Showing posts with label Thích Nhất Hạnh. Show all posts
Showing posts with label Thích Nhất Hạnh. Show all posts

Tuesday, September 10, 2024

Tâm Thường Định: Mẹ Đất – Hành Trình Chánh Niệm: Di Sản Bảo Vệ Môi Sinh của Thiền Sư Nhất Hạnh và Sứ Mệnh của Lam Viên

 

Trong một thế giới đang phải đối mặt với những khủng hoảng môi sinh sâu sắc, từ biến đổi khí hậu, ô nhiễm môi trường cho đến cạn kiệt tài nguyên, việc bảo vệ Mẹ Đất trở thành một trong những nhiệm vụ khẩn thiết nhất của nhân loại. Không chỉ là trách nhiệm của các nhà khoa học, chính trị gia hay các tổ chức môi trường, mà mỗi cá nhân đều cần đóng góp vào việc bảo vệ môi trường sống chung của chúng ta. Đây không chỉ là nghĩa vụ, mà còn là một hành trình tâm linh, một lời kêu gọi từ chính lòng từ bi mà chúng ta, những người theo Phật giáo, luôn mang trong mình.

Trong bối cảnh này, di sản của Thiền sư Thích Nhất Hạnh, người đã cống hiến cả đời mình cho sự nghiệp hòa bình, chánh niệm và bảo vệ môi sinh, trở thành nguồn cảm hứng vô giá. Những lời dạy của Thầy không chỉ kêu gọi chúng ta thức tỉnh trước sự liên kết không thể tách rời giữa con người và thiên nhiên, mà còn hướng dẫn chúng ta cách sống tỉnh thức, có trách nhiệm và yêu thương Mẹ Đất như yêu thương chính bản thân mình.

Với tâm thế đó, Gia Đình Phật Tử (GĐPT) – một tổ chức đã và đang nuôi dưỡng các thế hệ thanh thiếu niên Phật tử – có một vai trò trọng yếu trong việc kế thừa và phát huy di sản này. Qua việc giáo dục về môi sinh, hướng dẫn đoàn sinh thực hành các giá trị từ bi và bảo vệ thiên nhiên, GĐPT không chỉ xây dựng ý thức trách nhiệm với môi trường mà còn khuyến khích những hành động thực tiễn, góp phần xây dựng một thế giới vững bền hơn.

Bài chia sẻ này sẽ phân tích sâu sắc di sản bảo vệ môi sinh của Thiền sư Thích Nhất Hạnh, đồng thời khẳng định tầm quan trọng của việc bảo vệ môi trường dưới lăng kính Phật giáo. Bên cạnh đó, chúng ta sẽ thảo luận về trách nhiệm và vai trò của GĐPT trong việc giáo dục thanh thiếu niên Phật tử, từ lý thuyết đến hành động thực tiễn, nhằm bảo vệ môi trường sống ngay tại thời điểm hiện tại.

I. Di sản bảo vệ môi sinh của Thiền sư Thích Nhất Hạnh

Thiền sư Thích Nhất Hạnh, với cuộc đời tu tập và cống hiến không ngừng nghỉ cho hòa bình và từ bi, đã để lại một di sản to lớn cho thế giới. Trong đó, việc bảo vệ môi sinh và yêu thương Mẹ Đất là một trong những thông điệp chủ đạo, được Thầy truyền đạt qua nhiều tác phẩm, pháp thoại và thực hành chánh niệm.

1. Triết lý tương tức (Interbeing)

Một trong những khái niệm nổi bật trong triết lý của Thiền sư Thích Nhất Hạnh là tương tức (Interbeing), thể hiện mối liên hệ mật thiết giữa con người và tất cả những sự sống trên Trái Đất. Thiền sư chỉ ra rằng, không có gì tồn tại độc lập, mà mọi thứ đều phụ thuộc lẫn nhau. Từ cây cối, đất đai, nước, không khí cho đến chính sự sống của chúng ta, tất cả đều gắn kết với nhau, tương tác và nuôi dưỡng lẫn nhau. Thầy viết trong tác phẩm “Love Letter to the Earth”:

“Chúng ta và Mẹ Đất không phải là hai thực thể riêng biệt. Chúng ta chính là Trái Đất. Hơi thở của ta là hơi thở của Mẹ Đất, và những gì Mẹ Đất làm để nuôi dưỡng ta cũng chính là cách ta tồn tại.”

Theo Thiền sư, khi chúng ta nhận thức được sự kết nối sâu sắc này, hành động bảo vệ môi sinh sẽ trở thành một biểu hiện tự nhiên của lòng từ bi. Nếu chúng ta phá hoại thiên nhiên, chúng ta đang tự gây tổn thương cho chính mình. Triết lý tương sinh quan không chỉ giới hạn ở sự tồn tại vật chất mà còn bao hàm cả sự liên kết tinh thần. Đây là yếu tố nền tảng của sự giác ngộ trong Phật giáo, khi chúng ta thấy rằng không có sự tách biệt giữa ta và thiên nhiên, bảo vệ Mẹ Đất chính là bảo vệ sự sống của tất cả chúng sinh.

2. Lời kêu gọi yêu thương và bảo vệ Mẹ Đất

Thiền sư Thích Nhất Hạnh đã truyền tải thông điệp yêu thương và bảo vệ Mẹ Đất qua nhiều phương thức khác nhau, từ sách vở, các buổi giảng pháp đến những cuộc vận động hòa bình. Trong cuốn “The World We Have”, Thiền sư đã nhấn mạnh rằng:

“Mỗi chúng ta đều là con của Mẹ Đất. Nếu chúng ta không biết yêu thương và bảo vệ Mẹ Đất, chúng ta sẽ phá hủy nguồn gốc của chính sự sống.”

Thầy cũng nhấn mạnh rằng không thể coi thiên nhiên như một tài nguyên vô tận mà chúng ta có thể khai thác và hủy hoại. Sự tiêu dùng vô độ, cách sống không vững bền của con người đang gây ra những tổn hại khủng khiếp cho Trái Đất. Thiền sư đã kêu gọi mọi người thực hành chánh niệm trong từng hành động, từ việc tiêu dùng, tiết kiệm tài nguyên cho đến thái độ đối với môi trường xung quanh.

3. Thực hành chánh niệm và môi sinh

Một trong những đóng góp quan trọng nhất của Thiền sư Thích Nhất Hạnh là việc đưa chánh niệm vào đời sống hàng ngày, trong cả việc bảo vệ môi sinh. Ngài khuyến khích mỗi người sống tỉnh thức với môi trường xung quanh, nhận thức được từng hành động của mình ảnh hưởng thế nào đến thiên nhiên và quả đất. Trong các khóa tu tại Làng Mai, chánh niệm không chỉ là ngồi thiền mà còn là hành động thực tế để giảm thiểu tác động xấu đến môi trường.

Thầy từng dạy:

“Hãy đi bộ trên Trái Đất như thể bạn đang hôn Mẹ Đất.”

Lời dạy này nhấn mạnh sự kính trọng và yêu thương đối với hành tinh mà chúng ta đang sống. Mỗi bước chân, mỗi hành động nhỏ, đều phải được thực hiện với sự chánh niệm và lòng biết ơn đối với Mẹ Đất. Điều này không chỉ giúp ta sống một cuộc sống an ổn mà còn nuôi dưỡng lòng từ bi, tạo ra sự hòa hợp giữa con người và thiên nhiên.

4. Bài học về sự tiêu thụ có chánh niệm

Thiền sư Thích Nhất Hạnh luôn nhắc nhở rằng, bảo vệ môi trường không chỉ là bảo vệ tài nguyên mà còn là cách ta tiêu thụ. Sự tiêu dùng có chánh niệm là một phần không thể thiếu trong giáo dục về bảo vệ môi trường. Trong thông điệp của mình, Thầy viết:

“Chúng ta phải sống đơn giản để giúp Trái Đất sống. Tiêu thụ ít hơn, sử dụng tài nguyên một cách có chánh niệm là con đường để bảo vệ hành tinh này.”

Điều này không chỉ là việc giảm thiểu lượng tiêu thụ tài nguyên mà còn là ý thức về cách chúng ta đối xử với Mẹ Đất. Mỗi lần chúng ta mua sắm, tiêu dùng, hoặc vứt bỏ một món đồ, chúng ta đang ảnh hưởng đến hệ sinh thái. Thầy Nhất Hạnh đã khuyến khích mọi người thực hiện những hành động nhỏ, như hạn chế sử dụng nhựa, tái chế, và giảm thiểu tiêu dùng vô ích, để bảo vệ Trái Đất.

II. Bảo vệ môi sinh trong Phật giáo cổ đại

Phật giáo từ lâu đã có những giáo lý về bảo vệ thiên nhiên và sự hòa hợp với môi trường, và những tư tưởng này đã được truyền dạy qua các kinh điển cổ xưa.

1. Kinh Kalama và lòng từ bi với tất cả chúng sinh

Trong Kinh Kalama, Đức Phật đã dạy rằng, sự từ bi không chỉ dành cho con người mà phải mở rộng đến tất cả các loài. “Không sát sinh, không làm tổn hại đến sự sống” là một trong những nguyên tắc cơ bản của đạo Phật. Điều này không chỉ áp dụng cho động vật mà còn cho cả cây cỏ, đất đai và tất cả những yếu tố khác trong tự nhiên. Sự tôn trọng và bảo vệ tất cả những sự sống này là một phần trong việc thực hành từ bi của người Phật tử.

2. Kinh Trường Bộ và sự bảo vệ thiên nhiên

Trong Kinh Trường Bộ, Đức Phật đã nhấn mạnh về tầm quan trọng của việc bảo vệ rừng, sông ngòi, và các loài sinh vật sống trong đó. Ngài cho rằng thiên nhiên không chỉ là nơi cung cấp tài nguyên cho con người mà còn là nơi trú ẩn cho nhiều loài sinh vật, là một phần của hệ sinh thái tự nhiên. Trong một đoạn kinh, Đức Phật dạy rằng:

“Những cánh rừng, những con sông và các loài sinh vật sống trong đó đều đáng được bảo vệ, vì chúng mang lại sự sống cho muôn loài.”

Kinh điển Phật giáo từ lâu đã khuyến khích con người sống hài hòa với môi trường, coi thiên nhiên như một phần của con đường tu tập. Việc bảo vệ thiên nhiên không chỉ giúp duy trì sự cân bằng sinh thái mà còn nuôi dưỡng lòng từ bi và nhận thức sâu sắc về mối liên hệ giữa con người và vạn vật.

3. Sự tôn trọng và bảo vệ sự sống qua các giáo lý Phật giáo

Phật giáo nhấn mạnh rằng mọi hình thái của sự sống đều có giá trị và đều xứng đáng được bảo vệ. Nguyên tắc “Ahimsa” (không làm tổn hại) là một trong những trụ cột của giáo lý Phật giáo, được Đức Phật truyền dạy qua nhiều kinh điển, bao gồm cả Kinh Sigalovada. Ahimsa khuyến khích người Phật tử sống hòa hợp với mọi sinh vật, không làm tổn hại đến sự sống dưới bất kỳ hình thức nào, từ con người cho đến cây cỏ và các loài động vật.

Trong Phật giáo, không có sự phân biệt giữa các sinh loài. Đức Phật dạy rằng mỗi chúng sinh đều có quyền được sống và phát triển trong môi trường tự nhiên của mình. Khi chúng ta làm tổn hại đến bất kỳ dạng sống nào, chúng ta đang đi ngược lại với nguyên tắc từ bi và lòng nhân ái mà Phật giáo khuyến khích. Đây chính là nền tảng tư tưởng để mỗi người Phật tử, đặc biệt là các thành viên GĐPT, hiểu rằng bảo vệ môi sinh là một phần không thể tách rời của con đường tu tập.

III. Tầm quan trọng của việc bảo vệ môi sinh trong thời đại hiện nay

Thế kỷ 21 chứng kiến sự gia tăng nhanh chóng của biến đổi khí hậu, tình trạng ô nhiễm môi trường và cạn kiệt tài nguyên thiên nhiên. Các hậu quả của việc không bảo vệ môi sinh đã và đang đẩy con người đến gần hơn với những thảm họa tự nhiên, từ lũ lụt, hạn hán cho đến sự sụp đổ của các hệ sinh thái. Trong bối cảnh này, việc bảo vệ môi trường không còn là một lựa chọn, mà là một trách nhiệm đạo đức và tồn vong.

1. Biến đổi khí hậu và ảnh hưởng toàn cầu

Biến đổi khí hậu là một trong những vấn đề môi trường nghiêm trọng nhất mà nhân loại đang đối mặt. Theo các báo cáo của Liên Hợp Quốc và các tổ chức môi trường, nhiệt độ toàn cầu đã tăng lên do lượng khí thải CO2 vượt quá mức kiểm soát. Hệ quả của sự biến đổi khí hậu không chỉ ảnh hưởng đến động vật hoang dã, mà còn đe dọa đến cuộc sống của hàng triệu người trên thế giới, đặc biệt là những cộng đồng dễ bị tổn thương.

Thiền sư Thích Nhất Hạnh đã cảnh báo về những tác động tiêu cực của sự biến đổi khí hậu từ rất sớm, nhấn mạnh rằng những hậu quả này không chỉ là vấn đề sinh thái, mà còn là vấn đề đạo đức và tinh thần. Thầy viết:

“Chúng ta không chỉ đang làm tổn hại đến Trái Đất, mà còn đang tạo ra đau khổ cho chính mình và cho các thế hệ tương lai. Hãy tỉnh thức và hành động ngay trước khi quá muộn.”

2. Ô nhiễm môi trường và trách nhiệm cá nhân

Ô nhiễm môi trường là một vấn đề cấp bách khác. Rác thải nhựa, hóa chất độc hại, ô nhiễm không khí và nguồn nước đang gây ra những hậu quả nghiêm trọng đối với cả hệ sinh thái và sức khỏe con người. Mỗi năm, hàng triệu tấn rác thải nhựa bị xả ra biển, ảnh hưởng đến hàng loạt loài sinh vật biển và hệ sinh thái biển. Không chỉ vậy, việc sử dụng quá mức các hóa chất trong sản xuất công nghiệp và nông nghiệp cũng đang gây ra những hậu quả không lường trước được đối với đất đai và nước ngọt.

Thiền sư Thích Nhất Hạnh nhấn mạnh rằng, trách nhiệm bảo vệ môi sinh không phải chỉ thuộc về các tổ chức lớn hay chính phủ, mà mỗi cá nhân cần phải tỉnh thức và hành động. Thầy viết trong “Love Letter to the Earth”:

“Mỗi người đều có khả năng thay đổi thế giới qua những hành động nhỏ. Hãy bắt đầu từ chính mình, hãy giảm thiểu sự tiêu dùng không cần thiết và sống đơn giản hơn.”

Điều này thể hiện tầm quan trọng của việc mỗi người Phật tử và đặc biệt là các thành viên GĐPT, cần nhận thức rõ ràng rằng họ có thể và phải đóng góp vào việc bảo vệ môi trường qua những hành động hàng ngày.

IV. Trách nhiệm của Gia Đình Phật Tử (GĐPT) trong giáo dục và bảo vệ môi sinh

GĐPT từ lâu đã giữ một vai trò quan trọng trong việc giáo dục thanh thiếu niên Phật tử về tinh thần từ bi, trách nhiệm xã hội và lòng biết ơn đối với thiên nhiên. Trong bối cảnh khủng hoảng môi sinh hiện tại, trách nhiệm của GĐPT càng trở nên cấp bách hơn bao giờ hết. Tổ chức chúng ta không chỉ có nhiệm vụ giảng dạy về Phật pháp mà còn phải dẫn dắt thế hệ trẻ Phật tử thực hiện các hành động cụ thể để bảo vệ môi sinh.

1. Giáo dục ý thức về môi sinh

Trong các chương trình giáo dục của GĐPT, việc giáo dục về bảo vệ môi trường cần phải được nhấn mạnh từ khi đoàn sinh còn nhỏ. Các em cần hiểu rằng, việc bảo vệ môi trường không chỉ là trách nhiệm xã hội, mà còn là một phần của thực hành Phật pháp. Các bài học về nguyên tắc không sát sinhtừ bi với mọi sự sống, và chánh niệm trong hành động cần phải được tích hợp vào chương trình giảng dạy để đoàn sinh không chỉ học về Phật pháp mà còn hiểu cách áp dụng vào việc bảo vệ thiên nhiên.

Các trại huấn luyện, sinh hoạt ngoại khóa và các buổi giảng pháp của GĐPT có thể lồng ghép những hoạt động thực tiễn như dọn dẹp rác thải, trồng cây, bảo vệ động vật hoang dã, và tái chế. Qua đó, các đoàn sinh sẽ được học cách thực hiện những hành động nhỏ nhưng có tác động lớn đối với môi trường, đồng thời nhận thức rõ ràng hơn về trách nhiệm của mình đối với Trái Đất.

2. Hành động cụ thể bảo vệ môi sinh

Bên cạnh việc giáo dục lý thuyết, GĐPT cũng cần dẫn đầu trong việc thực hiện các hành động bảo vệ môi sinh. Các đơn vị GĐPT có thể tổ chức những chương trình hành động thực tiễn như:

Trồng cây gây rừng: Một trong những cách hiệu quả nhất để chống lại sự biến đổi khí hậu và bảo vệ môi sinh là trồng cây. GĐPT có thể phát động các chương trình trồng rừng tại các khu vực cần tái tạo sinh thái, kết hợp với các cơ quan địa phương và các tổ chức bảo vệ môi trường.

Làm sạch các khu vực công cộng: Các chiến dịch dọn sạch rác tại bãi biển, sông ngòi, công viên và những nơi công cộng khác là cách để đoàn sinh có thể thực hiện ngay những hành động có ích cho môi trường.

Giảm thiểu rác thải và tái chế: GĐPT có thể tổ chức các chiến dịch truyền bá về tái chế và giảm thiểu rác thải, khuyến khích đoàn sinh và cộng đồng áp dụng các biện pháp đơn giản nhưng hiệu quả như giảm sử dụng nhựa, tái sử dụng các sản phẩm và phân loại rác.

V. Kết hợp giáo lý Phật giáo với bảo vệ môi sinh

Một trong những điểm mạnh của GĐPT là khả năng kết hợp giữa giáo lý Phật giáo và hành động thực tiễn. Trong việc bảo vệ môi sinh, GĐPT cần nhấn mạnh rằng, mỗi hành động bảo vệ môi trường đều phản ánh tinh thần từ bi và vô ngã trong Phật giáo. Khi các đoàn sinh hiểu rằng bảo vệ môi sinh không chỉ là trách nhiệm xã hội mà còn là sự thể hiện của lòng từ bi và chánh niệm, họ sẽ có động lực mạnh mẽ hơn để hành động.

1. Hành động bảo vệ môi sinh của Lam viên trong thời điểm hiện tại

Trước những biến đổi to lớn về môi trường đang diễn ra trên toàn cầu, việc hành động ngay lập tức trở thành một yêu cầu cấp thiết đối với các thành viên Gia Đình Phật Tử (GĐPT). Không chỉ dừng lại ở việc truyền đạt giáo lý Phật pháp, GĐPT cần đảm bảo rằng mỗi đoàn sinh được trang bị đầy đủ kiến thức và tinh thần hành động để bảo vệ môi sinh. Thời điểm hiện tại là thời gian để mỗi thành viên Lam viên hiện thực hóa những giá trị từ bi và vô ngã thông qua những hành động cụ thể, gắn liền với giáo lý Phật giáo.

2. Phát động các phong trào bảo vệ môi sinh trong các dịp lễ Phật giáo

Một trong những cách hiệu quả nhất để GĐPT khơi dậy ý thức và động lực hành động trong cộng đồng là tận dụng các dịp lễ lớn của Phật giáo như Phật ĐảnVu Lan, và Tết Trung Thu... Những lễ hội này không chỉ là dịp để các Phật tử quay về cội nguồn tâm linh mà còn là cơ hội tuyệt vời để thực hiện các hoạt động bảo vệ môi sinh. GĐPT có thể tổ chức các chiến dịch:

  • Tổ chức “Lễ Phật Đản xanh”: Phát động một lễ Phật Đản thân thiện với môi trường, trong đó khuyến khích các chùa và các cộng đồng Phật tử giảm thiểu rác thải nhựa, trồng cây và tổ chức các buổi tọa đàm về bảo vệ môi sinh. Lễ Phật Đản không chỉ là thời điểm tưởng nhớ Đức Phật mà còn là dịp để thể hiện lòng biết ơn đối với Mẹ Đất, người đã nuôi dưỡng và bảo vệ sự sống.
  • Ngày Vu Lan và bảo vệ môi trường: Vu Lan báo hiếu không chỉ là dịp để tưởng nhớ công ơn cha mẹ mà còn là dịp để các Phật tử tri ân thiên nhiên – “người mẹ thứ hai” đã nuôi dưỡng chúng ta. Các chương trình trồng rừng, làm sạch môi trường có thể kết hợp với lễ Vu Lan để nhấn mạnh tinh thần biết ơn đối với Mẹ Đất.
  • Tết Trung Thu và giáo dục trẻ em về môi trường: GĐPT có thể sử dụng dịp Tết Trung Thu để tổ chức các hoạt động giáo dục trẻ em về bảo vệ môi sinh, dạy các em nhỏ cách sống thân thiện với thiên nhiên và khuyến khích các gia đình giảm thiểu sử dụng nhựa, hạn chế lãng phí tài nguyên trong các hoạt động mua sắm và tiêu dùng trong lễ hội.

3. Tích hợp bảo vệ môi sinh vào các buổi sinh hoạt và trại huấn luyện

Mỗi buổi sinh hoạt hàng tuần, các trại huấn luyện, và các hoạt động ngoại khóa của GĐPT đều là những cơ hội tốt để đoàn sinh thực hành bảo vệ môi trường. Các đơn vị GĐPT có thể tích hợp những hoạt động bảo vệ môi sinh như:

  • Sinh hoạt môi trường: Mỗi buổi sinh hoạt có thể dành một phần để giáo dục về ý thức bảo vệ môi sinh, từ việc giảm thiểu rác thải, tiết kiệm nước, đến việc tái sử dụng các vật liệu cũ. Các hoạt động vui chơi ngoài trời có thể kết hợp với việc nhặt rác, chăm sóc cây xanh tại công viên hoặc khu vực sinh hoạt.
  • Trại huấn luyện thân thiện với môi trường: GĐPT có thể tổ chức các trại huấn luyện thân thiện với môi trường, trong đó khuyến khích đoàn sinh sử dụng các vật dụng tái chế, không sử dụng nhựa và duy trì vệ sinh môi trường trong suốt thời gian diễn ra trại. Những bài học về từ bi, lòng biết ơn đối với thiên nhiên có thể được lồng ghép vào chương trình trại để tạo động lực cho đoàn sinh hiểu rõ hơn về tầm quan trọng của việc bảo vệ môi trường.

4. Khuyến khích giảm thiểu tiêu thụ và sống đơn giản

Một trong những thông điệp quan trọng mà Thiền sư Thích Nhất Hạnh để lại cho chúng ta là sự tiêu thụ có chánh niệm và sống đơn giản. Trong bối cảnh tiêu thụ và lãng phí tài nguyên ngày càng gia tăng, GĐPT cần khuyến khích các đoàn sinh và cộng đồng sống theo những nguyên tắc Phật giáo về tiết kiệm và không gây tổn hại đến thiên nhiên.

  • Khuyến khích đoàn sinh sống tối giản: Sống tối giản không chỉ là giảm thiểu việc tiêu thụ mà còn là cách thể hiện lòng biết ơn và tôn trọng đối với thiên nhiên. Mỗi đoàn sinh GĐPT nên được khuyến khích giảm thiểu tiêu dùng các sản phẩm gây hại cho môi trường, tái sử dụng các vật dụng, và hạn chế lãng phí tài nguyên.
  • Giáo dục về tiêu thụ có chánh niệm: Tiêu thụ có chánh niệm không chỉ là cách sống mà còn là một phần của hành trình tu tập. Mỗi lần mua sắm, sử dụng tài nguyên, chúng ta cần tự hỏi bản thân xem điều đó có cần thiết không và liệu chúng ta có đang gây tổn hại đến môi trường hay không. Giáo dục về tiêu thụ có chánh niệm sẽ giúp đoàn sinh phát triển thói quen sống có trách nhiệm hơn với Mẹ Đất.
  • Sử dụng năng lượng tái tạo và khuyến khích lối sống xanh
  • Trong thời đại mà các nguồn năng lượng hóa thạch đang gây ra sự ô nhiễm nghiêm trọng và biến đổi khí hậu, GĐPT cần tiên phong trong việc khuyến khích sử dụng năng lượng tái tạo và lối sống xanh trong cộng đồng. Các chùa chiền, cơ sở sinh hoạt Phật giáo và ngay cả những hoạt động thường nhật của GĐPT đều có thể tích hợp các biện pháp bảo vệ môi trường.
  • Lắp đặt năng lượng mặt trời: Các đơn vị GĐPT có thể khuyến khích việc lắp đặt các tấm năng lượng mặt trời tại các chùa chiền và cơ sở sinh hoạt để giảm thiểu sử dụng năng lượng hóa thạch. Đây không chỉ là một hành động bảo vệ môi trường mà còn là một ví dụ thực tiễn để đoàn sinh học hỏi.
  • Sử dụng các sản phẩm thân thiện với môi trường: Trong các buổi sinh hoạt, trại huấn luyện và các sự kiện của GĐPT, có thể thay thế những vật dụng sử dụng một lần bằng những sản phẩm tái sử dụng, thân thiện với môi trường như túi vải, hộp đựng thực phẩm tái sử dụng và bình nước inox.

VI. Kết luận

Thiền sư Thích Nhất Hạnh đã để lại một di sản vô cùng sâu sắc về bảo vệ môi sinh, khơi dậy lòng từ bi, sự tỉnh thức và trách nhiệm của con người đối với Mẹ Đất. Những lời dạy của Ngài không chỉ là những triết lý tinh thần mà còn là những hướng dẫn cụ thể về cách sống có chánh niệm, tiêu thụ có trách nhiệm và yêu thương thiên nhiên.

Gia Đình Phật Tử, với sứ mệnh giáo dục thanh thiếu niên Phật tử, có trách nhiệm to lớn trong việc tiếp nhận và thực hiện di sản này. Bằng cách giáo dục các thế hệ trẻ về trách nhiệm bảo vệ môi trường, kết hợp giữa lý thuyết và hành động thực tiễn, GĐPT không chỉ góp phần bảo vệ Mẹ Đất mà còn nuôi dưỡng những giá trị từ bi, vô ngã và sự tỉnh thức trong mỗi đoàn sinh.

Trong thời điểm hiện tại, khi Trái Đất đang đối diện với những thách thức lớn về môi sinh, GĐPT cần hành động mạnh mẽ và kịp thời. Mỗi hành động nhỏ của từng Lam viên đều có thể tạo ra sự thay đổi lớn cho tương lai. Hãy biến mỗi buổi sinh hoạt, mọi lúc mọi khi, hay mỗi lễ hội Phật giáo trở thành một cơ hội để bảo vệ thiên nhiên và truyền cảm hứng cho cộng đồng.

“Chúng ta bảo vệ Mẹ Đất, chính là bảo vệ tương lai của mình và các thế hệ mai sau.”

Mother Earth – A Journey of Mindfulness:
The Environmental Protection Legacy
of Zen Master Thich Nhat Hanh
and the Mission of GĐPT Members

In a world facing profound ecological crises, from climate change and environmental pollution to resource depletion, protecting Mother Earth has become one of humanity’s most urgent tasks. It is not just the responsibility of scientists, politicians, or environmental organizations, but each individual must contribute to safeguarding our shared living environment. This is not only a duty but also a spiritual journey, a call from the compassion that we, as Buddhists, always carry within us.

In this context, the legacy of Zen Master Thich Nhat Hanh, who devoted his life to peace, mindfulness, and environmental protection, becomes an invaluable source of inspiration. His teachings not only call on us to awaken to the inseparable connection between humans and nature but also guide us on how to live mindfully, responsibly, and to love Mother Earth as we love ourselves.

With this mindset, the Gia Đình Phật Tử (GĐPT) – a Buddhist youth organization nurturing generations of young Buddhists – has a vital role in inheriting and promoting this legacy. Through environmental education and guiding its members in practicing the values of compassion and protecting nature, GĐPT not only builds awareness of environmental responsibility but also encourages practical actions contributing to a more sustainable world.

This sharing will delve deeply into the environmental protection legacy of Zen Master Thich Nhat Hanh, while affirming the importance of environmental protection from a Buddhist perspective. Additionally, we will discuss the responsibilities and roles of GĐPT in educating Buddhist youth, from theory to practical actions, in order to protect our living environment in the present moment.

I. Zen Master Thich Nhat Hanh’s Legacy of Environmental Protection

Zen Master Thich Nhat Hanh, through his lifelong practice and unceasing dedication to peace and compassion, has left a tremendous legacy for the world. Among this legacy, protecting the environment and loving Mother Earth is one of the core messages conveyed through his many works, teachings, and mindfulness practices.

1. The Philosophy of Interbeing

One of the most prominent concepts in Zen Master Thich Nhat Hanh’s philosophy is Interbeing, reflecting the profound interconnectedness between humans and all life on Earth. The Master pointed out that nothing exists independently, and everything depends on each other. From trees, soil, water, air to our very existence, all are interconnected, interacting, and nurturing one another. He writes in “Love Letter to the Earth”:

“We and Mother Earth are not two separate entities. We are Earth. Our breath is the breath of the Earth, and what the Earth does to nourish us is also how we exist.”

According to the Master, when we realize this deep connection, environmental protection naturally becomes an expression of compassion. If we destroy nature, we are causing harm to ourselves. The philosophy of interbeing not only addresses physical existence but also encompasses spiritual connections. This is the foundation of enlightenment in Buddhism, as we realize there is no separation between ourselves and nature; protecting Mother Earth is protecting the life of all beings.

2. A Call to Love and Protect Mother Earth

Zen Master Thich Nhat Hanh conveyed the message of loving and protecting Mother Earth in many ways, from books, Dharma talks, to peace movements. In his book “The World We Have,” the Master emphasized:

“Each of us is a child of Mother Earth. If we do not know how to love and protect Mother Earth, we will destroy the very source of life.”

The Master also stressed that nature should not be viewed as an inexhaustible resource for us to exploit and destroy. Overconsumption and unsustainable living are causing immense harm to Earth. He called on everyone to practice mindfulness in every action, from consumption, saving resources, to our attitude toward the surrounding environment.

3. Mindfulness Practice and the Environment

One of Zen Master Thich Nhat Hanh’s most important contributions is integrating mindfulness into daily life, including in environmental protection. He encouraged everyone to live mindfully with the environment, aware of how each of our actions affects nature and the Earth. At Plum Village, mindfulness is not only meditation but also practical actions to minimize harmful impacts on the environment.

The Master taught:

“Walk on Earth as if you are kissing Mother Earth.”

This teaching emphasizes respect and love for the planet we live on. Each step, every small action, must be performed with mindfulness and gratitude to Mother Earth. This not only helps us live a peaceful life but also nurtures compassion, creating harmony between humans and nature.

4. Lessons on Mindful Consumption

Zen Master Thich Nhat Hanh constantly reminded that environmental protection is not just about conserving resources but also how we consume. Mindful consumption is an integral part of environmental education. In his message, the Master wrote:

“We must live simply so that the Earth can live. Consuming less and using resources mindfully is the way to protect this planet.”

This is not only about reducing resource consumption but also being conscious of how we treat Mother Earth. Every time we shop, consume, or discard an item, we are impacting the ecosystem. The Master encouraged people to take small actions, like reducing plastic use, recycling, and minimizing unnecessary consumption, to protect the Earth.

II. Environmental Protection in Ancient Buddhism

Buddhism has long taught the importance of protecting nature and living in harmony with the environment, and these ideas have been passed down through ancient scriptures.

1. The Kalama Sutta and Compassion for All Beings

In the Kalama Sutta, the Buddha taught that compassion is not only for humans but must extend to all living beings. “Not killing, not harming life” is one of the basic principles of Buddhism. This applies not only to animals but also to plants, land, and all other elements in nature. Respecting and protecting all life is part of the practice of compassion for Buddhists.

2. The Digha Nikaya and Protecting Nature

In the Digha Nikaya, the Buddha emphasized the importance of protecting forests, rivers, and the creatures living within them. He taught that nature is not just a resource for humans but also a refuge for many living beings, a part of the natural ecosystem. In one passage, the Buddha teaches:

“Forests, rivers, and the creatures living within them are all worthy of protection, for they bring life to all beings.”

Buddhist scriptures have long encouraged people to live harmoniously with the environment, viewing nature as part of the spiritual path. Protecting nature not only helps maintain ecological balance but also nurtures compassion and a deep understanding of the interconnectedness between humans and all things.

3. Respect and Protection of Life through Buddhist Teachings

Buddhism emphasizes that all forms of life are valuable and deserve protection. The principle of “Ahimsa” (non-harming) is one of the pillars of Buddhist teachings, taught by the Buddha in many scriptures, including the Sigalovada Sutta. Ahimsa encourages Buddhists to live in harmony with all creatures, not harming life in any form, from humans to plants and animals.

In Buddhism, there is no distinction between species. The Buddha taught that every being has the right to live and thrive in its natural environment. When we harm any form of life, we go against the principles of compassion and kindness that Buddhism encourages. This is the foundational idea for each Buddhist, especially GĐPT members, to understand that protecting the environment is an inseparable part of the spiritual path.

III. The Importance of Environmental Protection in the Present Time

The 21st century has witnessed the rapid rise of climate change, environmental pollution, and natural resource depletion. The consequences of failing to protect the environment are pushing humanity closer to natural disasters, from floods and droughts to the collapse of ecosystems. In this context, environmental protection is no longer an option but a moral and existential responsibility.

1. Climate Change and Global Impact

Climate change is one of the most serious environmental issues humanity faces. According to reports from the United Nations and environmental organizations, global temperatures have risen due to uncontrolled CO2 emissions. The consequences of climate change not only affect wildlife but also threaten the lives of millions of people around the world, especially vulnerable communities.

Zen Master Thich Nhat Hanh warned about the negative impacts of climate change early on, emphasizing that these consequences are not only ecological problems but also moral and spiritual issues. He wrote:

“We are not only harming the Earth but also creating suffering for ourselves and future generations. Let us awaken and act now before it is too late.”

2. Environmental Pollution and Personal Responsibility

Environmental pollution is another urgent problem. Plastic waste, toxic chemicals, air and water pollution are causing serious consequences for both ecosystems and human health. Every year, millions of tons of plastic waste are dumped into the oceans, affecting countless marine species and ecosystems. Moreover, the excessive use of chemicals in industrial and agricultural production is causing unforeseen damage to land and freshwater.

Zen Master Thich Nhat Hanh emphasized that the responsibility for protecting the environment does not lie solely with large organizations or governments, but that each individual must be mindful and take action. He wrote in “Love Letter to the Earth”:

“Each person has the ability to change the world through small actions. Start with yourself, reduce unnecessary consumption, and live more simply.”

This underscores the importance of every Buddhist, especially GĐPT members, clearly understanding that they can and must contribute to environmental protection through daily actions.

IV. The Responsibility of Gia Đình Phật Tử (GĐPT) in Environmental Education and Protection

GĐPT has long played an important role in educating young Buddhists on the spirit of compassion, social responsibility, and gratitude towards nature. In the current ecological crisis, GĐPT’s responsibility is more urgent than ever. Our organization not only has the mission to teach the Dharma but also to lead the younger generation of Buddhists in taking concrete actions to protect the environment.

1. Environmental Awareness Education

In GĐPT’s educational programs, environmental protection needs to be emphasized from a young age. Members need to understand that protecting the environment is not only a social responsibility but also part of Buddhist practice. Lessons on the principles of non-harming, compassion for all life, and mindful actions should be integrated into the curriculum so that members not only learn about the Dharma but also understand how to apply it to protecting nature.

Training camps, outdoor activities, and Dharma talks can incorporate practical activities such as cleaning up trash, planting trees, protecting wildlife, and recycling. Through these activities, members will learn how to perform small actions that have a large impact on the environment, while gaining a clearer understanding of their responsibility towards Earth.

2. Concrete Actions for Environmental Protection

In addition to theoretical education, GĐPT must also lead in carrying out environmental protection actions. GĐPT units can organize practical programs such as:

  • Reforestation: One of the most effective ways to combat climate change and protect the environment is through reforestation. GĐPT can launch reforestation programs in areas that need ecological restoration, in collaboration with local authorities and environmental organizations.
  • Cleaning public spaces: Campaigns to clean up beaches, rivers, parks, and other public places are ways for members to take immediate, beneficial actions for the environment.
  • Waste reduction and recycling: GĐPT can organize campaigns to promote recycling and waste reduction, encouraging members and the community to adopt simple but effective measures such as reducing plastic use, reusing products, and sorting waste.

V. Integrating Buddhist Teachings with Environmental Protection

One of GĐPT’s strengths is its ability to combine Buddhist teachings with practical actions. In environmental protection, GĐPT must emphasize that every act of environmental protection reflects the spirit of compassion and selflessness in Buddhism. When members understand that protecting the environment is not only a social responsibility but also an expression of compassion and mindfulness, they will be more motivated to act.

1. Environmental Actions of GĐPT Members in the Present Time

Amidst the large-scale environmental changes happening globally, immediate action has become a pressing demand for Gia Đình Phật Tử (GĐPT) members. Not only limited to imparting Buddhist teachings, GĐPT must ensure that each member is fully equipped with knowledge and a spirit of action to protect the environment. The present time is the moment for each GĐPT member to materialize the values of compassion and selflessness through concrete actions, tied to Buddhist teachings.

2. Launching Environmental Protection Movements During Buddhist Festivals

One of the most effective ways for GĐPT to raise awareness and inspire action in the community is by utilizing major Buddhist festivals such as Vesak, Vu Lan, and the Mid-Autumn Festival… These festivals are not only occasions for Buddhists to return to their spiritual roots but also excellent opportunities to carry out environmental protection activities. GĐPT can organize campaigns like:

  • Organizing a “Green Vesak”: Launching an eco-friendly Vesak celebration, encouraging temples and Buddhist communities to reduce plastic waste, plant trees, and hold seminars on environmental protection. Vesak is not only a time to commemorate the Buddha but also an opportunity to express gratitude to Mother Earth, who nourishes and protects life.
  • Vu Lan and Environmental Protection: Vu Lan is not only an occasion to remember the gratitude we owe to our parents but also an opportunity for Buddhists to pay tribute to nature – “the second mother” who has nurtured us. Reforestation programs, environmental cleanups, and other actions can be combined with Vu Lan to emphasize the spirit of gratitude towards Mother Earth.
  • The Mid-Autumn Festival and educating children about the environment: GĐPT can use the Mid-Autumn Festival to organize activities educating children about environmental protection, teaching them how to live in harmony with nature, and encouraging families to reduce plastic use and limit resource waste during festival celebrations.

3. Integrating Environmental Protection into Weekly Meetings and Training Camps

Every weekly meeting, training camp, and outdoor activity of GĐPT is an excellent opportunity for members to practice environmental protection. GĐPT units can integrate environmental protection activities such as:

  • Environmental awareness meetings: Each meeting can dedicate a portion of time to educating about environmental protection, from waste reduction, water conservation, to reusing old materials. Outdoor activities can combine fun with cleaning up litter, taking care of trees in parks or other locations.
  • Eco-friendly training camps: GĐPT can organize eco-friendly training camps where members are encouraged to use recycled materials, avoid plastic, and maintain environmental cleanliness throughout the camp. Lessons on compassion and gratitude towards nature can be incorporated into the camp program to motivate members to understand more deeply the importance of environmental protection.

4. Encouraging Minimal Consumption and Simple Living

One of the important messages that Zen Master Thich Nhat Hanh left us is mindful consumption and simple living. In a context where consumption and resource waste are increasing, GĐPT needs to encourage its members and the community to live according to Buddhist principles of frugality and non-harm to nature.

  • Encouraging members to live minimally: Minimal living is not only about reducing consumption but also a way to express gratitude and respect for nature. Each GĐPT member should be encouraged to reduce the use of environmentally harmful products, reuse materials, and limit resource waste.
  • Educating about mindful consumption: Mindful consumption is not just a lifestyle but also a part of the spiritual journey. Every time we shop, use resources, or discard something, we need to ask ourselves whether it is necessary and whether we are harming the environment. Educating about mindful consumption will help members develop habits of living more responsibly toward Mother Earth.

VI. Conclusion

Zen Master Thich Nhat Hanh has left a profound legacy of environmental protection, awakening compassion, mindfulness, and responsibility in humans towards Mother Earth. His teachings are not just spiritual philosophies but also specific guidelines on how to live mindfully, consume responsibly, and love nature.

Gia Đình Phật Tử, with its mission of educating young Buddhists, bears a great responsibility in inheriting and carrying out this legacy. By educating future generations about environmental responsibility, combining theory with practical actions, GĐPT not only contributes to protecting Mother Earth but also nurtures values of compassion, selflessness, and mindfulness in each member.

At this time, when Earth is facing major environmental challenges, GĐPT must act strongly and promptly. Every small action by each GĐPT member can create significant changes for the future. Let us make every weekly meeting, every opportunity, and every Buddhist festival an occasion to protect nature and inspire the community.

“By protecting Mother Earth, we are protecting our future and the future of the next generations.”

Thursday, February 17, 2022

Phe Bach: Gratefulness and homage to the two masters: Zen Master Thích Nhất Hạnh and the Most Venerable Thích Thanh Từ

Gratefulness and homage to the two masters: 

Zen Master Thích Nhất Hạnh and the Most Venerable Thích Thanh Từ 


1.

Let’s come home; this journey is getting shorter each day

Come home and embrace the existence in impermanence

 

2.

The masters sit still in Peaceful Mindfulness

Wherefrom joy and happiness emanate throughout the meditation halls

Via multitudinous Dharma wordless lessons

 

3.

The silver-headed mountain stands towering

Patches of sunlight dipping from the firmament

The double rainbows hanging majestically 

Gently, let’s take three deep breaths!

 

4.

The masters sit quietly

The sanghas are united peacefully

In infinite gratitude bestowed upon them 

For eternal remembrance!


5.

We've come here since the beginning of time

To learn to understand, to love, and to smile

Suddenly I hear the emptiness of the wanderer's soul

In a flicker of light, this ephemeral life is rounded out!

 

6.

Worn out by more than ninety years of life

Waiting for their students to grow up

Still, many haven't wakened,

In a motion of wordless good-bye, the masters wave their hands 

 

7.

Entangled in this worldly swamp on our way home

The masters still stay quiet, silently smiling

Immersion in seas of suffering, everybody should know

Do you remember, they said? Just a dream! This life!

 

8.

Promising to come back to Motherland and visit Grand Masters

We’ve been wearily roaming East and West

Home yet? Oh, young naive wanderers' souls?

Back to our ancestor’s land, we are initiated to knowledge!

 

9. 

Leaving the West, an illusory piano

cavorting the love songs of the yesteryears’ love dream age,

For the East, the feel of the monochord zither,

Of primeval landscapes: lands, seas, mountains, forests

 

10.

Coming home alongside the shadows of the sun setting

The grass trampled by the crepuscule ivory sunlight 


 

11.

The golden sun covers my way back home

This lonely country road is what I’ve been longing for

And the rolling pine hills umbrellaed with clouds yonder

Inner peace nurtured - an ecstasy of the heart

The burden of being and nonbeing is wearing out many suns and moons

Nonchalantly ambling along, I jovially embrace nothingness.

 

12.

The span of suffering has been shortened

Going and returning are not two

Come and go together, forever exists!

 

 

13.

The Masters still sit quietly

Looking at their young students, smiling 

I lower my head, bowing in homage

 

14.

Letting my heart go

Crossing the river of anguish and suffering

Body and mind fixated on Tathagata

 

15.

The masters sit solidly - the four gates of life are at peace

The galaxy is still and at ease 

The temple gate, immaculate 

Existence and nihility

Knowing-the-here-and-now-as-is, nothingness is immense!


Poetry by Phe Bach

Translated by Thai V. Nguyen, PhD.




TRI ÂN VÀ ĐẢNH LỄ NHỊ VỊ TÔN SƯ

     Kính dâng nhị vị Tôn Túc PGVN hiện đại

      Thiền Sư Thích Nhất Hạnh và Thiền Sư Thích Thanh Từ

1.

Về thôi, cuộc lữ ngắn dần

Về đây hiện hữu trong ngần hư vô


2.

Thầy ngồi một cõi Tâm An

Niềm vui hạnh phúc ngập tràn thiền môn

Bao bài pháp giảng vô ngôn


3.

Núi bạc đầu sừng sững

Lưng trời vạt nắng rơi

Hai cầu vồng lơ lửng

Nhẹ nhàng thở ba hơi!


4.

Thầy ngồi yên

Tứ chúng đồng an

Ơn Thầy bát ngát vô vàn

Khắc ghi!


5.

Từ thuở ban sơ ta đến đây

Học hiểu và thương, học mỉm cười

Chợt nghe trống vắng hồn lữ khách

Thấp thoáng cũng tròn cõi mộng du


6.

Chín mươi hơn mòn mỏi

Chờ học trò lớn khôn

Con vẫn chưa tỉnh ngộ

Đưa tay chào vô ngôn


7.

Bụi đường còn vướng chưa về được

Thầy cũng lặng thinh chỉ mỉm cười

Trầm luân khổ ải ai tự biết

Thầy bảo nhớ không? Mộng! Kiếp này!


8.

Hứa với lòng về thăm Thầy tổ

Mòn mỏi rong chơi khắp Đông Tây

Về chưa lữ khách hồn non dại

Quy tổ nhập môn trí tuệ đầy!


9.

Gởi lại trời Tây, huyễn Dương cầm

Tình ca thuở mộng mối tình chung

Tìm về Đông độ, đàn Bầu cảm

Ôi cõi ban sơ, biển, núi, rừng


10.

Đi về bóng ngả  chiều tà

Cỏ cây giẫm mãi nắng ngà hoàng hôn


11.

Nắng vàng phủ lối con về

Đường quê cô quạnh hẹn thề là đây

Đồi thông bát ngát bóng mây

Nội tâm bồi dưỡng ngất ngây cõi lòng

Đôi vai nhật nguyệt sắc không

Ung dung thong thả bến không nhẹ hìu


12.

Cõi trầm luân ngắn lại

Đi và về không hai

Đến đi hằng tự tại


13.

Thầy vẫn ngồi yên lặng

Nhìn con thơ mỉm cười

Con cúi đầu đảnh lễ


14.

Lòng buông

Vượt bến sông mê

Thân tâm thường định đề huề Như Lai


15.

Thầy ngồi bốn cửa bình an

Thiên hà đại định khinh an cõi trần­

Bản môn

Bất nhiễm

Sắc không

Rõ ràng thường biết tánh Không bạt ngàn!


Tâm Thường Định