Tuesday, April 18, 2017

VỀ THĂM QUÊ NGOẠI

Vĩnh Hội - Phù Cát, Bình Định

VỀ THĂM QUÊ NGOẠI

Quê Ngoại tôi thơm hoa đồng cỏ nội,
Biển và trăng lấp lánh ngàn sao
Ruộng vườn xưa nay vắng bóng người
Ai bỏ xứ ra đi tìm lẽ sống

Khi tôi về ngỡ em còn trong mộng
Êm ả, lung linh ánh mắt đợi chờ
Em đã đến đã đi như cơn mộng
Thì tiếc gì lận đận một vần thơ.

Núi Bà đó vẫn ngàn đời kiên nhẫn
Tiếng chim chào gió lộng mây bay
Căn nhà cũ, bếp xưa không còn nữa
Người ra đi biền biệt phương trời

Dấu tích đó rêu phong ân nghĩa lớn
Người thương ơi! sao nhớ quá đi thôi.
Trong vạt nắng ta thấy mình giọt nước
Đổ về nguồn thân phận kẻ mồ côi!

For English, please click here. Đọc tiếng Anh, hãy bấm ở đây.

1 comment:

  1. Bài thơ nhẹ nhàng, dễ thương và phảng phất những nỗi buồn sâu lắng:
    "...Em đã đến đã đi như cơn mộng
    Thì tiếc gì lận đận một vần thơ..." (BXP)
    Hoặc:
    "...Căn nhà cũ, bếp xưa không còn nữa
    Người ra đi biền biệt phương trời..."(BXP)
    Nỗi ngậm ngùi của tác giả như cố nén lại để khỏi trào ra những giọt lệ, có lẽ cũng là nỗi ngậm ngùi của những người con tha hương khi về thăm lại cố hương, lòng trũi nặng những nỗi buồn sâu lắng và niềm vui thì không bao giờ trọn vẹn... như thiếu vắng, như mất mát một điều gì mà ta vô cùng trân quí...
    LCD

    ReplyDelete