Tiếng khóc của một làng xã
bắt đầu từ sự du lịch đại tràng
Những buổi bình minh yên ả, phải chăng là cổ tích?
Núi đồi bị đập tan hoang
Tiếng khóc của bãi biển
bắt đầu
ồn ào và vang dội
và nước mắt của suối*
cũng bắt đầu sắp cạn.
Tiếng khóc của cát đang xùi xụt
cát vàng bay vút nơi đâu?
Đừng để tiếng thở dài đơn điệu
Tan dần theo gió Bấc Nồm.
Ôi, quê hương.
âu ơ, nhớ mãi quê nhà.
Thơ Bạch X. Phẻ
No comments:
Post a Comment