Showing posts with label Thơ Quê Hương. Show all posts
Showing posts with label Thơ Quê Hương. Show all posts

Thursday, July 4, 2019

ĐI GIỮA PHỐ PHƯỜNG HÀ NỘI


ĐI GIỮA PHỐ PHƯỜNG HÀ NỘI

Đi lặng lẽ nhìn quê hương yêu dấu
36 phố phường nho nhỏ xinh xinh
Cây Bằng lăng già khoe sắc tím trinh
Ai vội vã vụt xe không nháy mắt

Cây Cơm Nguội vàng lả lơi khoảnh khắc
Phượng, Thạch Thảo bên lề phai nhạt nắng
Hoa Sữa thơm quyện cõi lòng trống vắng
Quê hương ơi, ai cũng đã theo về

Thăng Long ơi, ta đã vẹn hẹn thề…
Một lần đến như bao lần đã đến
Đền Ngọc Sơn, Tháp Rùa bao nhiêu trìu mến
Quạnh quẽ cô đơn, im bặt,… đong đầy

Mặt nước Hồ Gươm* bàng bạc là đây
Bao già trẻ vẫn hằng ngày thể dục
Cụ rùa vàng có chết từ nước đục?
Tìm ai đây giữa phố thị Hà thành?

Đi lặng lẽ nhìn quê hương yêu dấu
Hương Sữa thơm bàng bạc lối về!

Bạch X. Phẻ
Hà Nội, tháng 5, 2019.

Hoan Kiem Lake (VietnameseHồ Hoàn GươmHán tự, meaning "Lake of the Returned Sword" or "Lake of the Restored Sword"), also known as Hồ Gươm (Sword Lake), is a fresh water lake, measuring some 12 ha in the historical center of Hanoi, the capital city of Vietnam.

Saturday, September 15, 2018

VẪN CÒN THƯƠNG

Googled 'kids in Vietnam' 

VẪN CÒN THƯƠNG

Nhật nguyệt có nhau từ thuở đó
Gió và mây bảng lảng bên đời
Giữa phố phường bao trẻ mồ côi
Đời dâu bể phiêu bồng trôi giạt

Anh mù mắt vẫn ôm đàn ca hát
Mệ già nua vẫn bán vé số ngoài đường
Giữa rác rưởi trẻ thơ lăn lóc nắng sương
Thương và xót cho người dân thống khổ

Quan tài đi qua hư danh vô số
Ai còn vương... xó chợ yêu thương!
Ai còn thương quốc tổ quê hương
...Vẫn còn đó tình người và nhân loại!

Bạch X. Phẻ

Đọc tiếng Anh ở đây. Read English here. 

Sunday, April 1, 2018

Tầm Và Tâm

Mỏ dầu khoan ở Long Beach, CA. Photo: BXK từ máy bay.

Tầm Và Tâm


Nếu kế hoặch có tầm, có tâm sẽ khác
Đất nước nào cũng sẽ tiến lên
Xin đừng học những gì đổ nát
Đừng khóc than cho thân phận bọt bèo.

Saturday, April 29, 2017

VỀ THĂM LẠI QUÊ HƯƠNG NHƠN LÝ



VỀ THĂM LẠI QUÊ HƯƠNG NHƠN LÝ 

Nhơn Lý ngày nay sao lạ quá
Đâu rừng thông hộ biển bao đời
Đâu cái 'Lầu' từ thuở pha phôi
Đâu Dốc Cá một thời lãng mạn

Bãi biển trắng nay không còn nữa
Chỉ bờ kè cốt sắt xi-măng
Đầu Xóm Mới nay không đến được
Giữa nghèo giàu rỏ nét phân đôi

Nhơn Lý ngày nay sao lạ quá
Có quán cafe, bia rượu đêm ngày
Có thanh niên nhậu nhẹt xỉn say
Và có ít người dân đi bộ

Bao nỗi niềm làm sao thố lộ
Xin khắc ghi một chút tâm tình
Quê hương ta vẫn đẹp buổi bình minh
Có tình nghĩa xóm làng yêu thương nâng đỡ

Có những nấm mộ Cha Ông nằm đó
Tự bao đời xin gìn giữ cho nhau
Vẫn biết có những niềm đau
Nhưng xin hãy nhìn xa để vươn lên mà sống

Con cháu ta cũng cần đất đai để sống
Cần biển thanh không khí trong lành
Cần thuyền ghe che chở cuộc đời xanh
Cần tôm cá lo cho con ăn học

Con cháu ta cần tình thương để sống
Cần từ bi, bác ái, hy sinh
Cần cuộc sống tâm linh
Cần môi trường xanh trong sạch đẹp

Nên chúng ta phải luôn ý thức
Nhơn Lý này là nhịp sống chung
Quê hương ta thì phải chung cùng
Xây dựng, yêu thương cho đến khi nhắm mắt.
















Một vài hình ảnh ở Kỳ Co, Nhơn Lý lúc về thăm- Bạch X. Khoẻ

Những bài viết liên quan đến Kỳ Co, Nhơn Lý


Và đây là những hình ảnh du lịch đang tàn phá vẻ đẹp tự nhiên của Kỳ Co và môi trường sống của nhiều loại sinh động vật.





















Tuesday, April 18, 2017

VỀ THĂM QUÊ NGOẠI

Vĩnh Hội - Phù Cát, Bình Định

VỀ THĂM QUÊ NGOẠI

Quê Ngoại tôi thơm hoa đồng cỏ nội,
Biển và trăng lấp lánh ngàn sao
Ruộng vườn xưa nay vắng bóng người
Ai bỏ xứ ra đi tìm lẽ sống

Khi tôi về ngỡ em còn trong mộng
Êm ả, lung linh ánh mắt đợi chờ
Em đã đến đã đi như cơn mộng
Thì tiếc gì lận đận một vần thơ.

Núi Bà đó vẫn ngàn đời kiên nhẫn
Tiếng chim chào gió lộng mây bay
Căn nhà cũ, bếp xưa không còn nữa
Người ra đi biền biệt phương trời

Dấu tích đó rêu phong ân nghĩa lớn
Người thương ơi! sao nhớ quá đi thôi.
Trong vạt nắng ta thấy mình giọt nước
Đổ về nguồn thân phận kẻ mồ côi!

For English, please click here. Đọc tiếng Anh, hãy bấm ở đây.

Wednesday, March 29, 2017

ĐỜI BIỂN - THE COASTAL VILLAGE LIFE


Quê mình Nhơn Lý từ trên cao - Photo: trên fb.

ĐỜI BIỂN


Nơi xưa chốn cũ
Cá đâu hôi tanh?
Cuộc sống trong lành
Biển là sự sống!



THE COASTAL VILLAGE LIFE


The old way of life in the ancient villages.
The fish are not stinking?
Life is so simple and healthy.
The sea is livelihood.

Sunday, March 26, 2017

TÔI VẪN ĐỢI - I AM STILL WAITING

Thong dong - Photo from Vu's fb.

TÔI VẪN ĐỢI


Tôi vẫn đợi những đêm dài khắc khoải  
Màu xanh xao trong tiếng khóc ven rừng  
Trong bóng tối hận thù, tha thiết mãi  
Một vì sao bên khóe miệng rưng rưng.


Tôi vẫn đợi những đêm đen lặng gió  
Màu đen tuyền ánh mắt tự ngàn xưa  
Nhìn hun hút cho dài thêm lịch sử  
Dài con sông tràn máu lệ quê cha.  


Tôi vẫn đợi suốt đời quên sóng vỗ  
Quên những người xuôi ngược Thái Bình Dương  
Người ở lại giữa lòng tay bạo chúa  
Cọng lau gầy trĩu nặng ánh tà dương  


Rồi trước mắt ngục tù thân bé bỏng  
Ngón tay nào gõ nhịp xuống tường rêu  
Rồi nhắm mắt ta đi vào cõi mộng  
Như sương mai, như ánh chớp, mây chiều.  
                     Sài gòn 78


I AM STILL WAITING

In the deep, long silent nights with agony, I am still waiting
The pale color, crying on the edge of the forest
In the darkness of hatred, forever earnest
A star shedding salty tears on the mouth's corner

In the dark night with calm wind, I am still waiting
The mystical, black eyes—
the soul of eyes from the ancient past
Looking deeply for history to prolong its course

Endless rivers of blood spilled on the fatherland
In this lifetime, forgetting the wave’s crashes, I am still waiting
Forgetting those palindromic motions of the Pacific Ocean
Those who stay behind are in the hands of the tyrant

The thin reeds are heavier—the sunset ray
And immediately, the little body resides in the prison
Whose fingers are tapping into the mossed wall
Then, closing his eyes—into the realm of dreams
As morning dew, as lightning, as afternoon clouds.

Thơ Tuệ Sỹ / Poem by Tue Sy
Dịch / Translated by Phe X. Bach
Edited Professor Thai V. Nguyen


Sunday, June 7, 2015

XIN ĐỪNG XẢ RÁC


Eo Gió - Photo: Minh Pham's facebook

Photo from: Bình Định Thông Tin - Xả rác sau khi du lịch ở Eo Gió, quê tôi!
XIN ĐỪNG XẢ RÁC

Eo Gió đẹp mộng mơ
Hoang sơ và hư ảo
Biển thơm mùi thạch thảo
Sóng thì thầm bảo nhau

Ta hãy nên Ý Thức!
Đừng xả rác nghen em
Để gió hát êm đềm
Lời tình ca đi ở

Eo Gió đẹp muôn thuở
Cũng nhờ Ý Thức em
Như giọt nắng qua thềm
Long lanh và tuyệt diệu

Anh xin em hãy hiểu
Vẻ đẹp lắm mong manh
Để ta có ngày xanh
Chúng mình nên Ý Thức!

Wednesday, March 4, 2015

NGƯỜI TÌNH CỦA TA


Thư Pháp: Võ Việt Tuấn


NGƯỜI TÌNH CỦA TA
Em yêu hỡi hãy sống cho nhân loại
Sống vị tha, thanh thản, sống bao dung
Thì em ơi, ta toại nguyện vô cùng
Tình ta mãi thung dung trong ánh đạo.

Our Lover...
Oh my dear, live your life to the fullest for mankind
Live selflessly, serenely, and tolerance
Then my dear, your wish will come true
Our love always--mindful and leisurely--on the middle path.
San Francisco Bay - Photo: BXK
Hoa dại - Ảnh Nguyễn Sanh Tỵ
 

Friday, January 23, 2015

LỜI NHẮN TÌNH YÊU

Thả diều - Photo: BXK

LỜI NHẮN TÌNH YÊU

Có ai về bên đó
Cho tôi gởi đôi lời
Buồn chi cơn lận đận
Vui chi kẻ đói lòng

Giận chi đôi mắt trong
Hờn chi người quen mặt
Bạn tốt cho hạnh phúc
Bạn xấu bài học đời

Vui buồn vò trăm mối
Kỷ niệm nào khôn nguôi
Đừng hứa khi đang vui
Đừng trả lời khi giận

Đừng quyết định khi buồn
Đừng cười khi người khóc
Đừng than phiền trách móc
Cuộc sống nhẹ nhàng hơn

Có ai về bến đó
Cho tôi gởi đôi lời
Phù du cười cát bụi
Ngậm ngùi miền tử sinh

Tuesday, October 7, 2014

TÌNH EM HƯƠNG CẢNG


TÌNH EM HƯƠNG CẢNG 

Đêm Hương Cảng mùa thu bao mơ ước
Lãng mạn nào óng ả mái đầu xanh
Đủ màu sắc Dù đen vàng tha thướt
Dân chủ này khao khát mảnh trăng thanh

Hẹn gặp em nhiều tâm tư khuất ẩn
Em ôn hòa, cương quyết, lắm tài ba
Giữa đường phố em hiên ngang thinh lặng
Đỉnh tự do đang bàng bạc đâu xa

Con đường lớn em tung tăng nhẹ bước 
Một lần đi cảm hứng vạn nẻo về
Em tấm gương sáng nhân quyền dân chủ
Hương Cảng ơi! anh trân quý trọn đời.

June 10th, 2014

Monday, October 6, 2014

TUỔI THƠ TÔI ĐÂU ? - CHUYỆN CỦA CẬU BÉ LỚP 5A Ở PHÚ YÊN

Em Huỳnh Trọng Ơn - Photo: http://www.tiin.vn/
TUỔI THƠ TÔI ĐÂU - CHUYỆN CỦA CẬU BÉ LỚP 5A
trường Tiểu học số 3 Hoà Xuân Đông

Người ta bảo: Tôi có một cuộc đời bất hạnh
Vì mất cha, mẹ lại bị tâm thần, 
Bà ngoại già yếu, cậu thì bệnh tật
Không ai nuôi, nên tôi phải nên thân

Tôi chính là cậu bé bán bánh xèo
Huỳnh Trọng Ơn ở chợ Hoà Xuân Đông 
Huyện Đông Hoà, Tỉnh Phú Yên, nước Việt
Cuộc đời tôi cực nhọc, lắm long đong

Nhưng được phước có cái tên đầy tình nghĩa
Cái tôi trọng người đời đâu mai mỉa
Vầng trăng thơ ngơ ngẩn những đêm về
Ngày trôi nhanh và đời tôi lia liạ

Bán bánh xèo như bán nỗi cô đơn...

http://www.youtube.com/watch?v=Y6KlMsFjSPw

Xin cảm ơn nhạc sỹ Ngô Tín đã chia sẻ bài này; đọc xong mắt cay cay. Hy vọng quý độc giả có thể giúp đỡ em này bằng cách đóng góp trực tiếp qua nhà bank trong câu chuyện ở link này hoặc gởi về cho cá nhân chúng tôi. Chúng tôi có người bạn quê ở Phú Yên và sẽ tìm cách giúp em trong việc học hành sau này. Mong lắm thay.

http://www.tiin.vn/chuyen-muc/thien/cau-be-lop-5-ban-banh-xeo-nuoi-me-tam-than-ba-ngoai-gia-yeu.html?fb_action_ids=873373399340928

Friday, June 27, 2014

By Chance

At Penn University: Photo Nguyên Lương

By Chance

Perhaps a blending of wisdom – 
Phe’s breath of life in repose 
On this bronzed adulation of Ben. 
Here a chance compounding of cultures, 
A co-mingling of the then and now known - 
So sensed and savored within me, 
One who walked out of Ben’s school 
Circuitously along unforeseen paths 
Crisscrossing my friend’s 
Bringing us to this moment. 

Philadelphia 

June 2014
 By W. Edward Bureau, Ph.D.

Tình Cờ
Có lẽ một sự pha trộn của trí tuệ -
Hơi thở cuộc sống của Phẻ trong yên nghỉ
Cùng bức tượng rám nắng của Ben (Benjamin Franklin)
Đây là một cơ hội làm trầm của nền văn hóa,
Một sự đồng hòa đã biết của xưa và nay 
Tôi cảm nhận và thưởng thức
Một người đã từng bước ra khỏi trường học của Ben
Vòng quanh theo những con đường không lường trước
Dọc ngang người bạn của tôi
Đưa chúng tôi đến thời điểm này.


Philadelphia

Monday, May 12, 2014

Tâm Tình Của Một Người Con

Book cover is designed by Uyên Nguyên

THAY LỜI BẠT
Tâm Tình Của Một Người Con

Hai chúng tôi sinh ta từ hai vùng quê nghèo khổ nhất của Quận Tuy Phước, Tỉnh Bình Định, miền Trung. Phẻ lớn lên ở vùng biển, cực Đông, xã Phước Lý. Tôi sinh ra ở vùng núi, cực Tây, xã Phước Thành. Tuổi hai chúng tôi cách nhau gần 2 con giáp, lưu lạc và tình cờ gặp nhau ở xứ người. Cả hai đều có những điểm chung: theo đạo Phật, học khoa học, thích thơ văn thi phú, thích giao du với bằng hữu, và nhất là rất quan tâm đến tình hình và nên giáo dục ở quê nhà. Phẻ làm nghề giáo, cái nghề mà tôi đã chọn nhưng không theo được từ những năm còn ở Việt Nam. Tôi làm việc nghiên cứu khoa học. May mắn nhờ có nhiều cơ hội ở xứ người, cả hai được đi trọn con đường học vấn, thì giờ rảnh chúng tôi nói chuyện thơ văn. Phẻ viết rất khỏe, viết văn, làm thơ, nghị luận cả tiếng Việt, tiếng Anh. Tôi thì lười hơn, chỉ thích đọc thơ văn bằng hữu. Đấy là lý do tôi xin phép Phẻ để được viết những lời tâm tình này cho tuyển tâp Tưởng Niệm và Tri Ân, với một mục đích duy nhất: tôi muốn khen em một lời.

Tôi không khen em ở văn tài, vì trong toàn tuyển tập, không thấy bóng dáng của những câu chữ bóng bẩy, sử dụng những điển tích khó hiểu hay nói bóng gió để đánh đố người đọc. Phẻ lại càng cố gắng không viết theo đúng một thể loại nào, thích gì viết nấy, nghĩ sao viết vậy, viết như hơi thở, như bước đi, như đang tâm tình, như đang kể chuyện. Phẻ kể chuyện nhà, chuyện nước. Em quan tâm đến những người tù lương tâm, những người dân cùng khổ, những cảnh sai trái bất công, tương lai mịt mù bao trùm thế hệ trẻ quê nhà, và trong văn phong đậm chất thật thà, không trau chuốt đấy, Phẻ đã làm cho người đọc rơi nước mắt. Phẻ viết không phải để khoe, hay để che. Em bộc bạch viết như để thay cho lời nói.

Tôi cũng không khen em ở cách hư cấu câu chuyện để mua vui, vì em kể chuyện thật, câu chuyện nhà, những câu chuyện lần đầu em đưa lên trang sách cho mọi người xem: gia đình em là thế đấy, con người em là thế đấy, bạn bè em là thế đấy... tất cả là một tấm lòng giải bày thật trong sáng mà không cần đánh bóng.

Em không là nhà văn, lại không là một thi sĩ. Viết với em là kể chuyện bằng con chữ, gởi gắm những tâm tình cô đọng, trong sâu thẳm Phẻ muốn nói, nhưng không nói được bằng lời, hay ghi lại những lời nói ấy để cho người ở xa không nghe mà biết, không nhìn mà thấy, không chứng kiến mà hiểu hết, vì em không dấu điều gì.

Qua tuyển tập Tưởng Niệm và Tri Ân này, tôi muốn khen em: Em đã làm đúng bổn phận của một người con: con của đất nước, con của gia đình và con của Nhà Phật. Em đã đóng trọn vai người sĩ phu thời đại qua tâm tình và mơ ước. Bút thay cho đao kiếm, câu văn thay cho súng đạn, em kêu gọi bao dung lượng thứ, em đòi công lý bình đẳng cho mọi người. Em muốn dùng lời dạy của Phật Tổ để cảm hóa con người, con người đang đắm chìm trong bể khổ của tham, sân, si và ngụp lặn trong thế giới ta bà, hỗn mang đầy tội lỗi. Với lý tưởng thanh cao, trong sáng, Phẻ luôn tìm những giải pháp đẹp nhất cho mọi tình huống, mọi vấn đề. Vấn đề nào, khó khăn mấy, nếu ta có lòng, có tâm, có tài là đều có thể giải quyết được hết một cách tốt đẹp.

Phẻ trân qúi tình bằng hữu, những cái duyên gặp gỡ ngoài đời hay trong thơ văn. Phẻ đến với mọi người bằng tấm lòng bao dung, rộng mở. Luôn tìm tòi, khám phá để trau dồi học hỏi cho dù em đã là một thầy giáo giỏi. Em vẫn tiếp tục học cho dù việc học ở trường đã đi đến đích. Học với Phẻ không phải chỉ để biết cái mới mà học để bổ túc cho cái cũ, để nhìn thấu vào chân trời xa dù chân trời mọi ngày ta vẫn nhìn thấy. Học để nhìn người, để thấy mình rõ hơn. Học, chỉ vì Phẻ ham học, ham đọc, vì đời là ngôi trường không bao giờ đóng cữa, thế thôi!

Chân trời ấy tưởng đã khép lại khi cậu bé ham học năm 12 tuổi không được cắp sách đến trường phổ thông cơ sở địa phương. Rồi may mắn đến với gia đình, năm 15 tuổi, Phẻ cùng gia đình được đến vùng đất tự do, và con chim đã vỗ cánh đại bàng, tung bay, bay vút lên cao. Nếu năm ấy không được ra đi, không biết giờ này nơi vùng biển nghèo khó đó, người thanh niên 38 tuổi đang làm gì nhỉ? Chắc ngày qua ngày, nhìn những cánh buồm lướt sóng, những chiếc ghe máy đánh cá ngược xuôi, Phẻ có nằm mơ cũng không dám nghĩ đến giảng đường đại học, những trung tâm nghiên cứu... ở bên kia bờ Thái Bình Dương, vùng đất hứa cho những người có chí, chịu khó, đem hết nổ lực, lợi dụng hết những cơ hội để đi đến đích và được thành danh. Phẻ dành hết những thành qủa đó cho gia đình, cho công ơn của Mẹ, Cha, của gia đình vợ và người đàn bà đã sát cánh bên cạnh qua bao khó nhọc để em đạt được những mơ ước đời người.

Trong tuyển tập, người đọc sẽ thấy bàng bạt trong đó là chắc lọc những tâm tình đậm sâu mà tác gỉa dành cho người thân thuộc của mình. Trong hơn 150 trang sách, mỗi trang chứa không biết bao nhiêu lời thấm đẫm tình yêu thương, ơn sâu, nghĩa nặng. Viết như gợi nhớ cho  chính mình, không cho phép mình quên, cho bằng hữu hiểu con người mình, và gởi lại cho hai đứa con trai biết về cội nguồn, người thân, quê hương và bằng  hữu. Qua những câu văn, câu thơ ta dễ dàng nhận thấy Phẻ là một người con có hiếu, một người chồng có nghĩa, một người cha có tình, và hơn hết là một công dân có trách nhiệm. Với đất nước cưu mang mình, Phẻ dành những lời tri ân cao cả và nguyện đem hết sở tài làm sở dụng để đóng góp phần mình. Với đất nước nơi sinh ra, Phẻ luôn trăn trở suy tư về hiện tại bất trắc và tương lai mờ mịt.  Phẻ đau nỗi đau của hàng triệu người Việt tha phương, ngày ngày mỏi mắt trông về trời Tây nơi có hàng triệu người dân cùng khổ, cố ngoi lên nhưng đã mất hết hy vọng ở ngày mai. Phẻ nghĩ đến những em học sinh nơi quê nhà, cũng như mình năm xưa, không được cắp sách đến trường.

Viết để trước là để Tưởng Niệm, sau là Tri Ân, và như để đánh dấu một cột mốc trong đời mình. Năm nay ông Nghè Phẻ vừa hoàn thành xong học vị cao qúi nhất, cũng là năm kỷ niệm "10 năm yêu em" với người bạn đời. Nhân dịp này, vợ chồng Anh Chị chúc Chú Em tiếp tục đi đến đích con đường đã vạch, cùng với vợ và hai con. Những lời tâm tình trên đây coi như món qùa tinh thần Anh dành tặng cho Phẻ, một người bạn, một người Em, một thân hữu và hơn hết là người đồng hương Bình Định. Trước khi ngừng ở đây anh xin được gởi tặng Em mấy câu thơ anh đã viết trong bài "Con Đường Các Anh Về"  trong cuốn bút ký "Con Đường Trước Mặt" xuất bản 20 năm về trước:

"... Đêm Huế buồn cỏ cây ngậm ngùi, thổn thức
Chiều Qui Nhơn biển gợi sóng ai về
Anh bước đi, đi lại con đường quê
Cứ đi mãi sẽ có ngày anh đến đích..."

Thân qúi,

Nguyên Lương

Horsham, PA, ngày 30 tháng 4 năm 2014