Thursday, September 22, 2011

Tường thuật Khóa Tu Học MỞ CỬA TRÁI TIM *

         MỞ CỬA TRÁI TIM *
Chẳng biết rong chơi miền Tịnh Độ
Làm người một kiếp cũng bằng không. *

Thành phố Escondido hiền hòa với đồi núi chập chùng.  Chúng tôi cùng gia đình lái xe từ Sacramento về tham dự khóa tu học dành cho người Việt tại Tu Viện Lộc Uyển.  Sau năm ngày tu tập và hành trì, chúng tôi và đại chúng đã được nhiều lợi lạc.  Sự thành công của khóa tu được thể hiện qua nhiều sắc thái, từ không gian yên tĩnh đến sự làm việc nhịp nhàng của mọi người.  Sự thành công đó cũng được biểu hiện qua lời nói và sự hành trì của thiền sinh cũng như nội dung của khóa tu.  Lối hành xử của thiền sinh là điều cần nhắc đến.  Khóa tu học này có khoảng trên 500 người và trong đó có một số ít người Tây phương.  Chúng tôi được biết khóa tu học tuần trước dành cho người ngoại quốc có hơn 900 người cũng được thành công viên mãn mặc dù đã có những ngày bị cúp điện.  Chúng tôi đã gặp những thiền sinh cả Việt lẫn Tây đã trở lại tu học thêm một tuần nữa.

Đối với một người Việt trẻ tuổi lớn lên trên xứ người, cảm nhận một cảnh tượng mà hơn 500 người Việt ngồi thiền và đi thiền hành trong im lặng gần 2 tiếng mỗi ngày mà không nói một lời nào.  Đó là một thành công lớn.  Sự im lặng hùng tráng này chính là sự gặt hái của khóa tu Mở Cửa Trái Tim. Mỗi buổi sáng khi tiếng chuông chùa báo thức lúc 5 giờ, khi chúng tôi thong dong đi thiền hành dưới ánh trăng vàng vằng vặc trên con đường dẫn đến Thiền đường Thái Bình Dương, chúng tôi đã có được sự an lạc trong tâm hồn. Cái hay hơn nữa là ở đó đã có mặt đông đảo thiền sinh đang ngồi tĩnh tọa. 

Mỗi buổi sáng như thế thì Sư Ông cũng đã có mặt đúng giờ, đó là một bài học Thân giáo mà người đã và đang dạy chúng ta.  Không những thế, vào ngày thứ tư khi đi thiền hành lên núi cao - Thạch Định* (mất hết khoảng 50 phút một chiều), Thầy cũng đã có mặt ở đó trầm lặng và ngồi thiền bất động trên tảng đá thật to.  Có lẽ điều ngạc nhiên nhất là từ đứa bé ba tuổi, con của tôi, đến bà lão gần 83 cũng đều nở nụ cười sau gần một tiếng đồng hồ leo núi.  Ai cũng tươi cười và có  niềm an lạc.  Sự đồng hành của Thầy đã làm núi rừng Lộc Uyển thêm huyền diệu. Thầy đã dạy cho thiền sinh nhiều bài học trong đó thân giáo, khẩu giáo và ý giáo là hùng hồn nhất.  Ngoài ra, năng lượng chánh niệm đều được hun đúc hằng ngày.

Thêm vào đó những bài giảng của Thầy đã làm xung động và chuyển hóa được nhiều người.  Tôi đã chứng kiến những giọt nước mắt long lanh của những bà mẹ, những cái gật đầu thoả đáng của những bậc làm cha, những trận cười thoải mái của đại chúng và những tiếng đùa cợt của trẻ thơ.  Đó là những niềm hạnh phúc.  Ngoài ra, vào buổi vấn đáp, Thầy đã cho phép những thiền sinh trực tiếp hỏi Thầy mà người hỏi được ngồi ngang hàng với Thầy.  Một sự bình đẳng tuyệt đối, mà có lẽ Thầy đang nhắc đến Phật tánh của mỗi người.  Cuối cùng, chúng tôi có cơ duyên được dùng cơm trưa cùng Thầy.  Mâm cơm của Thầy rất đơn sơ, chỉ có cơm trắng, chút rau và một ít đồ xào.  Thế mà Thầy mời từng người, Thầy mời cụ Doãn Quốc Sỹ, Thầy mời chú Trần Kiêm Đoàn, Thầy mời tôi và những người chung quanh.  Cái chan chứa tình người của Thầy đầyViệt Nam và thật cao thượng.

Có lẽ hai bài thơ dưới mà tôi cảm tác là tiếng nói trung thật nhất của khóa tu Mở Rộng Trái Tim như người bạn, Trần Quang Sơn, cùng tham dự nhận diện. "Your poems capture the essence of the retreat well."  Với nỗi niềm đó, xin được chia sẻ và mời quý vị cùng thong dong cõi Ta Bà như Thầy dạy: Mỗi bước chân đi vào Tịnh độ.
 
 Tiếng Hát Những Bước Chân
              Kính tặng Sư Ông, Tăng thân và đại chúng
                 khóa tu Mở Cửa Trái Tim.

Sáng tinh mơ tiếng nỉ non của đá
Tiếng vọng hư vô hùng vĩ núi rừng
Sao lấp lánh như niệm Thầy đã định
Tuệ giác nào như Cực Lạc đâu đây

Sáng tinh mơ tiếng ngân chuông cổ
Tỉnh giấc mơ mộng đẹp cõi phù du
Tiếng huyền diệu từ bi và giải thoát
Đưa người về tìm lại Bụt trong ta

Sáng tinh mơ ngồi thiền niềm an lạc
Năng lượng thanh lương quyện cõi cát tường
Thầy ngồi đó hùng hồn trang Thân giáo
Mỉm cười trên huyễn hoặc sắc không

Sáng tinh mơ thiền hành đây Tịnh độ
Đi một dòng sông đến bến Giác bờ
Niệm Định Tuệ, ôi pháp môn mầu nhiệm
Thở đi thôi ! Thầy bảo: "Hiểu và Thương"

Đại Ẩn Tự - Chùa Lộc Uyển 9/17/2011


CHUÔNG CHÙA LỘC UYỂN
   Kính tặng Sư Ông, Tăng thân và thiền sinh 
                 khóa tu Mở Cửa Trái Tim, 2011.

Trăng mai vằng vặc sáng
Tiếng chuông chùa nhẹ buông
Thiền hành đôi gót nhẹ
Khóm trúc lay miệng cười

Trăng mai vằng vặc sáng
Tiếng chuông chùa vang xa
Đẹp như bản tình ca
Vơi đi nỗi nhớ nhà

Trăng mai vằng vặc sáng
Sắc không cõi thái hư
Vô thường giọt sương sớm
Tịnh Độ cõi Ta Bà

Trăng mai vằng vặc sáng
Niệm Định Tuệ vô biên
Hành giả đời chánh niệm
Phật thân bất nhị nguyên

          Thiền đường Thái Bình Dương
Tu Viện Lộc Uyển - Deer Park, Escondido, CA.
09/18/2011.

Bạch Xuân Phẻ

* Tựa khóa Tụ học dành cho người Việt Nam năm 2011.
* Thơ của Sư Ông Thích Nhất Hạnh
* Tên mà nhà văn Trần Kiêm Đoàn đặc cho đỉnh núi.




Tác giả cùng với chú Trần Kiêm Đoàn, cụ Doãn Quốc Sỹ,
Sư Ông Thích Nhất Hạnh, và anh Doãn Quốc Hưng.

No comments:

Post a Comment