Monday, February 20, 2017

XIN HẸN MỘT LẦN NỮA!




XIN HẸN MỘT LẦN NỮA!

Sáng nay trời lạnh, ra vườn nhìn hạt sương còn đọng trên cành cây khô, quên mất thân mình đã thấm lạnh, thấy ta cũng đang già. Tự nhiên, nhớ bốn câu thơ của Thầy Tuệ Sỹ.

Ai biết mình tóc trắng
Vì yêu ngọn nến tàn
Rừng khuya bên bếp lạnh
Ngồi đợi gió sang canh...

Ô, đây là tâm trạng của Thầy hay tâm trạng của con? hay của biết bao nhiêu người Việt trong nước và cả những người Việt tha phương. Rồi lại nhớ bài thơ cũ mình viết:

...giật mình nữa kiếp rong chơi
đông tây trời chưa sáng
bẽ bàng
tiếng vọng hôm qua
hay tiếng gọi mai sau
gió lại hú triền miên
về phút giây hiện tại.

Hiện tại đó, hai con còn ngủ. Ai đang lớn dần? Và. Ba. 
Ba đang ngồi thanh thản.
Mắt yếu tai lờ, cội tùng già cỗi nhưng vẫn hướng về Quê hương nơi chôn nhau cắt rốn. 
Ba ơi, con hứa sẽ đưa Ba về!

Sacramento, President's day - 02.20.17

No comments:

Post a Comment