗi thứ hai, tôi điều chia sẻ với các em những giá trị cốt lõi, có tính nhân văn, nhân bản cho các em qua những mẫu chuyện hoặc văn thơ.

HÃY TỈNH DẬY
Hừng đông, vạn vật bắt đầu thức dậy
Gió hú trong cõi vắng
giữa sự tĩnh lặng của cõi trần
Đại dương muôn đời hùng vĩ
Sóng xô bờ bọt trắng như mây
Biển mênh mông sóng vỗ ngất ngây
Biển sâu rộng như tình Cha ngây ngất
Biển êm ả, mênh mang, vô tận
Và dạt dào như tình Mẹ đong đầy.
Nhìn ra biển, bao la và vời vợi
Ta thấy mình bé nhỏ, hạt cát lơi
Ta dòng suối ngọt đang chảy về biển lớn
Biển từ bi, biển trí tuệ, biển chân như
Cuộc sống vốn miên trường thay đổi,
như mưa hôm nay và nắng gắt hôm qua
Ôi đời sống có thịnh suy, vui buồn, sướng khổ
Giọt vô thường bọt biển mây chiều
Nhưng may quá, chúng ta có tất cả
điều kiện tự do hạnh phúc bao la
Từ bước chân, hơi thở đến mắt ngà
Từ khối óc, trái tim đến đôi bàn tay lành mạnh
Từ hy vọng, vỗ về và động viên của bạn bè gia thạnh
Và ân tình, bảo bọc, un đúc của Mẹ Cha
Từ tổ tiên truyền thống nồi giống sơn hà
Ta phải sống để nuôi dưỡng tình thương và hiểu biết
Ta phải sống để nuôi dưỡng lòng từ bi và dũng cảm
Phải làm lành, tránh dữ, giữ sạch tâm
Ta phải sống để cuộc sống tinh anh
Ta phải sống để làm đời thêm đẹp
... Hãy yêu thương và hãy sống cho tha nhân. 

Wake Up: THE AWAKENING FROM WITHIN

At dawn, everything is just about to wake up
The wind howls in the stillness of this earthy place
The ocean is forever powerful
The waves crash into the shore,
The foams are as white as the clouds.
The ocean is vast, immense and sacred
It is as deep and wide as the love of our father
It is vast and limitless as the love of our mother
Looking at the ocean, I realize how tiny we really are
We are but a small stream, flowing into the big sea
A sea of compassion, a sea of wisdom and a sea of awakening
Life is beautiful and ever-changing,
Like today's rain following yesterday's sunshine
Life is a constant change and as fragile as a drop of dew, 
as sea foam or as evening clouds
But we are lucky because we have 
all the basic conditions for happiness
From your feet, your breath, your lips to your eyes
From your brain, your heart, your mind to your healthy hands
From the hope and encouragement of your friends and family
From the everlasting care and love from your parents and ancestors,
Embedded with much pride, virtues and traditions
We must live to nourish our mind and heart
We must live to cultivate understanding, compassion and courage
We must live to make this world a better place for all.
            Trở lại câu chuyện trên, các em tuổi teens rất nhạy cảm, đa dạng, dể dàng mắc phải những cạm giỗ và dể bị áp lực từ bạn bè.  Các em cũng có thể có những bệnh trầm cảm (depression), có nhiều áp lực từ học đường, bè bạn, gia đình, xã hội, và cũng có những lối suy nghĩ rất tiêu cực như nguyên sinh chẳng hạn. 
           Trên thực tế, ở tuổi đại học, tự vận (quyên sinh) đứng thứ hai trong danh sách tử vong ở các trường đại học tại Hoa Kỳ.  Tôi cũng đang cố gắng mang chánh niệm vào các học đường. Có lần, sau khi em học sinh nữ tự bắn mình, tôi đã nói với cả lớp là chúng ta sẽ đi bộ trong yên lặng quanh hành lang của trường để gởi năng lượng tập thể cầu nguyện cho nạn nhân được siêu thoát và giúp xoa dịu vết thương lòng của các học sinh và bạn bè của nạn nhân.
Tôi chỉ cho các em chánh niệm bằng cách theo dõi hơi thở của mình và đi thiền hành. Các em có quyền không thực hành đều tôi khuyên, nhưng phải ở lại trong lớp yên lặng. Chỉ có vài em chọn ở lại, phần lớn đã làm việc đó một cách tự nhiên và trân trọng. Các em và tôi yên lặng, từ tốn đi quanh hành lang của trường rất nhẹ nhàng và thanh thản. Sau đó, chúng tôi đã nói về sự sống và sự chết. Những điều rất quan trọng như thế này, trong những gia đình Việt Nam của chúng ta nên thảo luận chẳng hạn như việc hiến mô, tạng cho y học, việc tương lai hậu sự, giữa sống và chết v.v… mà thông thường theo quan niệm của mình là kiêng cử. Chúng tôi đã trình bày và thảo luận được đều đó, và cảm thấy có sự triển vọng để hiểu và cảm thông cho nhau.
Nói tóm lại, chúng ta cần biết các em có những nhu cầu, ưu tư, phiền toái riêng của tuổi teens. Tất cả mọi vấn đề điều có cách giải quyết, nhưng chúng ta phải đặc nó trong điều kiện và hoàn cảnh tỉnh táo, yêu thương và hiểu biết. Trong cộng đồng chúng ta đang ở, có rất nhiều phương tiện trợ giúp, vì vậy hãy mạnh dạn dùng tới khi cần.  Cá nhân chúng tôi không muốn thêm một em nào nữa phải bức tử như thế. Chúng ta cần phải gần gủi, nâng đở, bồi dưỡng, và hướng dẫn các em. Thôi thì xin hẹn kỳ sau.

Breathe and Smile. Thở và cười bạn nhé!


Resources - Phòng chống tự tử.
1. National Suicide Prevention Lifeline (http://www.suicidepreventionlifeline.org)
       1-800-273-TALK (8255)
2. Suicide.org - Suicide Prevention, Awareness, and Support
1-800-SUICIDE (1-800-784-2433) or Text Telephone: 1-800-799-4TTY (4889)

A growth mindset

Tuesday, January 27, 2015

A MESSAGE OF LOVE - LỜI NHẮN TÌNH THƯƠNG

Thư Pháp Võ Việt Tuấn
A MESSAGE OF LOVE 


Where are you/we heading?
May I send a few words?
Dont be sad in the uncertainty,
Dont cultivate joy with the hungry heart.

Dont get mad with the young,
Dont war with the familiar faces.
Good friends bring us happiness,
Bad ones give us life lessons.

Happiness and sadness are intertwined,
Celebrate and cherish all occasions.
Do not make promises when you are happy,
Do not be reactive when you are angry.

Do not make decision when you are sad,
Do not laugh when others cry or are mad.
Do not be angry or rebuke,
Life will be easier.

Where are you/we heading?
May I send a few words?
Smile at life, which is ever-changing,

And not have too much pity for life and death itself.


LỜI NHẮN TÌNH THƯƠNG

Có ai về bên đó
Cho tôi gởi đôi lời
Buồn chi cơn lận đận
Vui chi kẻ đói lòng

Giận chi đôi mắt trong
Hờn chi người quen mặt
Bạn tốt cho hạnh phúc
Bạn xấu bài học đời

Vui buồn vò trăm mối
Kỷ niệm nào khôn nguôi
Đừng hứa khi đang vui
Đừng trả lời khi giận

Đừng quyết định khi buồn
Đừng cười khi người khóc
Đừng than phiền trách móc
Cuộc sống nhẹ nhàng hơn

Có ai về bến đó
Cho tôi gởi đôi lời
Phù du cười cát bụi
Ngậm ngùi miền tử sinh