Những Phím Dương Cầm
Tự hôm nào suối tóc ngọt lời ca
Tay em run trên những phím lụa ngà
Thôi huyễn tượng xô người theo cát bụi
Vùng đất đỏ bàn chân ai bối rối
Ðạp cung đàn sương ứa đọng vành môi
Ðường xanh xanh phơn phớt nụ ai cười
Như tơ liễu ngại ngùng say nắng nhạt
Lời tiễn biệt nói gì sau tiếng hát
Hỏi phương nào cho nguyện ước Trường sơn
Lời em ca phong kín nhụy hoa hờn
Anh trĩu nặng núi rừng trong đáy mắt
Mờ phố thị những chiều hôn suối tóc
Bóng ai ngồi so đo phím lụa đàn xưa.
Tuệ Sỹ
(Viết thêm, 20/10/2004)
Và đây là vài bài mới, trích từ Tạp chí Khởi Hành, số tháng 5, năm 2004. Tựa đề có lẽ do nhà thơ Viên Linh tạm đặt: Chùm Thơ Nhỏ.
1.
Xa rồi sóng bạc vỗ ghềnh cao;
Suối nhỏ còn không?
Đêm nhuộm màu.
Một cõi Vĩnh Hằng thu giọt nắng,
Nghe tình du tử chợt xôn xao
2.
Hai mươi năm u hoài
Trong tiếng gà lạc loài
Từng cơn ho rũ rượi
Những đoạn đường lưu đày
Gà gáy, đâu cô thôn?
Lao đao mấy dặm hồn.
U ẩn tường vôi xám,
Dấu tay nắng gậm mòn.
3.
Cơn ho lại kéo dài
Cỗ xe đang rệu rã
Còn một chút gì đây
Sâu con ôm cuống lá
4.
Nửa đêm chợt giấc, rũ cơn ho.
Mây trắng bồng bềnh trôi đáy hồ.
Xa lắm, sông dài từ thuở ấy;
Bóng người lữ khách tựa cây khô.
Tháng tư, 17, 2004.
Piano Keys
Since that day, the flow of hair has been lovely with songs.
My palms quiver as they rest on the ivory silk keys.
Oh, the delusion of reducing people to dust.
This red dry land with bewildered feet
Stepping on the dew-brimming lips' bow
The road is green, electrified, and smiling.
As though willow silk had been seduced by the sun.
What do you say after singing your goodbyes?
Inquire about the best way to carry on Truong Son's pledge and dream.
Pistils are used to seal the words you sing.
I keep the mountains and forests in the back of my mind.
In the afternoons, I blur the city while kissing streams of hair.
The shadow of someone seated on the ancient silk keyboard, measuring.
Translated by Phe Bach
Edited by Nguyễn Văn Thái, Ph.D.
(Additional writing, October 20, 2004)
And here are some new articles from the May 2004 issue of Departure Magazine. Short Verses is most likely the term given by poet Vien Linh.
1.
Far away, silver waves crashes in the mountains;
Is a small stream, still there?
The nights dyed with colors
Hoarding in the sun rays, an eternity realm
Listen to the wanderer's unexpected love.
2.
Twenty years of nostalgia
In the voice of a lost stray chicken
Every cough produces drools
There are many paths of exiles
Where is that lonely village, crows the rooster?
The ups and downs of a thousand souls.
Hiden in the gray lime walls,
These labored round sun-kissed fingerprints.
3.
The cough persists again
The carriage (this body) is disintegrating.
Here's a little bit more left
Caterpillars cling on to the leaf stalks
4.
Waking up in the middle of the night, shaking off the cough.
White clouds float on the bottom of the lake.
Far away, the river has been long since that time;
The shadow of a traveler is like a dying desiccated tree.
April 17, 2004.
Translated by Phe Bach
Edited by Nguyễn Văn Thái, Ph.D.
No comments:
Post a Comment