Bích chương/posters by: Uyên Nguyên
Nghẹn Ngào
Một ngày nọ, trên băng tầng 89.3FM, National Public Radio
nghe tiếng khóc nghẹn ngào nức nở của người quả phụ Lebanese
chồng con chết bởi bom rơi đạn lạc của những người Do Thái bên kia
những tiếng khóc thảm thương như thế
làm đau lòng kẻ thính giả hôm nay
và tôi đã khóc
tự nhiên tôi tìm mình trong tiếng khóc của người quả phụ tuổi còn xanh.
tôi thấy tôi là nạn nhân của chiến tranh
là chết chóc, chia lìa, tan vỡ.
Tôi thấy tôi là người phụ nữ Lebanese
đang tức tưởi khóc cho chồng, cho những đứa con mới chết
Tôi cũng thấy tôi là người Do Thái mỏi mệt
chống lại những hoả tuyến vô minh đổ xuống dân lành
Và tôi cũng thấy tôi là người Mỹ mạnh
đang hiên ngang cung cấp vũ khí tan thương cho người Do Thái
Ôi những dị biệt, tranh chấp khởi đầu từ sự tự ty nghiệt ngã
Hỡi cái ngả nhỏ nhoi
Hỡi vô minh che lấp
Ôi chua chác!
Hận thù đừng trả hận thù mà đổi bằng tình thương chân thật.
Có mất gì khi ngồi lại với nhau?
sao không hiểu sâu?
Anh tan tóc cũng làm tôi tan tóc
Chị khổ đau cũng làm tôi đau khổ
Em khốn cùng, tôi cũng khốn cùng chung
Ðạo cũng vậy, mà đời kia cũng vậy
Anh và tôi có khác gì không?
khi máu đỏ, nước mắt kia cùng mặn
Thì anh ơi, hãy hiểu cho nhau !
Từ những cơn đau...
Hãy tìm nguồn hạnh phúc !
Mira Loma H.S. 05/06
Trích từ tập thơ Hương Lòng, 2007.