Xin trân trọng giới thiệu trang Thơ và Hoạ của TS. LS. Lưu Nguyễn Đạt:
VẼ TÌNH
PAINTING LOVE
Tuyệt đẹp. Tôi không thể chọn sự yêu thích giữa thơ và hoạ của Lưu Nguyễn Đạt vì cả hai đều đạt tới mức độ người đọc thơ và xem tranh đều bị thu hút và ngây ngất trước cái đẹp được diễn tả bằng một nghệ thuật hết sức tân kỳ, tràn đầy sức sống. Nghĩa là trong mọi bài thơ hay bức tranh đều được tác giả đặt hết tâm hồn và cảm xúc của mình vào đó. Không những tác giả chỉ thành công với khả năng phổ diễn rất cao và đặt hết cảm hứng của mình vào tác phẩm, mà còn truyền đến cho người thưởng ngoạn những cảm xúc như chính tác giả vậy.
LS Lê Đại Toàn, California, USA
Xin chúc mừng anh Lưu Nguyễn Đạt về tác phẩm mới thật độc đáo, một công trình nghệ thuật "thi-họa giao duyên" chưa hề có từ truớc đến nay. Vẽ Tình, thật khó tìm cái tựa nào hay hơn.
GS Lê Hữu,
Lưu Tiến sĩ vừa là một vị khoa bảng, vừa là một thi sĩ, vừa là một hoạ sĩ, vừa là một văn hoá gia, thật hiếm có. Kính mong Tiến sĩ để lại cho hậu thế được nhiều công trình văn hoá.
GS Đàm Quang Hưng, Houston, TX, USA
VIỆT THỨC
2017
2017
WITH LOVE TO
SEBASTIAN, GABRIEL, BRENDAN, DUKE-VINH, LADY HARPER
& ALL ARTISTS, POETS TO BE
FOR A BETTER & LOVING WORLD
LƯU NGUYỄN ĐẠT
[LUUDAT]
[LUUDAT]
2017
LƯU NGUYỄN ĐẠT
VẼ TÌNH
VẼ TÌNH
PAINTING LOVE
Copyright © 2017 by Luu Nguyen Dat
All rights reserved.
No part of this book may be reproduced, stored in a retrieval system, or transmitted in any form, by any means, including mechanical, electronic, photocopying, recording, or otherwise, without the prior written permission of Luu Nguyen Dat.
Library of Congress Cataloging-in-Publication Data
LƯU NGUYỄN ĐẠT
VẼ TÌNH
PAINTING LOVE
ISBN 978-1-4951-4581-0
Published in the United States of America
by Viet Thuc Foundation
by Viet Thuc Foundation
Art Photography by Madeleine McCarthy
Book Design & Artworks by LuuDat
First Edition 2017
First Edition 2017
LƯU NGUYỄN ĐẠT, PhD, LLB/JD, LMM
drluunguyendat40@gmail.com
[703-395-7062]
§ Ancien, Lycée Albert Sarraut [Hanoi, Vietnam] & Lycée Yersin [Dalat, Vietnam]
§ Cử Nhân Văn Khoa Pháp Văn ; Cử Nhân Luật [Đại Học Sàigòn]
§ Cao Học Giáo Khoa, Tiến Sĩ Văn Chương [MA & PhD, Michigan State University, MI, USA]
§ Cao Học, Hậu Tiến sĩ Luật [LLM, MCL, Howard Law school]
§ Luật sư Thực Thụ Tòa Thượng Thẩm Huế & Sàigòn, Việt Nam
§ Giáo sư Lycée Pascal, Lycée Fraternité, Lycée Yersin, Việt Nam
§ Giảng sư Pháp Văn, Michigan State University [MI], Hood College [MD], USA
§ Phối Hợp Giáo Huấn Đa Ngữ Đa Văn, PEO School of Education, University of Michigan
[Ann Arbor, Michigan, USA]
§ Director, International Legal Aid Center (ILAC)/Herman M.Sawyer Law Offices, Falls Church, VA, USA; President, Alpha Title Corporation.
VĂN HỌC NGHỆ THUẬT
§ Chủ nhiệm sáng lập/Chủ bút các tập san Carrefour (1960, ĐH Văn Khoa Saigon); Group Creation (1976, MSU); Cỏ Thơm (1996-2003), Tư Tưởng Việt (2003); Diễn Đàn Việt Thức (2010);
§ Tổng Thư Ký Hội Hoạ Sĩ Trẻ Việt Nam [1973-1975]
TÁC PHẨM
§ VÙNG CAO NƯỚC ẨN (Cỏ Thơm, 1999); HỒN NƯỚC (Cỏ Thơm, 2002)); CA TỤNG NIỆM (Dạ Hà, 2005); NHƯ HOA (Dạ Hà, 2006); NẮNG ĐÊM (Dạ Hà, 2008); THƠ XANH (Dạ Hà, 2009);
§ LỜI CỦA CÁT--- PAROLES DE SABLE (Việt Thức, 2014);
§ LƯU NGUYỄN ĐẠT, DÒNG THƠ 50 NĂM (Việt Thức, 2015);
§ VĂN LUẬN (Cỏ Thơm, 2000); CẨM NANG LUẬT PHÁP HOA KỲ (Việt Thức) ;
§ THỜI LUẬN & VĂN LUẬN (Việt Thức, 2017)
LuuDat
Painting & Artwork
Luu Nguyen Dat [LuuDat] Painting is “abstract art”, created at the opposite of the concrete and figurative, or “realism.” LuuDat does not try to imitate nature, but to use nature as a starting off point. Color, line, and form are more important to him than the details of the actual subject matter. He wants to give a sense or feel for the subject rather than an exact replication.
LuuDat Painting is thus the visualization of emotional structures and processes. It reduces specific objects and events to their universal elements: rhythm, movement, texture, color, eliciting an emotional engagement through the strength of its composition and conveying the shifting of psychological states.
In his abstractions, LuuDat has been particularly interested in the relationship between line and form, a relationship that parallels those of the perceived world: movement and stillness, action and thought, dynamism and placidity. Integrated colors have been chosen for their particular emotional content to reflect the shifting strengths of these elements within the world of the composition, where abstract spaces are combined with cosmic landscapes and creative myths of ancient civilizations: Celestial Ocean, Angel Fire, Mekong Green, Black Sun, Aeolus, Metamorphosis, and other evocative titles are situated within this significant plastic emergence. Au-Co is the myth of dichotomy, the original division of the Ancient Viets, the schism between reality and ideal, harmony and errancy, figures and abstractions. Thus, The Quest for love and peace is drawn on transparent earth tones coupled with frost white and tender blue, cross-fusing in diagonal structures. If Mekong Green is a serene, Zen-like piece to anchor meditation and nostalgia, Shiva is indeed the shape of destruction and the colors of rebirth. And the Myth of Fire, as a romantic inspiration of the home genies, is the expression of Love & Purification in the Vietnamese tradition.
Layers of enamel fluidic colors cover luan wood panels to become on the surface revelation of underground rivers, sky oceans, eclipse of black sun, fire on granite, aquatic and ethereal dimensions in transient osmosis. The obsessional presence of the universe in LuuDat Painting is condensed in a maze of moving cells on prismatic changes and fixations, by which the abstract integration of color and form becomes a creative vision with mythical undertones always in metamorphosis.
LuuDat Painting is also communication, a shifting of emotional context to the viewers’ own interpretation of the plastic event. A new painting emerges from the discovery and imagination of the onlookers who become instantly co-authors of the art work in contemplation. The viewers are free to name differently the same art work, being co-creatively responsible for the painting, in new and different ways of appreciation and integration.
LuuDat, Virginia, 2017
LuuDat
– Former Secretary General, Association des Jeunes Peintres du Vietnam/Hội Hoạ Sĩ Trẻ
Việt Nam (1973-75)
– PhD French Literature, History of Arts, Michigan State University (1982)
– Licence en droit/JD, Law School-University of Saigon [1967] — Master of Law, Howard
– PhD French Literature, History of Arts, Michigan State University (1982)
– Licence en droit/JD, Law School-University of Saigon [1967] — Master of Law, Howard
Law School (1992)
– Exhibition of Paintings & Sculptures, French Lycée Yersin, Dalat (1967)
– Exhibition of Paintings, Vietnamese American Association, Dalat (1968)
– Exhibition of Paintings, Vietnamese American Association, Saigon (1970)
– Sculpture Monument Hand of Hope, [Viet Nam Refugee] Camp Pendleton, CA (1975)
– Exhibition of Paintings & Sculptures, Michigan State University (1976)
– Exhibition of Paintings, Kredge Art Center, MSU (1978)
– Exhibition of Paintings & Sculptures, Lansing Arts Center, Michigan (1980)
– Exhibition of Paintings, Aux Délices, Lansing, Michigan (1982)
– Exhibition of Paintings, Southfields Arts Center, Detroit, Michigan (1984)
– Group Exhibition of Paintings & Sculptures, Lansing, Michigan (1986)
– Exhibition of Paintings & Sculptures, Lansing Arts Center, Michigan (1988)
– Group Exhibition of Paintings, Ann Arbor, Michigan (1989)
– Exhibition of Paintings, Alexandria, Virginia (1990)
– Exhibition of Paintings, Barn & Noble Hall, Falls Church, Virginia (2000)
– Exhibition of Paintings, Café Montmartre, Reston, Virginia (2007)
– Exhibition of Paintings & Sculpture, The Institute for Project Leadership,Fairfax, VA (2007)
– Exhibition of Paintings, Pastry XPO, Falls Church, VA (2008)
– Open Kitchen, Mosaic Bas-Relief, Falls Church, VA (2009)
– Exhibition of Paintings & Sculptures, French Lycée Yersin, Dalat (1967)
– Exhibition of Paintings, Vietnamese American Association, Dalat (1968)
– Exhibition of Paintings, Vietnamese American Association, Saigon (1970)
– Sculpture Monument Hand of Hope, [Viet Nam Refugee] Camp Pendleton, CA (1975)
– Exhibition of Paintings & Sculptures, Michigan State University (1976)
– Exhibition of Paintings, Kredge Art Center, MSU (1978)
– Exhibition of Paintings & Sculptures, Lansing Arts Center, Michigan (1980)
– Exhibition of Paintings, Aux Délices, Lansing, Michigan (1982)
– Exhibition of Paintings, Southfields Arts Center, Detroit, Michigan (1984)
– Group Exhibition of Paintings & Sculptures, Lansing, Michigan (1986)
– Exhibition of Paintings & Sculptures, Lansing Arts Center, Michigan (1988)
– Group Exhibition of Paintings, Ann Arbor, Michigan (1989)
– Exhibition of Paintings, Alexandria, Virginia (1990)
– Exhibition of Paintings, Barn & Noble Hall, Falls Church, Virginia (2000)
– Exhibition of Paintings, Café Montmartre, Reston, Virginia (2007)
– Exhibition of Paintings & Sculpture, The Institute for Project Leadership,Fairfax, VA (2007)
– Exhibition of Paintings, Pastry XPO, Falls Church, VA (2008)
– Open Kitchen, Mosaic Bas-Relief, Falls Church, VA (2009)
– Exhibition of Paintings, Ocean of Colors, Café Montmartre, Reston, Virginia (2016)
LUUDAT STUDIO
3111 CRANLEIGH CT, FAIRFAX, VA 22031
TEL (703-876-2620) & CELL (703-395-7062)
MỤC LỤC
LuuDat, Ecstasy, oil enamel, 2007
|
1
CÕI NGƯỜI
đào mạch ghé hồn ta hạ thổ
trăm năm mở hũ rượu đầy thơ
trăm năm mở hũ rượu đầy thơ
nếu cõi người
là nỗi ấm bên lối về
lấy thân phận mình
làm gạch nối hay khởi điểm
lấy sức sống
làm niềm tin và sáng tạo
thì người làm văn nghệ
đang có mặt
nơi mong manh đó
những ngẫu nhiên
của cuộc đời
sẽ chuyển màu
thành kỷ niệm
tình người sẽ tiếp nối
với biển cả với vũ trụ
để ủ ấp và linh biến
sự hiện diện của ta
thành những cầu vồng
muôn sắc
từ dòng thơ tranh
những khung cửa sổ
đang hé nhìn vào lòng trời
LuuDat, Vastitude, oil enamel, 2007 |
2
VƯƠNG
VẤN
VẤN
mỗi lần tới
lại là hồi mong đợi
thế kỷ qua
vương vấn cả ngàn khơi
dòng nước chảy
hồn xanh hay lòng đỏ
hồn xanh hay lòng đỏ
mạng cửu long
rong biển xát muối khô
hồng hà nhuộm
đau thương mùa dân khổ
ngả sông hương
còn khóc vọng ngân hò
đau thương mùa dân khổ
ngả sông hương
còn khóc vọng ngân hò
mùi quế thoảng
mỗi lần mưa lạnh giá
vuốt mặt em
từng giọt ướt từ xa
núi đổ xuống
những thân cây thơm lạ
cùng thời gian
vừa xoá bỏ hoàng sa
LuuDat, Metamorphosis, oil enamel, 2007 |
3
BỤI
HỒNG
tranh thủy mặc
ẩn mình non cách nước
mực đen nguồn
khép tối khắp biển đông
mây héo lạnh
hồ gươm tê bội ước
em ở đâu
thất thểu giữa bụi hồng
cây cổ thụ
đốn dần tới tận gốc
cành đã khô
lá cũng tàn tạ qua
từng thước đất
cố nhân hoà máu ngọc
nay còn chăng
hương khói buốt hoang xa
LuuDat, Eruption, oil enamel, 2007 |
4
VÔ
THƯỜNG
THƯỜNG
còn khí phách
nỡ sao không vượt thắng
để hoàng hôn
lạnh ngắt tới trường sa
và bài hát
lịm đau tâm ngấm lặng
không một lời
từ giã đã vội qua
thà ta chết
nhưng linh hồn bất diệt
ướp linh thiêng
vào mảnh đất tang thương
từng tia nắng
nối tương lai lạc việt
vào bình minh
của mạch sống vô thường
LuuDat, Miracle, oil enamel, 2007 |
5
MONG
MANH
vầng ánh sáng
giao thoa trong góc lạnh
cả không gian
im lặng tới mong manh
vu vơ hẹn
gặp dòng sông cô quạnh
chỉ thấy chiều
bát ngát lặng âm thanh
con đường vắng
khi xa dần bóng ngả
giữa trời đông
chim vút cánh bay qua
lại sực nhớ
ai vừa bên gối lả
ấm từ trong
tâm cảm nối bao la
LuuDat, Black Sun, oil enamel, 2007 |
6
NGÀN
KHƠI
mầu sắc lạ
khép linh hồn trừu tượng
tím từ xanh
tím từ xanh
bên đá đỏ tâm vương
từng hạt cát
từng hạt cát
em nuông chiều tận hưởng
để mai đây
để mai đây
biển nhớ lại hạt sương
tình bỏ ngỏ
không gian kia đổi mới
khép linh thiêng
môi ngọt đến tuyệt vời
ta gắn bó
nụ hoa xuân mong đợi
thả suối lòng
thanh thản gió ngàn khơi
LuuDat, Lava Rouge, oil enamel, 2007 |
7
MUÔN
THỦA
THỦA
tranh chảy máu
nung sơn núi lửa
nung sơn núi lửa
bút hiên ngang
khí phách trời xưa
khí phách trời xưa
cát vàng gửi gấm
hồn muôn thủa
hồn muôn thủa
vào tận đáy buồn
cuối vạt mưa
cuối vạt mưa
gió lộng ngoài khơi
mây trắng hạ
rong rêu ẩn giấc
ngả thu ba
sóng ngầm lay biến
hoàng hôn lạ
còn chút ân tình
sao vẫn xa
LuuDat, Nuitée Améthyste, oil enamel, 2007 |
8
EM ĐI
em đi bỏ bạn bỏ nhà
em đi bỏ bạn bỏ nhà
bỏ quê hương nắng
bỏ xa đường tình
bỏ xa đường tình
con sông hồng vắng cát linh
nửa quên núi biếc
nửa kinh kệ buồn
nửa kinh kệ buồn
đàn chim việt điểu xa nguồn
lênh đênh cánh rủ
gió muôn trùng chiều
gió muôn trùng chiều
bài ca cao vút phiêu diêu
ngân nga xoá bỏ
tiêu điều nội tâm
tiêu điều nội tâm
em về cố quận phân vân
còn ai đón bước
những ân tình nồng
những ân tình nồng
còn ai thăm hỏi mùa đông
còn đâu ánh lửa
áp hồng môi em
áp hồng môi em
rừng xưa liệu nhớ hoa mềm
cánh đào còn ẩn
trong đêm hững hờ
trong đêm hững hờ
bàn tay vuốt nhẹ bâng quơ
bỗng dưng thấy lại
dòng thơ em chờ
dòng thơ em chờ
LuuDat, Celestian River, oil enamel, 2007 |
9
NGHIÊNG
ĐỔ
ĐỔ
nghe em nói
bỗng hồn nghiêng đổ
tưởng nắng xô
tưởng nắng xô
mây rụng xuống thơ
từng ánh lạ
tâm sâu khát vọng
cỏ thơm xưa
cỏ thơm xưa
áo mỏng hong khô
cà phê đắng
đọng môi chưa mọng
lỡ vị buồn
lỡ vị buồn
mai mốt ngọt trong
từng hụm say
sau đây ngóng đợi
tranh hoang vu
tranh hoang vu
khởi sắc rêu phong
nghe ai gọi
giữa lòng hoa nở
từng mảnh sao
quên lạnh gối mơ
từng mảnh sao
quên lạnh gối mơ
LuuDat, Éclipse, oil enamel, 2007 |
10
VÔ
ĐỊNH
ĐỊNH
đêm nguyệt thực
mênh mông ngập tối
mênh mông ngập tối
cả không gian
mặc gió buông trôi
núi nghiêng nước đổ
dòng vô định
dòng vô định
phiêu bạt chân trời
mải miết vơi
mải miết vơi
hồn trắng xoá
bài ca thức tỉnh
bài ca thức tỉnh
nắng thênh thang
sợi cước lung linh
mắt sương lồng ánh
đam mê vội
đam mê vội
ảo ảnh ân tình
lọc cát trinh
lọc cát trinh
LuuDat, Huechan, oil enamel, 2007 |
11
TỪ EM
phật nằm
kinh kệ từ em
kinh kệ từ em
dòng thiêng bỏ ngỏ
giữa đêm nguyệt cầu
giữa đêm nguyệt cầu
ánh trăng
thả giấc thiền đầu
nửa vầng trong trắng
nửa sâu ngập hồn
nửa sâu ngập hồn
môi khuyên
nhật thực nụ hôn
nhật thực nụ hôn
trà trưa xanh biếc
vô ngôn cuối mùa
vô ngôn cuối mùa
hương xưa
lay biến cõi thừa
gót hồng nối vọng
giọt mưa tới cùng
giọt mưa tới cùng
bức tranh
sơn thủy khắc trùng
sơn thủy khắc trùng
dốc nghiêng vách núi
giữa vùng đam mê
giữa vùng đam mê
bờ cao
vang vọng lối về
tình anh hay cả
ngàn bề nhớ nhung
ngàn bề nhớ nhung
LuuDat, Sebastian, oil enamel, 2007 |
12
TÌNH
NHOÀ
NHOÀ
tóc huyền rủ bóng
tầng mây hạ
ngủ thiếp bờ vai
phảng phất hoa
mắt biếc thêm xanh
hồn thoáng lạ
lâng lâng vọng ước
nối môi xa
bức tranh sơn thủy
khơi vàng toả
từng lóng hoàng hôn
mải miết qua
lay biến rừng thu
vào giấc lả
tay không em nhặt
mối tình nhoà
LuuDat, Gabriel, Mer noire, oil enamel, 2007 |
13
NGỌC
ĐÊM
sông tối ngọc đêm
bờ vắng tụ
bờ vắng tụ
núi khuya đá ẩn
ngả hoang vu
nỗi buồn man mác
chiều không hẹn
cánh vút chim trời
xé bóng thu
hoa ướp ban mai
môi ửng nắng
trần gian bỏ ngỏ
mắt mênh mang
rừng xưa bóng cũ
ngàn mây đọng
thoáng nở ân tình
ngọn gió tan
LuuDat, Aurora, oil enamel, 2007 |
14
MIỀN
SA NGÃ
sóng vàng ai đổ
vào lòng biển
từng ánh đam mê
vạn nỗi niềm
gió biếc ra khơi
hồn vắng lạ
hoàng sa thiêm thiếp
giấc vô biên
theo em tới tận
miền sa ngã
tới đỉnh cuộc tình
mải miết xa
hương thắm môi vương
hoa mật tím
trăng xanh song nguyệt
cả đời ta
LuuDat, Fire Flower, oil enamel, 2007 |
15
THĂNG
HOA
HOA
tìm thơ tâm nguyện
thế mà vui
đảo ngữ cho vơi
nửa nụ cười
còn lại nửa kia
hồn vắng vợi
tuyết sương nụ vối
bọt phanh phui
tách loan nối phượng
bao nhiêu ngả
còn chút ân tình
sao vẫn xa
tuyển tập mênh mang
nguyên kiếp cũ
duyên văn huyền ảo
bỗng thăng hoa
LuuDat, Baie d’Amour, oil enamel, 2007 |
16
VỰC
TÌNH
TÌNH
bờ nguyệt thực
vực tình xao xuyến vợi
gió vi vu
nhuộm ánh lệ chia đôi
bên ngọn nắng
rực hồng môi khép vội
cuối hoàng hôn
ảo vọng bỗng bồi hồi
từng cánh lả
đàn chim chiều về muộn
quê hương đâu
đỉnh núi hay ngàn phương
chưa vĩnh cửu
hạt sương nào tìm hướng
xoá chân mây
vô định giữa vạn trường
LuuDat, Voie lactée, oil enamel, 2007 |
17
SÓNG
BẠC
BẠC
luân phiên
đêm trắng thức ngày
đêm trắng thức ngày
quanh co ngọn cỏ
lội lầy phong sương
lội lầy phong sương
hồn đau
ngang trái bất thường
em đau từ thủa
quê hương hận thù
bao giờ
huyết thống mịt mù
hạt mưa ẩn mạch
phiêu du việt sầu
để mùa
sóng bạc biển sâu
hẹn con sông nhỏ
ngoảnh đầu ra khơi
LuuDat, Dreams -- Rêveries, oil enamel, 2007 |
18
DẤU
ẤN VỤN
ẤN VỤN
dấu ấn vụn
thời gian kia quay lại
cuộc hành trình
vực tối vẫn vãng lai
trời tinh khiết
đợi sông hồng ngần ngại
nối chơi vơi
vào hồn nước chưa phai
sông tiền định
từ muôn ngàn văn hiến
hẹn rùa già
vĩnh biệt cõi linh thiêng
sao không đợi
bàn tay dân cứu độ
mà vô tâm
bỏ cuộc mất nhân hiền
LuuDat, Sebastian (multiple), oil enamel, 2007
19
TRỮ TÌNH
sẽ bá thiên
nguồn gốc việt
nguồn gốc việt
trữ tình
hoa đào nở
thành mùa yêu
thành mùa yêu
thầm nguyện
nối bình minh
vào góc nhớ
vào góc nhớ
triền miên
ta không hẹn
nên chỉ đành
nên chỉ đành
lưu luyến
làm sao đây
để ánh nguyệt
để ánh nguyệt
hoặc huyền
thay vết tích
thời gian kia
thời gian kia
mờ ảo
biến chân mây
hoà thắm thía
hoà thắm thía
môi nguyên
tay vuốt nhẹ
nhạc khuya
nhạc khuya
vừa tái tạo
LuuDat, Sea Fire Flower, oil enamel, 2007 |
20
HOA BIỂN
tặng lê hữu
tặng lê hữu
mùi hoa biển mặn nồng như môi mọng
gió đong đưa mây vuốt nhẹ tóc sương
cầu thủy trúc nhuộm bàn tay chở nắng
cuối hoàng hôn thắp sáng nốt đoạn trường
tôi làm thơ như thở
hoa biển còn bơ vơ
hoa biển còn bơ vơ
quên dòng mơ hôm nọ
quên tình nhớ quanh co
em mong hàng chữ tới
mà giấc ngủ chưa mời
mà giấc ngủ chưa mời
dù trăng kia đã đợi
bao thế kỷ không lời
bạn hiền vẫn thanh thản
thơ mở hoa cũng sang
cả hồn trà ướp nắng
hoà với nước bàng hoàng
quê hương kia cũng vậy
từng kiếp kiếp đọa đày
mà dòng thơ vẫn đấy
hoa biển còn thơ ngây
LuuDat, Fleur-de-mer, oil enamel, 2007 |
21
HOA
GẦY
GẦY
giữa lòng biển đoạ đày
những cơn sóng ngất ngây
những cơn sóng ngất ngây
thuyền và người đã vậy
còn hy vọng theo mây
fleur-de-mer hoa gầy
như thân em đâu đây
áo mặc không còn thấy
ánh tơ mướt ban ngày
fleur-à-mer ướt sũng
tranh vẽ mất chân dung
tranh vẽ mất chân dung
chỉ còn màu ca tụng
môi xao xuyến vô cùng
fleur amère đắng cay
cát vàng đã quên say
đất nước nay bầy nhầy
hồn việt vẫn chưa hay
tình em cũng chưa dậy
LuuDat, Aeolus, oil enamel, 2007 |
22
I LOVE YOU
EM Ạ
EM Ạ
i love you em ạ
từ muôn thủa bao la
từ muôn thủa bao la
từ hoàng hôn xa lạ
vịnh hạ long đêm qua
vịnh hạ long đêm qua
trời đày mây sa ngã
vào dòng nhớ thiết tha
vào dòng nhớ thiết tha
vào bóng tối thật thà
vào lòng em buông thả
vào lòng em buông thả
i love you em ạ
thành cả một bài ca
thành cả một bài ca
mà nốt nhạc cũng là
màu sắc gợi ngân nga
con sông dài nghiệt ngã
muối mặn tới xót xa
muối mặn tới xót xa
cùng em từ muôn ngả
vẫn ngây ngất nhớ nhà
vẫn ngây ngất nhớ nhà
LuuDat, Phi Mã — Pégase, oil enamel, 2007 |
23
PHI MÃ
tặng jenny & đỗ quý dân
tặng jenny & đỗ quý dân
nguồn thơ là tình kiêu
hồn phi mã nàng kiều
hồn phi mã nàng kiều
pégase xưa cường điệu
em vừa đọc vừa yêu
nhớ môi hồng bên gió
xoã tóc huyền trong thơ
xoã tóc huyền trong thơ
tiếng đàn vừa chạm ngõ
đêm vợi bóng qua đò
đêm vợi bóng qua đò
con sông hương ngái ngủ
tiếng hò héo viễn du
tiếng hò héo viễn du
bèo trôi về thiên mụ
lăng tẩm buốt sương mù
hồ gươm hoen rỉ kiếm
linh thiêng tắt lửa diêm
linh thiêng tắt lửa diêm
bỗng dưng tranh dứt điểm
làm nặng trĩu nỗi niềm
LuuDat, Gone With The Wind, oil enamel, 2007 |
24
GIÓ
TÍM
TÍM
hồn gió tím
nhuộm trần gian bỏ ngỏ
nhuộm trần gian bỏ ngỏ
ánh mây hồng
hoà hoãn dấu bơ vơ
hoà hoãn dấu bơ vơ
từng tha thiết
cuối tần ngần hoang sợ
cuối tần ngần hoang sợ
cố nhân ơi
đừng vội vã tan mờ
đừng vội vã tan mờ
trời xanh lịm
giọt mưa đành xanh lịm
giọt mưa đành xanh lịm
mũi cà mâu
cỏ biếc cũng lim dim
nước phèn ẩn
vực chiều lây lất mịn
nỗi nhớ sao
đắm đuối tận im lìm
đắm đuối tận im lìm
LuuDat, Phùng Thị Hạnh, oil enamel, 2007 |
25
BUỒN
ÁNH MẮT
ÁNH MẮT
buồn ánh mắt
con sông dài
con sông dài
cô quạnh
vợi dư âm
hồn nhạc khép
hồn nhạc khép
tâm thanh
bàn tay ngọc
trên tơ vàng
trên tơ vàng
ngây lạnh
níu thời gian
từng dấu tích
mong manh
vui trong mộng
bỗng dưng
tuyền ánh lạ
cả vực đêm
xanh mướt
gió thăng hoa
suối tóc dại
trên bờ vai
buông thả
theo ánh mây
huyền hoặc
ngả xót xa
LuuDat, Marée Rouge, oil enamel, 2007 |
26
MÙA
HOA NẮNG
HOA NẮNG
hồn thuỷ trúc
đất liền
còn hoang dại
cả non sông
thù hận vẫn
chưa phai
cả vận nước
bàng hoàng
máu đổ mãi
máu đổ mãi
em chưa quên
tiếng gọi
đã miệt mài
ta hy vọng
bàn tay yêu
trầm lặng
sẽ nâng niu
bao thế hệ
chung quanh
từng bước vội
kết sinh
kết sinh
mùa hoa nắng
rực tương lai
gốc ngọn nối
thanh bằng
LuuDat, Aurora, Detail, oil enamel, 2007 |
27
THẮP VÀNG
BIỂN CẢ
trời và biển
thắp vàng sau thách lửa
cả non sông
rực sáng khi đổi mùa
cuối vận nước
triệu dân oan phong toả
tới đường cùng
sẽ khởi nghĩa vượt qua
nhưng đáng tiếc
vẫn còn bày xảo trá
coi thường người
khinh miệt cả ông cha
khi ô uế
phủ lên hồn sa đoạ
phủ lên hồn sa đoạ
sẽ vô phương
vượt thoát cảnh mù loà
đâu còn thấy
thắp vàng trên biển cả
LuuDat, Hand of Hope, Monument Sculpture, VN Refugees @ Camp Pendleton, San Clemente CA 1975 |
28
BÀN TAY
HY VỌNG
HY VỌNG
bàn tay cha
vun xới thế hệ con
nâng ngọn gió
viễn du
vòng linh động
khắc trong tâm
từng ước nguyện
nam phong
thêu chữ nghĩa
vào cờ vàng
nhân trọng
để nay mai
cùng kết nghĩa
khởi công
khai dựng lại
những con đường
mở rộng
nghĩa và tình
công lý tới
mênh mông
không hạn hẹp
kiện toàn cả nòi giống
triệu bàn tay hy vọng
khắp non sông
LuuDat, ascension, la montée des anges oil enamel, 2000 |
29
THIẾU
NẮNG
NẮNG
sông hồng thiếu nắng
chiều ngần ngại
mưa rủ bùi ngùi
gió vãng lai
tóc mỏng hong mây
mùa ảo vọng
rong rêu ướp lạnh
nước tàn phai
bức tranh bạc phận
hồn ngây dại
son phấn đổi màu
hoang liễu trai
cảnh đời diễn biến
đen thành đỏ
kẻ được người thua
ai thắng ai
LuuDat, kiss of fire, oil enamel, 2007 |
30
THƠ CÓ
TỪ EM
TỪ EM
thơ có từ em
giữa nguyệt cầu
ánh trăng lành lạnh
ngấm đêm thâu
quê hương kia đó
hồn cô quạnh
mà cả thiên đường
cũng vắng lâu
sông tối còn nguyên
giấc ngủ dài
bờ nghiêng ra biển
hẹn nay mai
đàn chim việt điểu
quên chưa dậy
đành để lòng trời
ánh biếc phai
LuuDat, Vision Rose, oil enamel, 2007 |
31
EM ĐẾN
TỪ THƠ
TỪ THƠ
em đến từ thơ
giữa nguyện cầu
giữa nguyện cầu
không gian mở cửa
đón mai sau
quê hương nay thắt
vòng tay hậu
khi mất rừng thiêng
mất biển sâu
em đến từ mưa
cuối địa cầu
quên mang ngọn nắng
vàng yêu dấu
quên màu áo lụa
hà đông nhạt
quên cả nụ cười
đắm đuối lâu
em đến từ đâu
thơ vẫn đợi
thơ vẫn đợi
nụ hôn kiếp trước
hẹn trên môi
LuuDat, larmes de pluie, oil enamel, 2016 |
32
EM ĐẾN
TỪ MƯA
TỪ MƯA
em đến từ mưa
cuối đất sầu
mênh mang tủi hận
những cơn đau
bao năm bắc thuộc
ao hồ đắng
tiếng nói tâm hồn
đã mất lâu
thơ hứng giọt thương
em thấm sâu
em thấm sâu
từ ngàn đêm lẻ
từ mưa ngâu
từ cao nguyên lạnh
từ tăm tối
từ hạt sương hồng
nắng tắt mau
em đến từ mưa
những giọt sầu
quê hương buồn tủi
giữa cơn đau
LuuDat, Angel Fire, oil enamel, 2007 |
33
ƯƠM
NẮNG
lảo đảo hồn khuya
trăng vắng vợi
gió nghiêng đồi biếc
ánh huyền vơi
gót hồng ươm nắng
nay ngưng bước
dấu ấn sơn hà
trắng xoá khơi
chữ thảo vuông tròn
sâu dạ ký
vấn vương tri kỷ
mướt tranh thi
vần thơ thủy mặc
lâng lâng vọng
linh biến nửa vời
thôi thúc chi
thả bóng buông đêm
dòng nước vẩn
trần gian hoá thạch
bóng tình nhân
LuuDat, HueChan Dream, Italian mosaic [8 ft x 8ft] bas-relief, 2009
|
34
TỰA ÁNH
MƠ HỒ
nước tự môi em
nước ngọt mềm
trăng thu lá rủ
rách ngực đêm
quế vương hạt nhớ
say say lả
tạm biệt trần gian
vạn nẻo quên
dòng ướt ngân hà
xuyên đáy lạ
rừng mưa nghiêng đảo
tóc tiên sa
lâm viên núi biếc
tình ngây dại
tựa ánh mơ hồ
em thoáng qua
LuuDat, HueChan Dream detail #1, Italian mosaic bas-relief, 2009 |
35
NỐI MẠCH
thế kỷ viễn du
sao ái ngại
tranh sương thủy mặc
tranh sương thủy mặc
mãi chưa phai
vùng xưa nối mạch
nguồn ngây đọng
từng vết thương lòng
cổ tích ai
tháo chữ hong thơ
mây khát vọng
hoặc huyền ngả bút
chạm cuồng phong
quanh đây không hẹn
mà lưu luyến
một cõi ân tình
nhuộm nhớ mong
LuuDat, HueChan Dream detail #2, italian mosaic tiles bas-relief, Italian mosaic bas-relief, 2009 |
36
TÔI LÀ
VIỆT NAM
VIỆT NAM
và gần đây
cũng ngần ấy người
ôm bom cầm súng
ôm bom cầm súng
núp bóng dân cư tỵ nạn
từ địa ngục mặt trời chưa mọc
từ địa ngục mặt trời chưa mọc
xé toạc lòng nhân đạo âu châu
lao đao thác loạn
lao đao thác loạn
xé toạc nụ cười mùa thu
bỗng dưng đổ máu
bỗng dưng đổ máu
em và tôi là paris
là sông seine đỏ ngầu
là sông seine đỏ ngầu
và cũng có lúc
nhân danh cứu nước
nhân danh cứu nước
nhân danh giải phóng
họ đã bán đứng tổ quốc
triệt hạ dân oan bao nhiêu thế hệ
triệt hạ dân oan bao nhiêu thế hệ
hoá kiếp ký giả phơi bày thối nát của nhóm người
rong buôn cách mạng
rong buôn cách mạng
vậy tới lúc nào đây
người việt chúng ta
mỗi công dân tử tế
đứng lên lớn tiếng
tôi là việt nam
là dân tộc nhân bản
yêu trọng con người
LuuDat, Ca Mau Misty, Oil Enamel, 2007 |
37
HOA ĐẢO
bông hoa đảo
mong manh chưa kịp nở
mong manh chưa kịp nở
thơm ánh sương
lóng lánh ngọn cỏ mây
lóng lánh ngọn cỏ mây
hồn vương vấn
mắt đêm vừa thổ lộ
mắt đêm vừa thổ lộ
giấc mơ xanh
ven suối óng trùm cây
ven suối óng trùm cây
bỗng chinh chiến
cát vàng tung máu đỏ
cát vàng tung máu đỏ
kẻ gian hùng
khuấy nát mạch trùng dương
khuấy nát mạch trùng dương
cuộc sống cũ
nay thành thời hoang tưởng
nay thành thời hoang tưởng
vết chân sa
đường hoạn nạn vọng xô
đường hoạn nạn vọng xô
chưa kịp đón
người yêu về đất tổ
người yêu về đất tổ
bỗng cuồng phong
gạt sóng thất trận xa
gạt sóng thất trận xa
tình lảo đảo
bờ vai thân đội gió
bờ vai thân đội gió
vượt biển đông
tới đất hẹn phôi pha
tới đất hẹn phôi pha
hoa đảo héo
trong tâm hồn vừa héo
LuuDat, Marée Jaune, oil enamel, 2016 |
38
ỐC ĐẢO
KHÔ
KHÔ
ngày tháng vực
tâm nhoà
tâm nhoà
màu sắc lạ
nép hải hồ
chen lấn
kiếp giành tranh
kiếp giành tranh
từng bước lạc
gót ngân ngây
thấm lạnh
ốc đảo khô
không tiếng sóng
không tiếng sóng
nam xa
người yêu hỡi
ta đem hồn em thả
ta đem hồn em thả
giữa trùng dương
hằn học
hằn học
đảo quế tan
đành gửi gấm
rong rêu
rong rêu
vừa hoang rã
ướt môi hồng
hoa thoáng nở
hoa thoáng nở
tâm vàng
LuuDat, Yellow Tide, oil enamel, 2016 |
39
HỒN
TRÔI
sáng nay vừa thức vội
thấy sương đọng chân trời
ngấm xót tận hồn trôi
từ phương đông lắng đợi
gió thổi ngược xa vời
đèo hải vân vắng vơi
gót hồng trong mây vợi
ngỡ tia nắng ngắt lời
nụ cười khẽ trên môi
chưa thấy sao đã hỏi
như tóc xoã đôi mươi
quê hương xưa quên lối
bài ca lại bồi hồi
màn đêm nay hương khói
âu cơ lạc ngoài khơi
biển nhớ suốt một đời
LuuDat, Appasionata #1, oil enamel, 2016 |
40
PHIÊU BỒNG
ĐAM MÊ
ĐAM MÊ
độ bao nhiêu ánh mặt trời
mới đem nắng toả
thành lời yêu đương
thành lời yêu đương
độ bao nhiêu giọt mưa vương
đủ thêu ảo vọng
đẫm sương chiều hồng
độ bao nhiêu cõi mênh mông
đưa em tới ngọn
phiêu bồng đam mê
tới nay chưa hẹn ngày về
chỉ tâm chí nguyện
không hề quên xưa
đã lâu ẩn giấc đại thừa
mùi hương góc núi
nắng trưa hiền hoà
cho ta vẽ nốt đồi hoa
tìm trong bóng cỏ
đêm qua hồn nằm
LuuDat, Ocean Blues #1, oil enamel, 2016 |
41
KỲ
VỌNG
kỳ vọng cơn đau
dù bất tận
cũng rồi siêu thoát
đỉnh phù vân
tới nơi không nhớ
nơi không tưởng
chỉ thấy vô thường
chớm nhập tâm
kỳ vọng bao la
hồi đất mẹ
từ nguồn tinh khiết
đáy đam mê
từ ngàn đêm lẻ
vùi hoa mộng
thả gió biển đông
mải miết về
giữa lúc cao nguyên
bừng giấc lạ
sắc màu huyền biến
nhập mưa sa
LuuDat, Broken Waves, oil enamel, 2016 |
42
MÔI
NHOÀ
gió biển đông
tan tác đáy lồng
môi nhoà ánh nguyệt
buốt hồn trong
nụ hôn vừa thắm
xuân vừa hẹn
nước chảy vợi dòng
sóng vợi mong
biển mất sông
trường sa mất bóng
chim chiều xoã cánh
níu mênh mông
đồi nghiêng em đợi
tình toan hỏi
đã mấy kỷ nguyên
ta vẫn trông
đã mấy kỷ nguyên
đất héo lòng
LuuDat, Dream Waves, oil enamel, 2016 |
43
CŨNG NHƯ EM
như Jenny Đỗ
nếu ai cũng như em
mà thân phận mong manh
một phần của lịch sử
một phần của lịch sử
tan nát những đau thương
một phần của nhân loại
chưa bao giờ hoàn chỉnh
nếu ai cũng như em
đem thân phận đớn đau
kết sinh thành áo đẹp
kết sinh thành áo đẹp
mùi khuynh diệp nhân sinh
vì ân nghĩa làm người
vì lý tưởng tồn sinh
nếu ai cũng như em
dù thân phận cuối đời
vẫn tin vào chính nghĩa
vẫn tin vào chính nghĩa
của ánh sáng phân minh
mà tạo hoá vẫn tìm
ngọn đuốc chỉ hồi sinh
nếu ai cũng như em
thân phận việt mong manh
gom góp lại lịch sử
gom góp lại lịch sử
xoá bỏ bớt nghịch thù
vững tâm vì nhân loại
dấn thân cứu độ người
nếu ai cũng như em
LuuDat, Water World, oil enamel, 2016 |
44
SỰ THẬT
sự thật là để hiểu
mỗi lần cạnh tình yêu
mỗi lần cạnh tình yêu
lâng lâng từ mạch huyệt
thứ ánh sáng mỹ miều
tế bào đau cũng tỉnh
từ cơn sốt hồi sinh
hoà giọt đắng muôn hình
vào môi ngọt bình minh
sự thật là giao ước
dù có hay không được
tình nghĩa vẫn thênh thanh
từ muôn ngả bàng hoàng
hồn đau tâm vẫn mạnh
chân lỡ nhịp vẫn nhanh
những nẻo đường xa lạ
bước mãi cũng tới nhà
sự thật là như vậy
quanh quẩn mãi đêm ngày
nguyệt thực bỗng phiêu ngây
ta vừa hẹn sum vầy
bạn đường ơi đừng sợ
kiếp này ta bơ vơ
kiếp sau ta đợi chờ
cho tới khi tình nở
LuuDat, Mystique, oil enamel, 2016 |
45
HUYỀN
DIỆU
DIỆU
mộc mạc rong rêu
thân yểu điệu
màn sương lộng gió
bóng tiêu diêu
vĩ cầm nửa tối
say huyền diệu
xa cách trần gian
ánh diễm kiều
bụi phấn vẩn xanh
trà ướp đạo
hoa vàng cận núi
biếc thanh tao
hồn thơ vực tím
nghênh trừu tượng
thủy mặc nhiệm mầu
nước ẩn cao
LuuDat, Blue Waves #1, oil enamel, 2016 |
46
KHI BẠN
TÔI HÁT
TÔI HÁT
quý mến đèo văn sách
khi bạn tôi hát
lời thơ còn đau
máu đọng mạch hồn
ngập ngừng vời vợi
khi bạn tôi hát
tình nghĩa còn say
kô-hô-thượng căm ly còn đó
đà lạt sông ngòi mãi mãi đâu đây
khi bạn tôi hát
dân tộc còn văn hoá
tình tứ giọng ca
mươn mướt một cõi đời
khi bạn tôi hát
người yêu từ nốt nhạc
ghé vào trần gian
hé lòng thân thương nhân loại
khi bạn tôi hát
con chim tìm hướng
sẽ đậu lại thảnh thơi
trong muôn lời yêu sách
LuuDat, Dreams #2, oil enamel, 2016 |
You can chain me, you can torture me, you can even destroy this body, but you will never imprison my mind. Mahatma Gandhi
47
BẠN ĐỪNG SỢ
Ngươi có thể xiềng xích ta, tra tấn ta, thậm chí có thể phá hủy cơ thể này, nhưng ngươi không bao giờ giam cầm được tư tưởng ta (Mahatma Gandhi).
bạn đường ơi đừng sợ
tuyết có nặng trĩu hoa
phủ đất trời trắng xoá
nhưng bước đi chưa nhoà
bạn đừng sợ bạn nhớ
những con sông vỡ bờ
thành quách chìm đáy biển
vẫn còn dấu tích xưa
bạn đừng sợ bạn ạ
xiềng xích buộc chân ta
gần thế kỷ băng hà
nhưng hồn ta vẫn ta
bạn đừng sợ bạn nhé
dù cá lớn ăn cá bé
dù sóng biển chìm ghe
thuyền ta vẫn nơi về
bạn đừng sợ thái quá
cuộc sống sẽ vượt qua
mọi khó khăn gian trá
sự thật sẽ thăng hoa
LuuDat, Mindscape, oil enamel, 2016 |
48
BÓNG TỐI
bóng tối trong em
mảnh buốt sầu
ánh hồn màu sắc
khuất đêm sâu
bao năm đơn chiếc
vầng trăng nhạt
mây héo xa bờ
nguyệt thực lâu
bóng tối quê hương
đồi vĩnh biệt
cửa chiều khép kín
cửu long trôi
cà mâu bát ngát
bao tuần triệt
việt điểu rừng nam
khép cánh rơi
bóng tối trong tranh
thủy mặc trời
vợi lòng trung trực
mạch chia đôi
LuuDat, Ocean Blues #2, oil enamel, 2016 |
49
NHẬN HƯỞNG
VÀ CHO LẠI
nhận tấm lòng thành
bù bất toại
nhận vòng tặng dữ
tiếp nay mai
mở tầm kiến thức
khi mong đợi
thu thập tình người
nối vãng lai
hưởng trọn vị hương
bừng nghĩa cử
ngân cao bài hát
nối xuân thu
cùng nhau rót rượu
chia đầy đủ
từng giọt chân tình
hẹn viễn du
cho lại rạng đông
màu sắc mới
cho lòng sông tụ
nước ra khơi
ta đem tinh tú
vào trời cũ
tạo bức tranh hồn
tình biển vơi
LuuDat, Ocean Blues #3, oil enamel, 2016 |
50
NHÀ TÔI
nhà tôi là vợ là nhà
là biên thùy nắng
là biên thùy nắng
nối qua nguyệt cầu
trăm năm gửi gấm tình sâu
không gian mở rộng
ươm màu hờn môi
hồng hà bỗng lúc chơi vơi
đồi mơ núi biếc
mưa rơi lưng chiều
chân kỳ khải việt huyền chiêu
nửa vòng trái đất
cánh diều ly hương
nhà tôi nay cả bốn phương
trời cao đất rộng
giọt sương đáy hồn
bài ca trầm tưởng biển đông
thêm lời gió quyện
mênh mông vực trời
LuuDat, Ocean Blues #4, oil enamel, 2016 |
51
MỘT NGÀY
MỘT ĐỜI
một ngày có tình yêu
hơn một đời không có
hơn một đời không có
một giờ được thấy em
hơn ngàn thu vắng đợi
một lần có tự do
hơn trăm năm tăm tối
nụ cười hé trên môi
xoá bỏ hận thù khơi
một ngày hay một đời
tôi xin em cùng đợi
nụ hoa mọc trên đồi
giọt mưa ngọt vầng môi
một thời hay vạn thì
rừng hạnh cửa lương y
vinh danh đời kẻ sĩ
độ sinh bớt hà tì
một lời hay triệu lời
ca tụng mãi không vơi
biển sâu và tình rộng
khi còn lại tâm người
LuuDat, Pacifica # 1, oil enamel, 2016 |
52
CÓ NHỮNG
NỖI ĐAU
NỖI ĐAU
có những vết thương
chưa lành lâu khỏi
cột mốc chia ranh
sẹo nổi da rời
mạch sông cạn khô
lòng bùn đọng muối
lúa gạo hao gầy
hạt đắng tình vơi
có những nỗi đau
không còn thuốc chữa
lá trụi rừng già
cánh gẫy đêm qua
miền nam mất cha
dân oan mất cả
cải tạo tù đày
xích hậu toàn khoa
bao cơn đói lâu
quyền hành nghiệt ngã
tham nhũng không tha
dân chủ xoá nhoà
LuuDat, Pacifica # 2, oil enamel, 2016 |
53
BẠN ƠI
BẠN À
bạn đường tư tưởng
phái trái phân minh
phái trái phân minh
ngã tư ngừng lại
chọn đúng hướng trường
bạn đời kết hợp
tình nghĩa tôn vinh
xót thương tâm huyết
gia thế tồn sinh
bạn ta chúng ta
văn hoá một nhà
lời lẽ hài hoà
sáng tạo tinh hoa
bạn vàng chân chính
xử sự đàng hoàng
vượt sông thử lửa
không rỉ không tan
bạn đói hôm qua
cơm chia miếng đã
tình nghĩa đậm đà
dù chỉ qua loa
bạn ơi bạn à
ta không hề xa
LuuDat, Hand of Hope, Monument Sculpture, VN Refugees @ Camp Pendleton, San Clemente CA 1975 |
54
NÂNG TRỜI
KHỎI ĐẤT
thân tặng phạm văn hàm
người từng thấy bàn tay hy vọng
từ trại tqlc pendleton, ca, hoa kỳ
người từng thấy bàn tay hy vọng
từ trại tqlc pendleton, ca, hoa kỳ
tôi làm tượng
từ tâm gan rớt xuống
khối đá vàng
nhận cát vụn hoàng sa
từng thước sắt
cuốn thành xương cốt đặc
bẻ không cong
hồn bất diệt trần phong
tôi làm tượng
để chôn lòng dưới đất
đợi ngàn năm
sương thấm đọng bao la
trao khát vọng
tâm linh kẻ mất nước
để một ngày
thức dậy với trời xa
tôi làm tượng
để nâng trời khỏi đất
LuuDat, Hidden Earth, oil enamel, 2016 |
55
LÚA NƯỚC
Có thực mới vực được đạo
từ bắc chí nam
mạch sống đợi
thần nông
lúa nước
tận tình khơi
cơm no áo ấm
dù mưa bão
ta vẫn vững tâm
tái tạo đời
tái tạo từ trên
rồi xuống thấp
trọng người
người trọng
người trọng
ý trời khuyên
đã bao khổ cực
bao kỳ vọng
nay hẹn ân tình
công lý nguyên
nay hẹn trí cao
cùng đức hạnh
dân ta nguyện ước
tiến xa nhanh
LuuDat, Blue Sands, oil enamel, 2016 |
56
DÙ ANH KHÔNG LÀ GÌ CẢ
dù anh không là gì cả
với tôi anh mãi vẫn là
với tôi anh mãi vẫn là
chứng nhân miền nam thất thế
bỏ nước ra đi khỏi mù loà
dù anh không là gì cả
với tôi anh mãi vẫn là
với tôi anh mãi vẫn là
kẻ ôm chân tôn sùng đảng phiệt
chữ nghĩa bẻ cong lịch sử xoá nhoà
dù anh không là gì cả
với tôi anh mãi vẫn là
với tôi anh mãi vẫn là
kẻ xuýt xoa nhất thế vi nô
cả một đời khinh dân thờ ngoại
dù anh không là gì cả
với tôi anh mãi vẫn là
với tôi anh mãi vẫn là
kẻ thách nhân dân cởi trói đổi đời
từ đáy khổ mọc lên ánh sáng
dù anh không là gì cả
với tôi anh mãi vẫn là
với tôi anh mãi vẫn là
dấu ấn vinh quang mà xảo trá
thúc dân tìm lại tâm ta
LuuDat, Green Mekong, oil enamel, 2007 |
57
THUỒNG
LUỒNG
U MÌNH
gió là hơi thở của trời
nhưng khi gặp bão
tức thời cuồng phong
nhưng khi gặp bão
tức thời cuồng phong
bỗng dưng hạn hán khô dòng
ruộng nương cắt xẻ
đau lòng dân oan
đau lòng dân oan
cớ sao lũ lụt cống trào
tham ô tắc nghẽn
nước lao đường cùng
múa may biến tạo quay cuồng
bẻ cong cách mạng
thuồng luồng u minh
ngoạ long lý luận xâm mình
con rồng ụ đất
bụng sình hà danh
lạy trời mưa nhớ về nhanh
sông hương hứng ngọc
chung quanh chợ tình
LuuDat, Yellow Gulf # 1, oil enamel, 2016 |
58
MÁU CHẢY RUỘT MỀM
từ tết mậu thân
tới mùa xuân đỏ máu
tới mùa xuân đỏ máu
năm xưa máu chảy ruột mềm
thành cơn ác mộng
thành cơn ác mộng
luân phiên nhục hình
đêm xanh tắt lửa bạc tình
đò ngang quên hẹn
bình minh rửa hồn
vong linh phơi nắng giữa cồn
cố đô tuyệt tích
người chôn cổng trời
hoàng hôn đắm đuối viễn trôi
ngày còn ảo vọng
sóng vơi giấc huyền
gần đây máu chảy cao nguyên
bùn quay cuồng đỏ
tâm xuyên nguyệt hằng
LuuDat, Ocean Blues # 2, oil enamel, 2016 |
59
HUYỀN
ẢO
ẢO
đã nhiều lần
ghé vào nơi lạ
sa mạc trần gian
mải miết xa
bóng tối hoang vu
vừa ái ngại
để quên âm lặng
của đêm qua
hình như xao xuyến
hồn xanh vợi
em hoá mây
hay vẫn vắng trôi
gió lướt nghiêng hồ
xuân sớm đợi
môi hồng ấm mộng
nửa chừng vơi
có đôi chiều
bỗng dưng huyền ảo
là lúc thấy em
nhẹ bước vào
LuuDat, Appasionata #2, oil enamel, 2016 |
60
CÀ PHÊ NHỚ
CÀ PHÊ QUÊN
CÀ PHÊ QUÊN
tặng mây & thanh tuyền
cà phê nhớ
cạnh cà phê quên
từng giọt mây tuyền
ướt vực đêm
bóng tối cao nguyên
sương óng mạch
ươm lòng hạt nắng
ngọt môi êm
cà phê đắng
nhớ cà phê quên
đồi biếc năm xưa
mướt cỏ mềm
ngửng mặt nghênh trời
mây tím phủ
gót hồng mải miết
bỏ rừng bên
cà phê nhớ
ngấm hồn chưa quên
giây phút lâng lâng
ngập gió huyền
LuuDat, Eye of Knowledge, mosaic bas-relief, 2016 |
61
NGÔN NGỮ CHẾT ĐI
MAI SỐNG LẠI
văn hoá miền nam đang chết…
văn hoá miền nam đang chết…
ngôn ngữ chết lâu
chưa sống lại
văn là người
mỗi lúc đầu thai
tế bào trụy lạc
hồn sao đẹp
khinh bỉ con người
chữ hoạ tai
“quản lý” đời dân
như vật dụng
khi qua “xưởng đẻ”
lối hoa trung
như ban “hạnh phúc”
tôn thờ đảng
“xử lý” hồ lê
mao mác tung
ngôn ngữ chết đi
mai sống lại
khi người được trọng
lúc đầu thai
LuuDat, Aria # 1, oil enamel, 2016 |
62
TRANH ĐẤU
CẦN
CẦN
tặng huỳnh thục vy
phụ nữ nhân quyền việt nam
phụ nữ nhân quyền việt nam
tranh đấu cần
nhu cầu xác định
quyết tâm chung
biện pháp phân minh
nhân quyền quy tụ
từng khu vực
công lý thượng tôn
dấu bẩm sinh
bảo trọng an dân
là đức chính
kinh bang tế thế
tiếp quân bình
văn minh tự tác
theo nhân loại
quá khứ tương lai
nối mạch vinh
lịch sử ghi danh
kẻ sĩ kính
hào hùng nhân ái
đáo chân tình
LuuDat, Rhapsody in Blue # 1, oil enamel, 2016 |
63
LÚC NÀO
NÊN TỰ HỎI
NÊN TỰ HỎI
tiễn bạn nguyễn ngọc bích
ra đi tối mùng 2 tháng 3 năm 2016
trong cuộc sống
lúc nào nên tự hỏi
ta ra đi
hay ở lại đôi mùa
đợi hoa nở
sau từng cơn bão vội
nối bình minh
vào mạch tối năm xưa
ngay lúc đó
hay trên đường đắm đuối
phục vụ đời
chữ nghĩa cũng buông trôi
chữ nghĩa cũng buông trôi
tâm đột quỵ
nhưng hồn còn trong sáng
hẹn ta về
ngọn núi đón mây sang
nỗi buồn lạ
hay niềm vui vừa mở
cánh cửa bên
bờ cõi nắng xoã thơ
LuuDat, Rhapsody in Blue # 2, oil enamel, 2016 |
64
NƯỚC MẮT
TỪ NGƯỜI
nước mắt từ người
nước mắt từ trời
giữa cơn bão lốc
hồn vắng chia đôi
chân không tại gốc
sóng gió đầy vơi
xuân thu ảo vọng
ý nghĩa cuộc đời
thân phận mây trôi
ngọn núi đội trời
hồn sương tắm nắng
vị ngọt trên môi
nước mắt vừa khô
bỗng dưng lại chảy
rượu cũ chưa đầy
sao ta đã say
nước mắt theo người
mất nước đâu đây
LuuDat, Rhapsody in Blue # 3, oil enamel, 2016 |
65
TRẮNG XOÁ
TÂM EM
thư tình ai gửi
như kinh kệ
TÂM EM
thư tình ai gửi
như kinh kệ
lồng gió xuyên mưa
ngả trúc khê
ngả trúc khê
thủy mặc xanh xao
loang núi biếc
loang núi biếc
ngoảnh nhìn tiền định
cuối đam mê
cuối đam mê
hương xa thấm nhẹ
tầng mây hạ
tầng mây hạ
tiếng gọi năm xưa
tận thiết tha
khao khát bài ca
toàn nỗi nhớ
toàn nỗi nhớ
mà sao bỗng lặng
cả hồn ta
cả hồn ta
bao la huyền bí
lời thơ lạ
lời thơ lạ
trắng xoá tâm em
nở vực hoa
nở vực hoa
LuuDat, Blue Waves # 1, oil enamel, 2016 |
66
TÍCH LŨY
THƠ
THƠ
đa thức phân tranh
toang cửa ngõ
góc tâm ẩn kín
hoặc huyền mơ
trăm hoa đua nở
sao chưa nở
triệu tối trần gian
tích lũy thơ
nghiêng ngửa phù du
tay bắt bóng
phân vân bạch hạc
cánh nghênh phong
dòng sông nghiệt ngã
bao kỳ biến
sa mạc cát vàng
ngục biển đông
hồn nước ly tan
thời lạc tổ
âu cơ tủi nhục
mất ranh thờ
LuuDat, Blue Waves # 2, oil enamel, 2016 |
67
CHO ĐÊM
SÁNG TOẢ
em mất quê hương
từng cố quận
từng đồi thông
bật rễ tan xuân
từng luồng gió
bạt mùi hương quế
từng miếng cơm thừa
nhiễm độc dân
ta mượn hạt sương
khơi biển cả
mượn thân cỏ dại
ghép rừng cha
mượn hơi sữa mẹ
ươm hồn nước
mượn nốt phương đông
hoá dạ hà
hãy thắp hoàng hôn
bằng lửa việt
cho đêm sáng toả
đón nhau qua
LuuDat, Ocean Dreams #1, oil enamel, 2016 |
68
NHÌN EM
THANH BÌNH LẠ
trên đồi biếc còn xanh
trên đồi biếc còn xanh
chưa vĩnh biệt
bước chân người
lưu luyến cạnh hồn sa
ta nằm đó nhìn em
thanh bình lạ
tà áo trời
trở gió mát hồn ta
thời điểm đó
làm sao ai quên được
mối ân tình
còn nặng trĩu không gian
dù bay bổng
dù hương linh bát ngát
chưa mang theo
hạt lệ nắng bàng hoàng
trên đồi biếc
giữa âm dương hoang dã
hình như mùa xuân
vừa mải miết qua
LuuDat, Dreams #2, oil enamel, 2016 |
69
TÂM NGỌC THẠCH
cửa bỏ ngỏ
vạn bâng khuâng giải mã
góc yên cư
giấc mộng cũng xót xa
ngồi thiền định
hồn đầy sương khói lạ
vực sâu cùng
trầm lặng thoáng nguyệt nga
song phượng vũ
huyền siêu ngưng cánh lả
ngả trường sa
máu đổ ngấm hoàng sa
tâm ngọc thạch
đóng băng danh vọng hoạ
núi rừng thiêng
vừa trổi dậy đêm qua
xuân về lại
trên quê hương tàn tạ
ấm từ trong
từng hơi thở lay hoa
LuuDat, Yellow Gulf # 2, oil enamel, 2016 |
70
ĐỂ LẠI
CẦU VỒNG
CẦU VỒNG
mưa quên để lại cầu vồng
chia đôi ảo tưởng
kết lồng đau thương
xót xa máu đổ dọc đường
chân không di tản
biệt phương đáy trời
đường mòn khai khẩn nửa vời
bốn mươi năm hẹn
đổi đời nô dân
bên kia vương vấn tinh thần
bên này cải tạo
tần ngần phù sa
em còn cống hiến hương xa
thụ thai dấu ấn
trăm hoa đoạ đày
bao giờ con lại nở đầy
sóng hồi biển cả
suối ngây hồn chiều
LuuDat, Rhapsody in Blue # 1, oil enamel, 2016 |
71
ĐA DẠNG
NGẢ HƯ VÔ
NGẢ HƯ VÔ
ốc sống thu hình
trong cốt vỏ
trong cốt vỏ
phận bùn phận cát
phận co ro
đôi khi lăn lóc
trôi ra biển
sóng gió lay hồn
phơi nắng so
người sống chân không
với đất liền
bụi hồng canh cánh
ủ rừng thiêng
trước sau như một
hoàng hôn vắng
ngoảnh mặt nhìn về
góc mộ riêng
ốc sống thu hình
trong cõi nhỏ
đời người đa dạng
ngả hư vô
LuuDat, Ocean Rains #1, oil enamel, 2016 |
72
NỐI MƯA
VỜI VỢI
cửa ngõ thế gian
lân la tự đóng
cầu lặng chia đôi
cách quãng hư không
ghép dây ràng buộc
xích nối tay lồng
phá rừng tận gốc
tách núi rời sông
hồn nay cởi trói
tung cửa ngục tù
ánh sáng mong manh
lùa vào ngõ tối
hương xưa quyện khói
thao thức bình minh
dạng quế đầu mùa
nối mưa vời vợi
tâm hoa rực sáng
màu sắc bàng hoàng
thơm tho phong thuỷ
suối ngọt uyên thi
LuuDat, Rhapsody in Blue # 2, oil enamel, 2016 |
73
CÀI HOA
VÀO BÓNG TỐI
VÀO BÓNG TỐI
con đường đi trăm lối
đúng nghĩa mỗi khứ hồi
cài hoa vào bóng tối
ánh sáng bỗng chơi vơi
cuộc đời lên hay xuống
ngắm dốc tưởng mê hồn
đợi bình minh thăm hỏi
nhưng chỉ thấy em thôi
con đường là tâm đạo
ở giữa một khoảng không
nhặt viên đá nước trào
ra biển cả mênh mông
tình yêu là sự thật
như lối về nguyên tâm
dù lời còn u uẩn
nhưng ánh sáng đã gần
con đường không cần hỏi
phải phố là hội an
LuuDat, Glittering Sea, oil enamel, 2016 |
74
SAO THƠ
CHỈ MỘT LỜI
thân phận người cát bụi
CHỈ MỘT LỜI
thân phận người cát bụi
trong bể cạn chơi vơi
hình hài rồi trơ trụi
hương khói cũng bùi ngùi
giang sơn từng thay đổi
nỗi nhớ khó tách rời
dấu ấn trong tăm tối
rạng đông biển chia đôi
như tới gần tột đỉnh
thời gian xoá thời gian
mỗi bước lên đã xuống
tầng mây lạ muôn hình
ta gặp nhau cuộc đời
trăng xanh không đủ cơi
ân tình từng hoa nở
trên bóng ngả lưng trời
rồi bỗng dưng lỡ hỏi
sao thơ chỉ một lời
LuuDat, Iridescence, oil enamel, 2016 |
75
CỐT THẤY EM HIỆN THÂN
tặng anh chu việt/chu xuân viên
đàn ngựa hoang bỏ núi
từ mạn ngược bùi ngùi
xuyên trung rồi tuyên đức
tới cà mâu bỗng lùi
hết đường tìm ra biển
tiếng sóng hí luân phiên
có ngả phơi bốn vó
chỉ một nửa lên bờ
đất tạm dung hoa nở
gió phiêu bạt bơ vơ
thời gian qua rơi rụng
những vọng ước sau cùng
nhạc ta nghe trong tâm
màu phấn tiên ngấm ẩm
ngàn năm chỉ một lần
cốt thấy em hiện thân
đàn ngựa hoang bỏ lỡ
cuộc hành trình trong mơ
LuuDat, Blue Gulf, oil enamel, 2016 |
76
SỚM NHOÀ VỢI SƯƠNG MÙ
đá rong rêu mướt xanh
chia vách đêm từng mảnh
muôn trùng như cô quạnh
lại gần thấy phong phanh
sáng trăng bên sao lạnh
hoa đào rủ mong manh
mỗi cơn gió lay cành
cánh hồng mưa chung quanh
ao xuân pha phấn nhụy
cá chép vàng thần uy
tu đáy hồn bích thủy
chưa hỏi rõ biên thùy
tình yêu vừa đột biến
vào bóng tối du miên
không một lời cầu nguyện
giã từ cả thiên nhiên
hồn nao nao cóng tụ
sớm nhoà vợi sương mù
LuuDat, Aria #2, oil enamel, 2016 |
77
HOA ĐÁ
VÁCH TRỜI
VÁCH TRỜI
thạch lan
hoa đá vách trời
buông xuôi nỗi nhớ
vợi vời đam mê
vợi vời đam mê
thời gian
bỏ ngỏ hướng về
tìm nhau vọng vắng
ẩn lề thân thương
ẩn lề thân thương
con đường
xa tắp bốn phương
hồn cao ngập gió
vấn vương suối chiều
nắng mưa
canh cánh tiêu diêu
hoàng hôn để lại
diễm kiều tâm em
nhạc buồn
tách nối thâu đêm
giọt mây còn đọng
môi mềm hương xưa
môi mềm hương xưa
LuuDat, Pacifica, oil enamel, 2016 |
78
GIÓ NGỦ
TRÊN TÀN LÁ
TRÊN TÀN LÁ
gió ngủ trên tàn lá
khép nép sợ trăng nhoà
bụi phấn thoảng mưa hoa
từng làn phong phép lạ
thơ bày chữ du miên
nửa chừng xuân vô niệm
chẳng tới cũng chẳng nguyên
vô hình trong hiện diện
tình yêu kia đã vậy
tạo hoá cũng ngất ngây
từ lúc đầu chớm say
cho tới khi vắng đày
đất nước cũng lao đao
bão tố đến lúc nào
khi em quên hay sao
không ngó thương huyền ảo
gió ngủ trên chùm hoa
đợi mãi nắng chưa hoà
LuuDat, Blue Island, oil enamel, 2016
|
79
SAO HỒN EM
THỨC DẬY
THỨC DẬY
thơ chưa tới
mà lòng em đã vậy
tình chưa đầy
sao đã vội ngất ngây
ta nói khẽ
chắc hồn vang sóng dậy
nối đam mê
vào nốt ngọt mưa mây
nhạc em khởi
từ dòng khuya đêm vợi
thao thức huyền
như tiếng vọng hoa trôi
dòng sông ấy
tình ta chưa tắm gội
nhưng miên man
bao giọt nhớ trên môi
thơ chưa tới
sao hồn em thức dậy
nhạc chưa qua
mà đã vội ngất ngây
LuuDat, Utopia, oil enamel, 2016 |
80
ĐÊM
TÌNH TỨ
TÌNH TỨ
đêm tình tứ
bâng quơ như suối chảy
ngón tay khuya
ủ ấp nắng trong mây
hồn khao khát
giọt mưa vừa thức dậy
ghé về đâu
nỗi nhớ bỗng say say
em ở lại
trên đồi xưa gió tụ
gót chân hồng
rời ánh nguyệt phiêu du
ta đứng đó
mải mê nhìn tóc rủ
khi hoàng hôn
ngập bóng xoã xuân thu
lời cầu nguyện
thiết tha ngần chung thuỷ
nối thương yêu
vào bóng tụ miên du
LuuDat, Rhapsody in Blue # 3, oil enamel, 2016 |
81
TRƯỚC SAU
CẢ CHU KỲ
tặng phạm hậu nhất tuấn
có lúc cười lúc khóc
có lúc nhớ lúc quên
nhân duyên hai thế kỷ
trước sau cả chu kỳ
chuyện chúng mình em ạ
ái khanh của nam kha
hình như vừa sa ngã
vào ký ức hôm qua
niềm tin từ tóc rối
bài thơ cuối chia đôi
đâu đây ai vừa hỏi
đà lạt kia đâu rồi
nhớ cả một mùa yêu
dòng nước thu kỳ diệu
nửa say nửa phiêu diêu
trong thi cảm cuối chiều
có lúc như yên phận
có lúc lại phân vân
dòng khuya trăm năm lận
ngọn suối bạc lâng lâng
LuuDat, Blue Totem # 1, oil enamel, 2016 |
82
KHI NGƯỜI BỎ
NHÂN GIAN
NHÂN GIAN
làm gì có tình yêu
nếu người không thấy thiếu
lời không còn âm điệu
bài ca mất tâm diều
chữ nghĩa sẽ khô khan
nếu nhạt mờ nhân bản
đêm tình tứ bàng hoàng
khi người bỏ nhân gian
làm gì có phiêu bồng
nếu trời khép cửa đông
ân tình là biển cả
khi có đủ nhân hoà
hoàng hôn ngây trầm lặng
tĩnh mịch cụm thạch lan
góc hồn vừa tắt nắng
nhạc quên hẹn thênh thang
làm gì có mạch sống
trong cô quạnh đất mòn
gió đành ngây ngưng đọng
hoa đá cũng chân không
LuuDat, Blue Totem # 2, oil enamel, 2016 |
83
LÒNG SÔNG
KHÔ NHƯ TA
KHÔ NHƯ TA
những dòng trôi màu mỡ
hồng hà hay cửu long
nay vong thân hạn hán
bị cướp nước cướp hồn
lòng sông khô từng mảnh
đứt ruột nối cha ông
biên hoà hay bắc cạn
cà mau tắc lạch buồn
văn minh lúa nước xanh
nay đỏ ngầu máu lạnh
mất rồng còn run cán
cùng chuột cống hà thành
cùng chuột cống hà thành
ôi dòng sông cạn phước
khát tiếng hò tiếng yêu
chỉ còn lại tiêu điều
kẻ bán sông bán nước
tháng tư đen nghiệt ngã
mùa thu chết năm qua
triệu triệu dân hoang dã
lòng sông khô như ta
LuuDat, Rhapsody in Blue # 4, oil enamel, 2016 |
84
ĐẠO SỐNG
TRỌNG SINH
TRỌNG SINH
lương tri đạo sống trọng sinh
thuỷ chiều nhân bản
bình minh dẫn đường
ái ân vun xới tận nguồn
cào đêm tìm hướng
nương hồn phương đông
bút nghiên tư tưởng phiêu bồng
lý tình chân thực
nối vòng trung dung
bao nhiêu thế hệ trùng phùng
lên non xuống biển
kết chung nhân quyền
mong rằng mạch sống còn nguyên
kỳ công ấp ủ
luân phiên cải hoàn
con nâng cháu nối an khang
lòng son máu tụ
ánh vàng đất cha
lòng son máu tụ
ánh vàng đất cha
LuuDat, Prìère d’Amour # 1, oil enamel, 2016 OK
|
85
AO ƯỚC
MẸ
MẸ
tặng bà của sebastian, gabriel, brendan, duke-vinh, harper lưu
ao ước mẹ
có con nòi cháu giống
nối lo âu
vào hạnh phúc chờ mong
miếng cơm nắm
thịt băm phở bà nấu
từng tiếng yêu
từ máu mủ nguyện cầu
trường lưu việt
bốn dòng sông ra biển
vẫn mang theo
ánh biếc khắp lâm viên
vẫn kết tụ
tình cha cùng sữa mẹ
ghép yêu thương
vào đất hứa hai bề
ao ước mẹ
là thân gần con cháu
như đất xưa
thấy lại tình nghĩa sâu
LuuDat, Prìère d’Amour # 2, oil enamel, 2016 |
86
CÁNH
RỪNG MÂY
CÁNH
RỪNG MÂY
tình nghĩa hoang sơ
ngọn suối đầy
niềm vui chân chất
cánh rừng mây
hoa gầy trước gió
bay muôn ngả
để lại dốc hồn
bỗng ngẩn ngây
tình nhớ lâng lâng
đêm trắng lạ
ngón tay nối nhạc
với huyền xa
mưa chia ánh biếc
từng tia mỏng
linh biến muôn trùng
tới nguyệt ca
môi tím đam mê
em khép lại
chỉ còn dấu tích
nỗi phôi pha
LuuDat, Ocean Blues # 3, oil enamel, 2016 |
87
BÓNG
XOÁ NHOÀ
XOÁ NHOÀ
ta tới thăm nhau
thành quách vợi
điêu linh bỏ dở
quốc hồn khơi
ngàn năm sóng gió
sao chưa đủ
còn nửa đất cằn
mạch sống vơi
thuỷ mặc tranh xưa
màu nghiệt ngã
cố nhân huyền hoặc
cố nhân huyền hoặc
tách mây xa
bờ sương em thả
dòng sông vắng
còn lại thân thương
bóng xoá nhoà
còn lại dư âm
như tiếng nghẹn
như tiếng nghẹn
nửa chừng nỗi nhớ
hoá dòng đêm
hoá dòng đêm
LuuDat, Aria # 3, oil enamel, 2016 |
88
ĐÊM
TUYỆT
chữ trắng dòng xanh
hồi sóng mặn
hồi sóng mặn
như dồn nước mắt
ngả lòng tan
ngả lòng tan
như xuyên nhật thực
vòng trăng ngọc
bỏ lại hồn em
giữa ngỡ ngàng
giữa ngỡ ngàng
gió thoảng hương giang
sương thấm vội
sương thấm vội
e chiều bát ngát
kéo mây trôi
kéo mây trôi
e trang tình sử
nay quên tiếp
lóng ngóng hoàng hôn
bỏ mặc lời
ta buông chữ nắng
vào đêm tuyệt
để thấy em về
trong thoáng khơi
LuuDat, Aria # 4, oil enamel, 2016 |
89
TÌM
SÔNG CẠN
mật ngữ xuyên đêm
trăng tứ tuyệt
ẩn mình thăm thẳm
tới vô biên
rừng thiêng núi biếc
an tâm nguyện
khi mặc gió trời
khi mặc gió trời
tách kỷ nguyên
ngoảnh mặt tình thương
xa bến cũ
hoa trôi sóng lạc
cách xuân thu
cách xuân thu
có ai khao khát
tìm sông cạn
vội rót vào lòng
biển viễn du
để lay biến cả
trời và đất
cốt thấy dòng người
khỏi mật khu
LuuDat, Red Camau, oil enamel, 2016 |
90
TÂM
LỬA
ai đem thi ngữ
vào tâm lửa
vào tâm lửa
không sợ tình người
cháy trước mưa
cháy trước mưa
không sợ môi em
hồng giữa tối
hồng giữa tối
khi ta chưa kịp
ghé hồn xưa
ai lên đỉnh núi
đem hương cũ
so sánh trầm thơm
với quế thu
mà quên hội ý
tình em dặn
đừng để quê hương
mãi nghịch thù
mãi nghịch thù
nay bài thơ cũ
còn hương vị
có lẽ đêm qua
ai tới khi
ai tới khi
LuuDat, Aria in Blue, oil enamel, 2016 |
91
THỨC GIẤC
TÂM KHÔNG
thức giấc tâm không
nối đoạn trường
nối đoạn trường
tiếng chuông giác ngộ
viếng chân phương
mùi thơm hương khói
từ vòm núi
uẩn khúc phiêu du
cách việt thường
nay giữa mênh mông
cuối góc trời
đếm từng viên đá
bến chơi vơi
bến chơi vơi
cốt hong chữ nghĩa
bên kỳ vọng
để ánh ân tình
ấm nụ môi
khi quên màu gió
từ hoang dại
nên nét mơ hồ
giáng nguyệt phai
LuuDat, Aria in Blue, oil enamel, 2016 |
92
ẢO ẢNH
TRẦN GIAN
tạo hoá vô tâm
chén nước vơi
hồ gươm hoen rỉ
nước xa vời
phượng quên tình tứ
em chưa tới
để mặc nỗi buồn
như bóng trôi
như bóng trôi
việt điểu lao đao
cánh buốt trời
tha phương cầu nắng
ấm nơi nơi
bỏ sông khô cạn
lòng trơ trọi
bỏ lại quê hương
đánh mất người
ảo ảnh trần gian
tranh ẩn náu
làm sao vẽ nổi
nét thương đau
LuuDat, Aria in Blue, oil enamel, 2016 |
93
THẢ DIỀU
TRÊN KHÔNG
TRÊN KHÔNG
đem theo âm hưởng
lưng trời
quanh co dốc vắng
vợi vời thanh cao
nửa chừng điệp khúc
lao đao
vĩ cầm buông thả
ngàn sao thi cùng
đồ sơn cát mỏng
sao trùng
hà đông tấm lụa
em từng thêu mưa
đâu đây đồi hẹn
giấc thừa
gót hồng ấn bản
mây thưa nắng chiều
ta đi tìm mãi
tình yêu
kéo bày trẻ lạc
thả diều trên không
LuuDat, Aria in Blue, oil enamel, 2016 |
94
GIỮA
VỌNG VƠI
tâm thức vợi
tâm thức vợi
hồng hà cuối nắng
tóc em bay
óng góc trời xanh
hoàng hôn úa tím
toan ngây đợi
ta cũng nhìn theo
bóng khuất nhanh
nhạc tách cung si
giữa vắng vơi
thanh âm trầm bổng
quyện say lời
bâng khuâng nối nhịp
xuôi tâm vạc
truyền sóng không gian
cánh khơi vơi
thơ ngắn đổi vần
khi tắt lửa
dư âm còn lại
ấm môi mời
LuuDat, Aria in Blue, oil enamel, 2016 |
95
BIẾT YÊU
BIẾT TRỌNG
nước mắt khô khan
ánh hãi hùng
nỗi đau việt tộc
xoá chân dung
xoá chân dung
giấc mơ thắm thiết
đành vô dụng
tình nghĩa vu vơ
mãi thất tung
mãi thất tung
nước mắt chảy xuôi
tới tận cùng
tới tận cùng
vết thương rỉ máu
khối tình chung
khối tình chung
em còn tha thiết
từng hơi thở
thế hệ sau này
nối nhớ nhung
thế hệ sau này
sẽ việt hưng
biết yêu biết trọng
biết bao dung
biết thay nhục nhã
từ tiềm thức
tái tạo con người
nội vĩ hùng
LuuDat, Aria in Blue, oil enamel, 2016 |
96
SƯƠNG TRỜI
GIỌT NHỚ
GIỌT NHỚ
song thất vân du
ta ngóng đợi
dòng đời mưa lộng
gió đầy vơi
căn nhà dốc nắng
bên rừng hạnh
có sáng ươm mây
hé vá trời
tứ tuyệt xâm mình
rêu ngấn đá
suối ven đồi biếc
ngả hương xa
mà sao biền biệt
ngây hồn vắng
tóc bạc hương trà
đất trải hoa
lục bát quanh co
tâm phẳng lặng
sương trời giọt nhớ
tâm phẳng lặng
sương trời giọt nhớ
hẹn em qua
LuuDat, Aria in Blue, oil enamel, 2016 |
97
GIỮA NGÃ
TƯ ĐƯỜNG
TƯ ĐƯỜNG
cuối mùa là lúc
ta xa lạ
giữa ngã tư đường
quên chốn xa
mưa bão tai ương
chưa kịp tới
gió thu đã vội
xoá đồi hoa
thời gian bỡ ngỡ
hồn vương bỏ
nước vực chưa đầy
bóng tối xo
rừng cũ năm xưa
người thất lạc
ao tù khép mộng
lấn mơ hồ
hai mùa nhờ nắng
mưa sinh dưỡng
lúa nước ruộng làng
lúa nước ruộng làng
văn hoá mương
nguồn sống hài hoà
cha để lại
mẹ còn nhắn nhủ
nghĩa đa phương
LuuDat, Aria in Blue, oil enamel, 2016 |
98
KHÔNG THỪA
KHÔNG THIẾU
ba mùa vừa thiếu vừa thừa
như điều ba phải
bốn thưa cầu vồng
bốn thưa cầu vồng
hơn ba thế hệ lòng vòng
đồng hương ngơ ngác
bóng tồn kho vơi
tình đôi nửa khép nửa mời
chưa qua chưa lại
đã rơi rụng hồn
hai ba còn thiếu vuông tròn
thiếu keo đại cuộc
núi non còn chờ
bốn năm mùa vẫn hững hờ
đàn con đàn cháu
bơ vơ tìm đường
bơ vơ tìm đường
vô hình chính nghĩa ngàn phương
tình người trân trọng
khi thương khi cùng
làm sao tiếng gọi trùng phùng
không thừa không thiếu
ơn chung hài lòng
ơn chung hài lòng
LuuDat, Aria in Blue, oil enamel, 2016
|
99
SÁNG TẠO
MỘT ĐỜI NGAY
nói gì đây
cũng hỏi gì đây
cũng hỏi gì đây
mở sách hồn sâu
bóng ngập đầy
tình nghĩa đôi bờ
trùng vận nước
ái ân nguyên thuỷ
một dòng say
viết gì đây
vậy nhớ gì đây
một kiếp yêu thương
chân chất đầy
chữ nghĩa buông xuôi
vòng tạo hoá
giữa trời mây bạt
ngữ thi bay
vẽ gì đây
vấn ảo gì đây
vấn ảo gì đây
nét khắc mênh mông
đá thức ngày
đá thức ngày
màu sắc tranh không
còn sóng lửa
còn sóng lửa
một dòng sáng tạo
một đời ngay
một đời ngay
LuuDat, Aria in Blue, oil enamel, 2016 |
100
KHI TÔI VẼ
XIN TÌNH YÊU
TRỞ LẠI
TRỞ LẠI
khi tôi vẽ
xin hồn say yên lặng
giữa không gian
thầm kín nỗi yêu thương
dòng kinh kệ
suối vàng thêm thánh thượng
khẽ nâng theo
hoa tím dại đầy hương
khi tôi vẽ
mong thời gian hồi lại
mối tình đầu
quê nội thấm bao la
từng dấu ấn
vết thương xưa đày đoạ
xoá bỏ dần
trên ngọn gió trường sa
khi tôi vẽ
xin tình yêu trở lại
February 19 -- April 19, 2016
February 19 -- April 19, 2016
NÓI
VỀ THƠ
VỀ THƠ
Nói về thơ gần như sống trong thơ một lần nữa. Đó cũng là cảm nhận dây chuyền, khi tình cờ gần gũi với dòng thơ. Thơ, vốn nội tâm, là niềm vui, nỗi buồn từ cuộc sống. Thơ vào đời và đời cũng nhập thơ. Như dòng nước với nụ cười; như hơi thở của sóng vơi.
Trong thơ, biển cả đã đổi màu, huyền biến vu vơ, trong tầm mắt và chiều sâu của hồn người thi sĩ. Tình yêu cũng vậy, qua lời lẽ ẩn vùi nhiệt độ, đã hoá chất thơ thành thứ ánh sáng tuyệt mỹ, sau và trước cả mọi bình minh, như tia nắng cuối cùng giữa lòng đêm và ngọn lửa rừng vừa chợt tắt, khi vạn vật còn hoang mê, chìm đắm, và chữ nghĩa còn lang bạt, lạnh nguồn.
Thơ đôi khi cũng yêu sách, đòi hỏi. Đòi hỏi mình và yêu sách cả cuộc đời. Đòi dòng sông nhập thành biển cả. Hỏi sao nguồn cảm hứng ngược dòng khơi. Yêu hạt sương tích tụ thành mây. Và sách cả niềm tin từ giọt nước mắt loài người. Từ nỗi đau triền miên quanh thế giới. Từ giọng hát vào đời, bỗng chia đôi. Còn yêu sách, đòi hỏi gắt gao hơn thế nữa, chẳng qua vì đáy lương tâm còn nguyên vẹn, hay đam mê chưa tắt hẳn mà thôi.
Thơ huyền biến, lúc hiền hoà, lúc độc ác. Như vị cay, vị ngọt cuối làn môi. Có lúc say đắm vô hạn. Có lúc hạn hẹp, chua xót, cạn vơi. Hư hư, thực thực. Ngập tràn trong dấu tích, xa cách trong buộc ghép ngàn nơi. Nhà thơ phải lòng chữ nghĩa. Phải lòng cuộc đời trọn vẹn, dang dở – ngay trong bạt xiêu, tuyệt vời.
Thơ là cơ thể và sức sống. Là đứa trẻ nghịch đùa với dòng sông như môi yêu với tình tứ. Là giọt máu buốt đau và mảnh da quằn quại. Thơ đấu tranh, đòi quyền sống trong nhu yếu vô thường, và bất lực trong đổi chác căn cơ. Bất lực, dù vĩnh cửu từ vắng vợi đời người.
Thơ vô hình, vô dạng. Thơ ở ngoài sách vở, ngoài hiện thực, vu vơ, miệt mài, lạc lõng. Thơ thất lạc ngay trong lòng thơ. Thất lạc ngay trong tâm hồn người thi sĩ – ngoài tầm giao cảm với đối nhân. Thơ đã trở thành đứa con tư sinh vô thừa nhận. Xiêu vẹo, nghiêng ngửa ngay tại dòng chữ nghiệt ngã, keo kiệt. Bị chèn ép trong nhịp bước trần gian, thơ cô đơn trong cảnh vọng trần tục, trong toang vỡ trần truồng. Vì thế, thơ không ai dám nhận, dám tin, dám hỏi. Và cũng ít ai đủ khả năng nuôi dưỡng, gả gấm, hoặc đủ bản lĩnh gạ gẫm nàng thơ.
Nhưng cũng có lúc thơ là tặng dữ cuối cùng trong cuộc đời, là niềm vui còn sót lại đêm qua. Những lúc tận cùng vời vợi đó, làm thơ tức là nhặt chữ nối nguồn, là đãi cát tìm vàng, là đào khởi lòng than âm u, tì tích, để tìm hạt kim cương tinh khiết, xuất chúng. Thơ sẽ gạt bỏ bạc bẽo để sưởi ấm lòng đau. Sẽ quét sạch đường đời và khởi sắc vạn nơi: thơ chiết xuất thơm tho từ ô uế, tiếp nhựa sống vào thân cây, và đặt niềm tin trong lòng người.
Vì thế, thơ là con đường văn chương hoá dạng: nửa nọ, nửa kia; nửa sáng nửa tối; nửa vui, nửa buồn; nửa người, nửa vật. Một thế giới bâng quơ, lơ lửng, ngược xuôi, xuôi ngược. Liên tục trong` trí nhớ, lại có lúc cách quãng trong u uẩn, trước sau muôn mặt, thiên hình, vạn trạng. Có cũng như không, không rồi lại có. Tất cả là khát vọng, hay thất vọng, trong bao dung, toàn bích. Là hào hứng trong phân mảnh, tuyệt vời.
Thơ trong sạch hay bụi bậm là do lòng người tìm kiếm chất thơ. Thơ không mùi không vị, không tình không nghĩa, mà chỉ mượn mùi thơm ngọt từ cỏ cây, vị say từ hơi thở nồng nàn, và tình nghĩa từ ánh mắt cô liêu, đắm đuối. Người thi sĩ nhìn và nhớ vạn vật chung quanh câm nín, hoang sơ. Thơ nguyên vẹn, mong manh trong dấu vết xa gần. Thơ bừng khởi trong tiềm thức sơ sinh, bao bọc. Ta đã khoác lên vai, lên tóc và vết tích nó những bụi bậm, tanh hôi của thân phận làm người. Thơ lạc lõng vì hồn người lạc lõng. Thơ chảy máu vì tế bào người u uẩn, cắt, vùi. Thơ tì ố, tàn tạ như chiếc áo kẻ tù đày. Thơ cũng trong sáng như ánh mắt thơ ngây, trong bình minh vĩnh cửu của vạn vật luân lưu, muôn thuở tái thế.
Thơ nổi chìm, sâu sắc. Thuyên chuyển từ tế bào này sang tế bào nọ. Như giọt tình, giọt nước mắt ngấm lòng người, ngấm lòng vạn vật. Thơ cũng là những câu hỏi không để trực tiếp trả lời, hay trả lời để hỏi lại. Trong vô hạn, mong manh, như những công án thiền định:
nếu mọi dòng sông đều ngọt ngào
biển cả lấy muối mặn từ đâu?
biển cả lấy muối mặn từ đâu?
if all rivers are sweet
where does the sea get its salt?[1]
where does the sea get its salt?[1]
Ý thơ và bóng chữ đã đôi lúc chung tình, giao hợp để cùng nhau thoả ước, khép mở, mật thiết lẫn nhau. Thơ cố gắng trả lời sành sỏi. Nhưng nhiều lúc thơ lại vụng về, giả định, vu vơ, vì tạm bợ, không chủ đích. Tới nơi mà không biết. Lạc lõng mà không hay. Ngay lúc tuyệt độ trong cơ bản tâm tình. Ngay lúc phá thể trầm trọng để xây dựng lại một trật tự mới, khác với trật tự hiện hữu. Ngay trong cách sống vô vi, vô thường:
sáng trăng vời vợi xa bao ngả
xa cách lòng tình xa nguyệt nga?
xa cách lòng tình xa nguyệt nga?
how far is the light of the moon
from the moon?[2]
from the moon?[2]
Nhà thơ không chịu trả lời gọn gàng, minh bạch, chỉ tủm tỉm cười, rồi trì hoãn vu vơ, hay giải đáp trong hững hờ, cởi, mở. Thành thử câu hỏi vẫn mãi mãi nguyên vẹn trong lòng người còn tìm, còn kiếm. Nguyên vẹn từ đầu, bất tận về sau.
Thơ có lúc vắng dấu chân người, mà chỉ còn là vết tích của đá, của hoa, cỏ lạ, nguồn, khơi. Trong những lúc khô khan tuyệt tích, cạn hơi, cạn hứng, người thi sĩ đã tìm đường về một địa hạt xa xăm siêu thực, như tìm đường lên nơi thần linh hay đất cấm, nơi dư âm, hoài cảm hay huyền thoại, hư vô. Thi sĩ đã thu ngắn lại, buộc nối lại con đường cũ đưa dẫn về nhà trời, xuyên qua hình dáng mong manh, mở đón của tạo hoá, của cỏ cây, của tảng đá dẫn lộ. Đó không phải là những cảnh vật vô tri vô giác, những khối tảng ù lì, cục mịch, mà là hồn nước, hồn đất, hồn cây; là những tảng đá từ không gian lạc vào lòng đất, nhưng vẫn biết bay bổng, vẫn nhớ bay bổng, thu hút; biết gọi nắng từ mưa; biết nghe tiếng thì thầm của những tâm hồn kiệt quệ, khát khao. Đó cũng là những hạt đá quý, những lệ đá xanh, những tâm linh ẩn náu cạnh thân thể người yêu:
khi em vuốt ve ngọc biếc
ngọc biếc vuốt ve em
ngọc biếc vuốt ve em
when you touch topaz
topaz touches you[3]
topaz touches you[3]
Như vậy thơ có thế giới riêng biệt của nó, trong công cuộc tìm lại lòng người, tìm lại lòng nguyên thủy của đất trời, thiên nhiên, của tiếng nói đầu tiên từ trí nhớ nhân loại, từ huyền thoại của ý nghĩa ẩn vùi trong lãng quên tập thể. Thơ dẫn đường vào toàn bích, hé mở thành tôn giáo bỏ ngỏ, hoang vu. Thơ tìm nguồn để tạo lại cội nguồn, tạo lại tông tích siêu thoát. Thơ hy vọng cả trong nỗi tuyệt vọng.
Thơ là cuộc hành trình với con người tìm kiếm lại mình.
[1] Pablo Neruda, The Book of Questions, (El libro de las preguntas), Copper Canon Press: Port Towsend, 1991. Câu hỏi có chiều sâu thách đố tuyệt đối như những công án (koan) xuất phát từ tâm thức các thiền sư.
[2] Pablo Neruda, The Book of Questions. Nhận định như trên.
[3] Pablo Neruda, Stones of The Sky, (Las pierdas del cielo), Copper Canon Press: Port Towsend, 1987.
DE LA
POÉSIE
POÉSIE
Parler de la poésie, c’est la revivre intensément par les sentiments partagés à son approche. Poésie de coeur, joie et peine, elle s’infiltre dans la vie et celle-ci la dédouble comme la rivière reflète le sourire, et l’haleine se dilue aux vagues évanescentes.
Par la poésie, l’océan change de couleurs, mystiques, impalpables, dans la vision et l’âme mises en abyme[1] du poète. Ainsi se révèle l’amour, en son langage secret, métamorphosant la poésie en lumière merveilleuse d’aurores atemporelles, antérieures et futures, entre le dernier rayon de soleil et l’étincelle nocturne, quand la nature se fige de silence et que les mots ineffables s’immolent en leur langueur originelle.
La poésie parfois s’avère exigeante. Elle réclame la vie entière et demande que la rivière rejoigne l’océan ou pourquoi l’inspiration se tarit à fleur d’amour. Elle réclame la rosée des nuages et la foi de l’amour humain, au niveau des joies et des douleurs universelles. Elle est le premier cri de vie , la voix de la conscience engagée et celle de la passion intarissable.
Spéculaire et décentrée, la poésie se transforme en symboles et incantations, métaphores et séduction; en miel et épices, tendresse et cruauté; en ivresse immense et dénuement minime. Signifiante, elle est réelle et abstraite, inondée de signes et d’absences, de liens et d’écarts. Le poète s’éprend des mots à fleur de vie, entière et inachevée, à dimensions multiples, à mi-chemin entre l’absolu et le relatif.
La poésie se fait corporelle, en même temps élan de vie. Elle est galanterie amoureuse et turbulence enfantine, comme le sang qui coule et la peau qui se déchire. Elle lutte pour sa propre existence, spirituellement puissante lorsque extraordinaire, mais aussitôt anémique car incapable d’ordre et de calcul réels. Périssable dans sa propre immortalité de création et de légende, elle existe et périt en dehors des conventions sociales, au-delà des formalités académiques. La poésie flotte à fleur d’eau et se noie dans ses propres vagues qui se creusent en abysses, au sein même de chaque cellule existentielle, gouttelette d’amour, ou larme vécue.
La poésie s’assume en questions ouvertes, sans en pouvoir donner de réponse directe, ni d’interprétation satisfaisante. Vague, sans limite, elle s’exprime pour se recomposer en devise occulte et déjà prophétique:
si toutes les rivières sont douces
d’où vient le sel de l’océan?
d’où vient le sel de l’océan?
if all rivers are sweet
where does the sea get its salt?[2]
where does the sea get its salt?[2]
La poésie et sa signification béante parfois se tendent la main pour révéler un pacte écrit à l’encre sympathique, d’intimité voilée d’innocence scrupuleuse, ou de sagesse branlante, comme une réalité multiple aux termes de sa propre déconstruction:
quelle distance sépare la lune
du clair de lune?
du clair de lune?
how far is the light of the moon
from the moon? [3]
from the moon? [3]
La parole poétique ainsi se suspend à l’ombre d’un sourire de sable, enfoui dans son propre désert de silence. Elle se dévide parfois de la présence humaine pour se métamorphoser en forêts et fleurs pétrifiées, en racines du ciel ou sources cristallisées. Le poète alors isolé dans son voyage terrestre, muet de terreur et d’angoisse, reprend le chemin de retour à la création originelle, et de là, raccourcit la voie vers l’inconnu et le sacré, dont les bornes indicatrices ont l’allure de météores brillants, ou de pierres précieuses, extraordinaires et caressantes:
quand tu touches la topaze
la topaze te caresse
la topaze te caresse
When you touch topaz
topaz touches you [4]
topaz touches you [4]
La poésie a donc son propre univers, celui de l’âme humaine en cours de réincarnation aux confins de la création universelle, à l’encontre des limites de la parole pratique et conventionnelle, par delà la réminiscence des mythes anciens et de l’oubli collectif. La poésie, ouvrant la voie vers l’immensité du vide et vers la foi béante de la quête sans fin, se creuse en profondeurs multiples pour retrouver la source vitale et l’origine du temps et de l’espace. Elle est déjà l’espérance au sein même du désespoir.
La poésie est ainsi l’initiation vers l’essence et la réalité unique de la condition humaine.
[1] D’après André Gide, effet de miroir, spécularité, récit au second degré. Réduplication intérieure, spéculaire… Une mise en abyme désigne l’enchâssement d’un récit dans un autre récit, d’une scène de théâtre dans une autre scène de théâtre (théâtre dans le théâtre), ou encore d’un tableau dans un tableau.[2] Pablo Neruda, The Book of Questions, (El libro de las preguntas), Copper Canon Press: Port Towsend, 1991.
[3] Pablo Neruda, The Book of Questions, (El libro de las preguntas), Copper Canon Press: Port Towsend, 1991
[4] Pablo Neruda, Stones of The Sky, (Las pierdas del cielo), Copper Canon Press: Port Towsend, 1987.
No comments:
Post a Comment