Saturday, April 4, 2020

THÂN CÁCH LY (1) Ajahn Chah & THÂN CÁCH LY (2) Dilgo Khyentse Rinpoche / Đạo Sinh dịch

THÂN CÁCH LY (1)
~ Ajahn Chah
Đạo Sinh dịch

Trong thời gian đầu tu tập, việc cách ly thân thì cực kỳ quan trọng. Khi sống một mình nơi cô tịch, quý vị sẽ nhớ đến những lời dạy của Tôn giả Xá-lợi-phất: "Thân cách ly là nhân duyên sinh khởi tâm xả ly, tức các trạng thái thiền định sâu xa, vượt ra ngoài sự tiếp xúc của các giác quan với ngoại giới. Rồi tâm xả ly này lại là nhân duyên dẫn khởi sự đoạn trừ các phiền não nhiễm ô, tức giác ngộ."
Thế nhưng, vẫn có người cho rằng thân xả ly thì không quan trọng: "Nếu tâm an tịnh thì ở đâu cũng không thành vấn đề." Điều này không có sai; tuy nhiên chúng ta nên nhớ rằng trong thời gian đầu sống một mình trong một môi trường thích hợp vẫn là điều kiện tiên quyết.
~ Ajahn Chah
----------
"In the beginning stages of Dhamma practice, physical seclusion is of vital importance. When you live alone in isolation you will recall the words of Venerable Sāriputta: ‘Physical seclusion is a cause and condition for the arising of mental seclusion, states of profound samādhi free from external sense contact. This seclusion of the mind is in turn a cause and condition for seclusion from mental defilements, enlightenment.’ And yet some people still say that seclusion is not important: ‘If your heart is peaceful, it doesn’t matter where you are.’ It’s true, but in the beginning stages we should remember that physical seclusion in a suitable environment comes first."
From "Food for the Heart: The Collected Teachings of Ajahn Chah"

Dilgo Khyentse Rinpoche / Đạo Sinh dịch: Thân Cách Ly (2)

“Vội vàng đi đến chỗ này chỗ kia chỉ làm cho quý vị mệt mỏi mà chẳng được việc gì cả. Lúc nào chúng ta cũng vội vàng, chạy đi xem chuyện gì xảy ra ở đâu đó và rồi bị cuốn theo đủ mọi thứ trên đời. Thật ra thì trong suốt thời gian đó, tự thân chúng ta cũng đã có rất nhiều điều để xem xét, ngay trong chuỗi vận hành các ý tưởng của chúng ta, rồi còn nhiều việc phải làm để nắm được các ý tưởng này, v.v.
Cho đến giờ này thì quý vị vẫn đang còn mãi ‘lang thang’, vẫn đắm chìm trong các cảnh giới luân hồi khác nhau, nơi chỉ có khổ đau chứ chẳng có gì khác. Khi tích tụ các nghiệp và chịu khổ từ nghiệp quả thì quý vị, càng ngày đã càng xa rời Pháp. Vậy thì giờ đây việc ở yên một nơi tĩnh lặng, thuận tiện cho thiền tập, chẳng phải lợi lạc hơn cho quý vị sao?
Quán tưởng về người Thầy cao cả của mình, về giáo pháp vô thượng mình đang theo, cho đến khi tinh nghĩa của Pháp hoàn toàn thấm đẫm tâm tư quý vị, là phương thức duy nhất để quý vị chuyển hoá thân người hiếm có và quý giá này trở thành xứng đáng với giá trị thật của nó. Nếu quý vị có thể làm được như thế, cho dù chỉ trong giây lát, thì đó đã là một ân phước lớn lao rồi vậy!”
~ Dilgo Khyentse Rinpoche
—————
Racing around, hither and thither, only tires us out for no reason. We are always rushing off to see what is happening somewhere else and getting involved in all sorts of events in the world outside. But all this time there is actually more than enough to look at inwardly, in the movement of our thoughts, and plenty to be done to master them.

Until now you have been wandering around, lost in the different realms of saṃsāra where there is little else but suffering. Gathering karma and experiencing the pain of its fruition, you have strayed further and further away from the Dharma. Would it not now be better to stay by yourself in a quiet place conducive to meditation?
To meditate on the sublime teacher and the sublime teachings until the true meaning of Dharma completely suffuses your mind is the only way to render this rare and precious human life truly worthwhile. If you are able to do that, even for a short while, it is a great blessing.
From The Heart Treasure of the Enlightened Ones, Shambhala Publications.