Wednesday, March 8, 2017

TUỲ BÚT - BA HAY ĐỔ RÁC


TUỲ BÚT - BA HAY ĐỔ RÁC
Sáng nay, mặt trời chưa ló dạng và những tiếng chim vẫn ríu rít ngoài sân. Như thường lệ tôi ra bàn thờ Mẹ nhìn hình người, xá Mẹ, xá Phật và Ông Bà tổ tiên, rồi vào phòng của Ba trông nôm giấc ngủ và đo máu tiểu đường. Hôm nay Ba ngủ ngon, nhưng vẫn đánh thức người để đo máu. Đường trong máu lại xuống chỉ còn 57mM, tôi vội lo cho Ba ăn uống xong và vào bàn làm việc. Mở điện thư ra, có nhà thơ Nguyễn Hoàng Lãng Du chia sẻ một bài thơ lạ của thi sĩ Ngu Yên, bài thơ Âm Thầm Đổ Rác Trùng Ngày Sinh Nhật có đoạn cuối như sau:
...Sáng nay thứ năm, kéo thùng rác ra đường, đi vào tay không.
Sống chỉ cần không khí, những thứ khác, càng ít càng tốt.
Ông ấy ăn ít, một mình, làm gì có rác.
Kéo thùng không.
Chiều nay thứ năm, kéo thùng vào, sau khi đổ hết rác trong óc.


Đúng là một bài thơ đầy tư tưởng, mà lạ. Bồng bềnh. Như nhà thơ Nguyên Lương nhận xét: “Thơ của Ngu Yên thả vào không gian, không tiếng dội lại. Cứ thế bay bay, cứ thế bồng bềnh. Rồi một hôm thơ trở về lại với chính chủ, như chiếc diều khi không còn gió. Ngày hôm sau, gió lên, thơ của Ngu Yên lại bay bổng, bềnh bồng.”

Có lẽ cái bồng bềnh đó là 5 chữ cuối, “đổ hết rác trong óc” vì hơn ai hết tất cả chúng ta cũng cần đổ rác rưởi trong mình.  Chợt nhận ra là ông Cụ thân sinh ngày nào cũng làm việc ‘đổ rác’ này, mà trong cuộc đời này ai cũng tự đổ rác của chính mình thì hay biết mấy. Ông Cụ thân sinh đã và đang làm như vậy. Nhìn Ba ngày càng già mà vẫn hằng ngày đổ rác trong 'tâm'; Ôi đó cũng là bài học thân giáo quý báu cho mình. Ba ngồi thiền hoặc niệm Phật mỗi sáng, chỉ khi nào đường trong máu xuống thấp hay đau ốm, thì Ba mới nghỉ ngơi.
Mỗi ngày thấy Ba
Thảnh thơi niệm Phật
Tịnh cõi Ta Bà.

Every day seeing our Daddy
Leisurely, chanting and meditating
Purifying the earthy realm.


Mấy ngày nay, đường xuống thấp nên tôi thường thức sớm trông nôm Ba. Từ khi Ba vào bệnh viện trước Tết, Ba lại càng muốn về thăm quê, tôi nghiệm ra rằng: Quê hương là những gì thiêng liêng lắm, mà Ba luôn ấp ủ muốn qua về thăm lại nơi chôn nhau cắt rốn--trở về với nguồn cội tổ tông. Và Ba cũng mong mỏi con cháu như thế. Từ đó, chúng tôi hiểu rằng trong cuộc đời này:


Giữa đến và đi
Thấy ta hạt bụi
Tan vào hư vô.


Between coming and going
Realizing we are a powder of dirt
Dissolving in the immense emptiness.


Cái còn lại là mình đang làm gì trong cuộc đời này, giữa khoảng thời gian còn lại cho mình, cho người, và cho tha nhân cũng như cho quê hương, dân tộc, và giống nòi?


Tâm Thường Định



Saturday, March 4, 2017

‘CHÂN GIÁC BẤT LY TRẦN’


Thư Pháp - Uyên Nguyên.

Thư Pháp - Uyên Nguyên


‘CHÂN GIÁC BẤT LY TRẦN’
Kính mừng 40 năm hành đạo của Thầy Thích Từ Lực


Duyên lành Thầy đã xuất gia,
Bốn mươi năm chẳng như là chiêm bao
Lăng Nghiêm vang vọng thuở nào
Mà trong tiềm thức Ưu đàm rộ bông


Ơn giáo dưỡng cao vời sâu rộng
Tình Thầy trò ân trọng nghĩa sâu
Tu thân, hành thiện bấy lâu
Thầy luôn thong thả qua cầu thế gian


Đem yêu thương lấp bẽ bàng
Đem Bi-Trí-Dũng nhịp nhàng dựng xây
Tâm Thầy rộng lớn đong đầy
Hạnh Thầy vời vợi “Từ Vân... ly trần”*


Tình Thầy sâu đậm nghĩa ân
Lực tâm bổn nguyện trong ngần hư vô.


Tâm Thường Định


* Kệ phú pháp truyền đăng của Thiền sư Trừng Quang Nhất Hạnh cho Thầy Thích Từ Lực (Giáo Thọ, 1994)


Từ vân đương hiện thụy.
Lực đại bản do tâm.
Đối cảnh tâm bất động.
Chân giác bất ly trần.




Tuesday, February 28, 2017

MƯA THÁNG HAI



Vườn sau nhà - Photos: BXK


MƯA THÁNG HAI

Thềm xuân mừng hạt mưa xa
Hạt rơi tích tách nghe ra nhớ nhà
Mái tôn tiếng nhạc trong ta

Thursday, February 23, 2017

VASCAM Presents ON LIFE. A Narrative Concert - The Tale of Lady Thị Kính


VASCAM Presents
ON LIFE. A Narrative Concert
MARCH 26, 2017  ǀ  4:00 PM    MUSCO CENTER FOR THE ARTS
ONE UNIVERSITY DRIVE ǀ ORANGE, CA 92866

The first of its kind ever presented to the Vietnamese-American community, ON LIFE emphasizes music by Vietnamese-Americans and Vietnamese overseas in the cultivated tradition.

ON LIFE is an artistic vision which reflects, embraces, and inspires the value of our community and society. You’ll have it all: the affirmation of one’s identity; a celebration of an empowered self; a sense of sadness, happiness, reminiscence,  loneliness, and celebration—all via provocative narration and striking images, lustrous songs and colorful solo performances. Most special is the West-coast premiere of selected scenes from P.Q. Phan’s grand opera The Tale of Lady Thị Kính. The scenes portray the transcending journey of an innocent girl as she overcomes hardships and injustice to become Buddha in the people’s hearts. In this thousand-year-old Vietnamese folk tale, the iconic image of Lady Thị Kính projects light on compassion, love and selflessness.

Presenting in the Inaugural Season of the MUSCO hall (of MUSCO Center for the Arts in Orange, California) ON LIFE offers an “haute culture” musical art while making it relevant to the community and its audience. To achieve this, VASCAM collaborates with a community-based non-profit group, Ngàn Khơi Chorus, with respected visual artists and talented musicians from the community and across the country. The end result: ON LIFE involves 38 artists including seven soloists,  an 8-piece ensemble with a conductor, a 17-people chorus, two visual artists, and three composers.

For more information, please follow the links below. Please consider following VASCAM activity by responding to our Facebook page. Also please share with family and friends. If you don’t want to receive emails like this one, please send us an email to let us know.

VASCAM Website: www.vascam.org


A collection of TV interviews with VASCAM president P.Q. Phan where he talked about The Tale of Lady Thị Kính and ON LIFE:

Video clips of The Tale of Lady Thị Kính premiered by IU Opera in February 2014: 

Một Thoáng Chiêm Bao - Fleeting Glimpse of a Dream

Kiết Già - Tranh: Đinh Cường

Một Thoáng Chiêm Bao

Người mắt biếc ngây thơ ngày hội lớn
Khóe môi cười nắng quái cũng gầy hao
Như cò trắng giữa đồng xanh bất tận
Ta yêu người vì khoảnh khắc chiêm bao
                                         (Rừng Vạn Giã 1976)



Fleeting Glimpse of a Dream

Your deep, innocent eyes on that day of gala
And your graceful, smiling lips dim the dazzling rays of the sun
Incarnating the virginal heron in the midst of the endless verdant prairie
In the fleeting glimpse of a dream, I’m in love with thee.
                                            Vạn Giã Forest, 1976.

Poem by Thích Tuệ Sỹ / Thơ Tuệ Sỹ
Translated by / Dịch bởi Bạch X. Phẻ
Edited by / Hiệu đính bởi GS. Nguyễn Văn Thái

Tuesday, February 21, 2017

Still I Rise - "Ta Vẫn Vùng Lên"


Maya Angelou was an author, poet, historian, songwriter, playwright, dancer, stage and screen producer, director, performer, singer, and civil rights activist. Source: www.poets.org
Still I Rise
Maya Angelou, 1928 - 2014

You may write me down in history
With your bitter, twisted lies,
You may trod me in the very dirt
But still, like dust, I’ll rise.

Does my sassiness upset you?
Why are you beset with gloom?
‘Cause I walk like I’ve got oil wells
Pumping in my living room.

Just like moons and like suns,
With the certainty of tides,
Just like hopes springing high,
Still I’ll rise.

Did you want to see me broken?
Bowed head and lowered eyes?
Shoulders falling down like teardrops,
Weakened by my soulful cries?

Does my haughtiness offend you?
Don’t you take it awful hard
‘Cause I laugh like I’ve got gold mines
Diggin’ in my own backyard.

You may shoot me with your words,
You may cut me with your eyes,
You may kill me with your hatefulness,
But still, like air, I’ll rise.

Does my sexiness upset you?
Does it come as a surprise
That I dance like I’ve got diamonds
At the meeting of my thighs?

Out of the huts of history’s shame
I rise
Up from a past that’s rooted in pain
I rise
I’m a black ocean, leaping and wide,
Welling and swelling I bear in the tide.

Leaving behind nights of terror and fear
I rise
Into a daybreak that’s wondrously clear
I rise
Bringing the gifts that my ancestors gave,
I am the dream and the hope of the slave.
I rise
I rise
I rise.

Monday, February 20, 2017

XIN HẸN MỘT LẦN NỮA!




XIN HẸN MỘT LẦN NỮA!

Sáng nay trời lạnh, ra vườn nhìn hạt sương còn đọng trên cành cây khô, quên mất thân mình đã thấm lạnh, thấy ta cũng đang già. Tự nhiên, nhớ bốn câu thơ của Thầy Tuệ Sỹ.

Ai biết mình tóc trắng
Vì yêu ngọn nến tàn
Rừng khuya bên bếp lạnh
Ngồi đợi gió sang canh...

Ô, đây là tâm trạng của Thầy hay tâm trạng của con? hay của biết bao nhiêu người Việt trong nước và cả những người Việt tha phương. Rồi lại nhớ bài thơ cũ mình viết:

...giật mình nữa kiếp rong chơi
đông tây trời chưa sáng
bẽ bàng
tiếng vọng hôm qua
hay tiếng gọi mai sau
gió lại hú triền miên
về phút giây hiện tại.

Hiện tại đó, hai con còn ngủ. Ai đang lớn dần? Và. Ba. 
Ba đang ngồi thanh thản.
Mắt yếu tai lờ, cội tùng già cỗi nhưng vẫn hướng về Quê hương nơi chôn nhau cắt rốn. 
Ba ơi, con hứa sẽ đưa Ba về!

Sacramento, President's day - 02.20.17