Một áng mây thanh thản
Bay về tận trời Nam
Thăm quê hương yêu dấu
Vô thường đến quá mau
Người thu thần thị tịch
Nơi hằng thệ xuất gia
Cô một đời lam lũ
Lo chồng và nuôi con
Tận tụy đến hao mòn
Lo tuổi thơ, Phật Giáo
Mọi việc người chu đáo
Từ việc nhà việc công
Sư Cô vẫn một lòng
Vị tha và độ lượng
Người đi mà âm hưởng
Của trí tuệ từ bi
Như sa mạc Gobi
Thênh thang và tự tại
Phật tâm người mãi mãi
Rạng ngời chốn Thiền môn.
No comments:
Post a Comment