Showing posts with label Alexandra Huynh. Show all posts
Showing posts with label Alexandra Huynh. Show all posts

Monday, June 7, 2021

Alexandra Huỳnh - IT DOES NOT MATTER ANY LONGER WHERE YOU LIVE

Huynh trưởng Nguyên An - Huỳnh Thụy An Alexandra
 Hình: Nguyễn Sanh Tỵ

IT DOES NOT MATTER ANY LONGER WHERE YOU LIVE

 

from news reports on the fires in California and the floods in Vietnam.

Alexandra Huỳnh

 

Lời dẫn:

Huynh trưởng tập sự Nguyên An - Huỳnh Thuỵ An Alexandra, sinh hoạt với đơn vị Kim Quang từ thời Oanh Vũ. Huynh trưởng Nguyên An học ở trường Đại học Stanford.  Theo thông tín báo chí Hoa Kỳ, Nữ sinh gốc Việt Alexandra Huynh, 18 tuổi, trong buổi chung kết đêm Thứ Năm 20/5/2021 đã thắng giải: “2021 National Youth Poet Laureate — Nhà Thơ Khôi Nguyên Giới Trẻ Quốc Gia 2021”. Huynh trả lời phỏng vấn AP đêm Thứ Năm qua điện thoại từ nhà, rằng thơ đối với cô là phương tiện để tự bày tỏ và để giúp công lý xã hội.

Nhiệm kỳ trong cương vị Khôi Nguyên Thơ Giới Trẻ sẽ kéo dài 1 năm, được loan báo hôm Thứ Năm qua buổi lễ viễn liên trao tại Kennedy Center từ tổ chức Urban Word, một tổ chức chuyên về quảng bá nghệ thuật văn chương, nơi đã thiết lập chương trình giải thơ khôi nguyên từ năm 2017. Trong cương vị Khôi Nguyên Thơ Giới Trẻ 2021, Alexandra Huỳnh sẽ viếng thăm các học sinh, tổ chức các buổi đọc thơ hay thảo luận về thơ, và các sự kiện liên hệ về thơ khắp Hoa Kỳ.”


Nhân dịp, chúng tôi định dịch một bài thơ của Htr. Nguyên An - Huỳnh Thuỵ An Alexandra để chia sẻ cho cộng đồng Việt Nam, cũng như cho báo Chu Niên lần thứ 43 của đơn vị Kim Quang. Em đã gởi email, "Hello aKhoe, "I have attached a poem that I am comfortable with you translating. I performed it for the National Youth Poet Laureate Ceremony, and it was also published in the Washington Post."

Best,

Alexandra

 

Tạm dịch

Xin chào anh Khỏe

 

Em có đính kèm một bài thơ mà em thoải mái nhờ anh dịch. Em đã trình diễn bài thơ này trong Lễ trao giải Nhà Thơ Khôi Nguyên Giới Trẻ Quốc Gia (2021), và nó cũng được đăng trên báo Washington Post.

Chào an lành

Alexandra

 

Vậy xin được phỏng dịch như sau.

 

Xin được nói thêm. Năm ngoái trong cuộc thi viết của GĐPT Việt Nam tại Hoa Kỳ, em cũng đã thắng giải về thơ và đây là “Kết Quả Thi của GĐPT tại Hoa Kỳ đợt 1 trong mùa Dịch Covid-19”

 

Top Award for Poetry - Huynh Thuy An Alexandra, GDPT Kim Quang

Things I Hear Outside of My Window

Những điều tôi nghe thấy bên ngoài cửa sổ

Giải thưởng hay nhất cho hạng mục Thơ ca

Nguyên An - Huỳnh Thuỵ An Alexandra, GĐPT Kim Quang

https://phebach.blogspot.com/2020/08/ket-qua-thi-cua-gpt-tai-hoa-ky-ot-1.html

 

Cầu chúc bình an.

Tâm Thường Định

 

 

IT DOES NOT MATTER ANY LONGER WHERE YOU LIVE

 

from news reports on the fires in California and the floods in Vietnam.

 

Alexandra Huỳnh

 

I. THEY WAITED FOR THE ANSWERS THEY DIDN’T WANT TO HEAR BUT KNEW WERE REALITY

 

from my living room

 

i watch as tiny yellow men

 

march into the worst darkness

 

&  pretend not to hear when they have names

 

witness an unprecedented use

 

of the word unprecedented

 

—the state of California

 

has swallowed Connecticut

 

like fever

 

leaving behind

 

a scorched footprint

 

the shape of neglect—

 

there are streetlights in the forest now;

 

the forest is a city

 

with wildfire for veins

 

& a steady churn of smog

 

vehicles spill onto highways

 

to escape the color of death, but

 

even the lucky ones

 

wake up to smudged sun

 

& sepia

 

classic Western:

 

villainize nature

 

defend your honor

 

reduce the brown people to

 

accessory


this is the work

 

of a century’s suppression

 

of a creature that feeds

 

on its own dead

 

when there is nothing

 

left to breathe, you produce

 

the opposite of oxygen

 

don’t need a crystal ball

 

return the trees

 

to their cradles

 

burn the land

 

clean of history

 

seethe warning

 

blaze insurrection

 

do not slow, do not slow

 

let them see

 

the inferno they created.

 

II. LOCAL RESIDENTS NOW LIVE IN A WAY THAT IS PREPARED FOR NATURAL DISASTER

 

in the country my mother loves

 

in its naked heart

 

coastlines unravel

 

into starving hands

 

drawing anything with mass

 

into wet embrace

 

include the slippers:

 

whose tattered pockets

 

kept our feet from catching wind


&  the plastic: collected to prove we exist

 

include the caution tape,

 

the bamboo, the dining tables,

 

the books, the altars, the rice,

 

the fields they grow in,

 

the​ao dai​,the photos

 

& the children:

 

who have now found mothers

 

in this soft earth.

 

they say it sounds like a bomb

 

when the mountain

 

that is not actually a mountain

 

explodes

 

& it weeps burials

 

for the willowed bodies

 

who watch water rise

 

to fool their conscience

 

who recite Buddha’s name until

 

synonymous with mosquito hum

 

who hold real hands

 

in the dark of electricity

 

while millions of hummingbirds

 

crash into sheet-metal roof

 

& herds of baby elephant swarm at the ankles

 

which, of course,

 

the meteorologists

 

will call rainfall


& the parents

 

will call temporary,

 

will call home.

 

III. THEIR ONLY DESIRE WAS TO BE TOGETHER IN THE HOME THEY LOVED

 

the structures are empty now

 

either because      the people fled

 

or endured baptism by flame/flood

 

an elderly couple is found

 

in the charcoal of their farm

 

a boy recognized

 

under comic shop sludge

 

the men on the news

 

say climate change ​isahoax

 

i talk back:

 

hold the objects they inhabit

 

break them


VẤN ĐỀ VẪN NHƯ THẾ, BẤT CỨ BẠN SỐNG Ở ĐÂU

từ các bản tin về những đám cháy ở California và lũ lụt ở Việt Nam.

 

 

I. HỌ ĐÃ CHỜ CÂU TRẢ LỜI HỌ KHÔNG MUỐN NGHE NHƯNG ĐÃ BIẾT THỰC TẾ

 

từ phòng khách của tôi

tôi nhìn những người đàn ông nhỏ bé áo vàng

tiến vào bóng tối tồi tệ hoang vu

 

& giả vờ không nghe thấy

khi tất cả đều có tên tuổi

 

chứng kiến ​​một công dụng chưa từng có

của từ ngữ chưa từng có

 

—Tiểu bang California

đã nuốt trọn bang Connecticut

giống như cơn sốt

 

bỏ lại phía sau

một dấu chân cháy sém

hình dạng của sự lãng quên—

 

bây giờ có đèn đường trong rừng;

khu rừng là một thành phố

với cháy rừng cho tĩnh mạch

& một làn khói mù mịt

 

xe cộ tràn ra đường cao tốc

để thoát khỏi màu sắc của sự chết, nhưng

 

ngay cả những người may mắn

thức dậy với mặt trời nhòe nhoẹt

& nâu đậm đỏ

 

phương Tây cổ điển:

hoang hóa thiên nhiên

bảo vệ danh dự của bạn

giảm người da nâu xuống thấp

            thành những vật phụ kiện

 

đây là công việc

về sự đàn áp của cả thế kỷ

 

của một sinh vật kiếm ăn

trên xác thịt chết của đồng loại

 

khi không có gì

còn lại để thở, bạn sản xuất

     ngược lại với oxy, khí cạc-bon đi-ô-xít

 

 

        bất cần một quả pha lê

 

trả lại cây rừng

đến cái nôi của họ

 

đốt hết đất rừng

        làm sạch lịch sử

 

xem trước cảnh báo

        ngọn lửa nổi dậy

                đừng chậm lại, đừng chậm lại

 

để họ xem

địa ngục chính họ đã tạo ra.

 

 

II. HIỆN NAY DÂN CƯ ĐỊA PHƯƠNG ĐANG SỐNG TRONG CẢNH SẴN SÀNG ĐỐI PHÓ THIÊN TAI

 

 

ở đất nước mà mẹ tôi thương yêu

trong trái tim trần trụi

 

đường bờ biển làm sáng tỏ

vào những bàn tay chết đói

 

vẽ bất cứ thứ gì có khối lượng

vào vòng tay ướt át

 

bao gồm đôi dép trong nhà:

túi rách của ai

giữ cho đôi chân này không bị hứng gió

 

& nhựa:

được thu thập lại để chứng minh

chúng ta tồn tại

 

 

bao gồm băng cảnh báo,

cây tre, bàn ăn,

sách vở, bàn thờ, cơm gạo,

những cánh đồng họ phát triển,

áo dài, nhữg tấm ảnh

 

& Trẻ con:

bây giờ ai đã tìm thấy mẹ

trong lòng đất mềm.

 

họ kể rằng nó giống như một quả bom

khi núi

đó không thực sự là một ngọn núi

nổ tung

 

& tiếng khóc lóc khi chôn cất

cho những cơ thể liễu rũ lơ thơ

 

ai nhìn nước dâng lên

đánh lừa lương tâm họ

 

người niệm danh hiệu Phật cho đến khi

đồng âm với tiếng muỗi vo ve

 

ai nắm tay quyện vào nhau

trong bóng tối của điện mất

 

trong khi hàng triệu con chim ruồi

đâm vào mái tôn

& bầy voi con

ngập tận mắt cá

 

mà, tất nhiên,

các nhà khí tượng học

sẽ gọi lượng mưa rơi

 

& bố mẹ

sẽ gọi là tạm trú

sẽ gọi là nhà.

 

 

III. HỌ CHỈ MONG MUỐN ĐƯỢC Ở CÙNG NHAU TRONG NGÔI NHÀ MÀ HỌ YÊU THƯƠNG

 

các cấu trúc bây giờ trống rỗng

hoặc bởi vì           mọi người chạy trốn

hoặc chịu (trận) phép rửa tội bằng ngọn lửa / lũ lụt

 

một cặp vợ chồng già được tìm thấy

trong than củi của trang trại của mình

 

một cậu bé được nhận ra

dưới tro bùn tiệm sách hoạt hình

 

những người đàn ông trên tin tức

nói thay đổi khí hậu là trò lừa bịp (isahoax)

 

   tôi cãi lại:

hãy cầm những vật thể mà chúng đang sinh sống

hãy phá vỡ đi

 

Tâm Thường Định phỏng dịch

 

Trích từ: Tập san Phật Việt số 1