
Làm Huynh trưởng không phải là nắm một chức vụ, mà là chọn lấy một con đường – con đường của những người gánh lấy lý tưởng trong sự im lặng, dẫn dắt đàn em bằng chính thân giáo, và hóa độ chính mình trong từng bước hành trì. Đó là con đường mà mỗi bước đi đều cần suy xét, mỗi hành động đều phải phản chiếu ánh sáng từ bi và trí tuệ, và mỗi thử thách đều là một cơ hội để rèn luyện nội lực sâu xa.
Phải lựa chiều mà đi cho thuận, nhưng không bao giờ quên đích mình nhắm đến; phải bơi giòng như không quên bến mình đã định trước.
Câu nói ấy chính là nguyên tắc tùy duyên nhưng bất biến. Trong đời sống giáo dục và hướng dẫn đoàn sinh, người Huynh trưởng phải linh động, uyển chuyển, không cứng ngắc theo khuôn mẫu. Nhưng sự linh hoạt ấy không phải là buông trôi, mà luôn giữ một phương hướng rõ rệt: lấy Giới – Định – Tuệ làm la bàn, lấy sự khai mở tâm hồn và nuôi dưỡng lý tưởng làm bến đỗ. Trong môi trường đa dạng và biến động như xã hội hải ngoại, sự mềm dẻo không chỉ là kỹ năng ứng xử – đó là trí tuệ điều hợp giữa cá nhân và cộng đồng, giữa truyền thống và đổi mới.
Mềm dẻo, mềm dẻo luôn luôn đối với mọi người, mọi việc.
Một Huynh trưởng trưởng thành không thể để bản ngã làm chủ hành động. Mềm dẻo không phải là nhu nhược, mà là thái độ từ hòa và bao dung của người hiểu được vô thường và duyên sinh. Khi một người đã thâm nhập Phật pháp, anh chị hiểu rằng khăng khăng giữ chấp là ngõ cụt, còn mở lòng lắng nghe và nhẫn nại chính là cửa ngõ để chuyển hóa. Người Huynh trưởng, đặc biệt là cấp lãnh đạo, không thể chỉ dẫn dắt bằng mệnh lệnh – mà phải cảm hóa bằng tâm từ, và cảm phục bằng hạnh nguyện.
Đừng chạy mà vấp ngã, khi đã ngã, phải mất nhiều thời giờ để đứng dậy đi lại. Trong công việc lâu dài, đừng gấp gáp nóng nảy.
Sự nôn nóng là một biểu hiện của tâm vọng động và vọng động là kẻ thù của tỉnh thức. Trong sứ mệnh giáo dục, người dẫn đường không được phép hấp tấp. Phật giáo không phải là cuộc chạy đua về số lượng, mà là sự thâm nhập từng bước của tinh thần tỉnh thức. Giáo dục thanh thiếu niên lại càng đòi hỏi sự kiên nhẫn vô hạn: mỗi em đoàn sinh là một hạt giống, mỗi hoàn cảnh là một mảnh đất và người Huynh trưởng phải là người nông phu biết chờ đợi mùa chín. Chạy vội để mong gặt hái thành quả tức thời không những phản bội tinh thần giáo dục, mà còn đánh mất căn cơ tu học của chính mình.
Hãy bước từng bước chắc chắn.
Mỗi bước đi của người Huynh trưởng là một lời nguyện thầm lặng, là một dấu chân in trên đất đạo. Không cần bước lớn, nhưng mỗi bước phải vững – vững từ chánh niệm, vững bằng nội lực, và vững trong lòng tin nơi con đường mình đang đi. Trong một thế giới mà sự xao động trở thành bình thường, thì sự vững chãi của một người giữ đạo là ánh đèn giữa đêm.
Nghĩ đến quả mà trồng nhân. Hãy nhìn xa mà bước.
Huynh trưởng không thể sống bằng ý chí cá nhân hoặc cảm xúc tức thời. Mọi hành động phải có viễn kiến, mọi kế hoạch phải đặt trên nền tảng của nhân duyên và chánh kiến. Trồng nhân không phải để nhận lại cho mình, mà là để vun bồi cho thế hệ kế thừa – những người mà hôm nay ta hướng dẫn, mai sau sẽ tiếp nối mạng mạch tổ chức và đạo pháp. Người có tầm nhìn là người biết rằng những gì mình làm hôm nay không phải để thấy kết quả ngay, mà là để tạo một dòng chảy tâm linh dài lâu.
Có những con đường đẹp đẽ dễ đi, nhưng không đưa đến đâu cả.
Hào nhoáng, tiện nghi, lời khen… là những thứ có thể đánh lạc hướng người hành đạo. Có những mô hình tổ chức nhanh chóng tạo được tiếng vang, nhưng thiếu nền tảng nội lực và trí tuệ. Huynh trưởng cần phân biệt giữa phương tiện và cứu cánh, giữa hình thức và nội dung. Có khi con đường chông gai lại là nơi tôi luyện tâm lực, còn con đường êm ái lại là nơi làm tiêu mòn lý tưởng. Một người dẫn đường không chọn con đường dễ đi, mà chọn con đường xứng đáng để đi – dù phải đơn độc, dù phải bền gan.
Muốn làm việc lớn, phải có tầm mắt xa.
Việc lớn không phải là những công trình quy mô, mà là những công hạnh âm thầm nhưng có sức chuyển hóa lâu dài. Làm Huynh trưởng là làm việc lớn – lớn không ở hình thức, mà lớn ở ý nghĩa nuôi dưỡng nhân tâm, dựng xây lý tưởng và gìn giữ mạng mạch đạo pháp qua giáo dục. Người làm việc lớn phải có tầm nhìn vượt khỏi những được-mất, hơn-thua, phải-trái của hiện tại; anh chị phải biết sống với lý tưởng đủ lớn để vượt qua bản ngã nhỏ hẹp.
Tinh thần Huynh trưởng, như thế, không nằm trong danh xưng hay cấp bậc, mà nằm trong từng chọn lựa nhỏ, từng lời nói đúng lúc, từng hành vi chánh niệm và từng hơi thở trách nhiệm. Khi một người Huynh trưởng biết sống như thế, anh chị không chỉ là người hướng dẫn cho đoàn sinh – mà là người đang góp một viên gạch cho nền móng đạo pháp, âm thầm mà vững chãi. Đó là con đường không ồn ào, nhưng sẽ còn vang vọng lâu dài trong tâm thức của bao thế hệ.
Phật lịch 2569 – Yuma ngày 2 tháng 6 năm 2025
Tâm-Quảng-Nhuận
____________________
Tài liệu tham khảo:
– Nội Quy và Quy Chế Huynh Trưởng GĐPTVN tại Hoa Kỳ
– Sứ Mệnh Người Áo Lam, Lữ Hồ
– GĐPTVN, Cương yếu và Tổ Chức – Như Tâm
– Đại cương xây dựng chương trình tu học và huấn luyện Huynh Trưởng GĐPTVN – Thị Nguyên
I. The Spirit of a Leader in the Vietnamese Buddhist Youth Association:
Each Step on the Path of Awakening
To be a leader is not to hold a position—it is to choose a path. A path carried in silence by those who bear an ideal, who guide the younger generation through the power of personal example, and who transform themselves with each step of the Dharma practice. It is a path where every step requires reflection, every action must mirror the light of compassion and wisdom, and every challenge is an opportunity to cultivate inner strength.
One must walk in the direction of the current, yet never lose sight of the destination; swim with the flow, but never forget the harbor set from the beginning.
That is the principle of skillful means with unwavering aim. In the practice of educating and guiding youth, the leader must be flexible and adaptive—not rigidly bound by formality. But such flexibility is not complacency. It must be rooted in clear direction: guided by Precepts (Śīla), Concentration (Samādhi), and Wisdom (Prajñā) as the compass, with the nurturing of ideal and the opening of the heart as the shore to reach. In the multicultural, ever-changing environment of the overseas diaspora, flexibility is not merely a social skill—it is wisdom harmonizing the individual with the community, tradition with transformation.
“Be flexible, always and everywhere.”
A mature leader cannot allow the ego to govern their actions. Flexibility is not weakness; it is the gentle strength and equanimity of one who has understood impermanence and dependent origination. For one who has penetrated the Dharma, clinging is a dead end, while opening the heart to listen and enduring patiently becomes the gateway to transformation. A leader, especially at the helm, cannot lead through commands—but must inspire through compassion and be revered through the strength of vow and conduct.
“Do not run only to stumble—for once fallen, it takes much longer to stand again. In long-term work, do not rush.”
Hastiness reflects a restless mind—and restlessness is the enemy of mindfulness. In the mission of education, the guide must never be reckless. Buddhism is not a race for numbers; it is a gradual embodiment of the spirit of awareness. Educating youth demands infinite patience: each child is a seed, each context a different soil, and the leader must be a cultivator who knows how to wait for the season of ripening. To rush after immediate success betrays the spirit of spiritual education and erodes one’s own foundation of cultivation.
“Take each step firmly.”
Every step of a leader is a silent vow, an imprint on the path of Dharma. There is no need to take great strides, but each step must be solid—solid in mindfulness, grounded in inner strength, and secure in faith in the path being followed. In a world where restlessness has become the norm, the steadfast presence of one who holds the Dharma is like a lamp in the night.
“Think of the fruit while planting the seed. See far before you walk.”
A leader must not act out of fleeting impulses or personal ambition. Every action must be founded in long-term vision; every plan must be based on right view and interdependent causes. The seeds we plant are not for personal gain, but to nurture the next generation—those we guide today are those who will carry forward the Dharma and the organization tomorrow. A visionary understands that what is done today may not bear fruit immediately, but will shape a stream of spiritual continuity for generations.
“There are paths that are easy and beautiful, but lead nowhere.”
Attractions such as fame, convenience, and praise can mislead the practitioner. Some organizational models may gain attention quickly, but lack depth and wisdom. A leader must discern between expedient means and true purpose, between form and substance. Often the thorny path is the one that strengthens resolve, while the smooth road may wear down one’s ideal. A true guide does not choose the easy way—but the worthy one—even if it means walking alone, or enduring hardship.
“To do great work, one must have far-reaching vision.”
Great work is not measured by scale, but by the enduring impact of quiet transformation. To be a leader in the Vietnamese Buddhist Youth Association is to undertake great work—not in outward appearances, but in the inner meaning of cultivating virtue, sustaining ideals, and preserving the Dharma through education. Those who do great work live beyond short-term gain or loss, right or wrong, victory or defeat. They hold to an ideal vast enough to transcend the narrowness of ego.
The spirit of a leader is not found in titles or ranks, but in small, mindful choices—in timely words, right actions, and every breath of responsibility. When a leader lives in such a way, they are not merely guiding the youth—they are laying bricks for the foundation of the Dharma, quietly but firmly. It is a path without loud proclamations, but one that will echo through the hearts of many generations to come.
____________________
References:
– Rules and Regulations for Leaders of the Vietnamese Buddhist Youth Association in the United States.
– Lữ Hồ. The Mission of the Gray Shirt.
– Như Tâm. The Vietnamese Buddhist Youth Association: Principles and Organizational Structure.
– Thị Nguyên. General Outline for Developing Training and Educational Programs for Leaders of the Vietnamese Buddhist Youth Association.
_____________________
Mục Lục
Huynh Trưởng GĐPT: Lời Thưa
Leaders of the Vietnamese Buddhist Youth Association: Preface
I. Gia Đình Phật Tử Việt Nam Tại Hoa Kỳ:
Sự Hòa Hợp Của Truyền Thống, Giáo Dục
và Sứ Mệnh Phật Giáo Trong Xã Hội Đa Dạng
The Vietnamese Buddhist Youth Association in the United States:
The Harmonization of Tradition, Education,
and Buddhist Mission in a Diverse Society
II. Tinh Thần Của Người Huynh Trưởng Gia Đình Phật Tử:
Từng Bước Chân Trên Đạo Lộ Tỉnh Thức
The Spirit of a Gia Đình Phật Tử Youth Leader: Each Footstep on the Path of Awakening
III. Hướng Đi Của Người Huynh Trưởng: Từ Hồi Đầu Đến Hành Đạo
The Path of the GĐPT Youth Leader: From Turning Back to Walking the Way
IV. Sứ Mệnh Của Người Huynh Trưởng GĐPT Việt Nam
The Mission of the Gia Đình Phật Tử Việt Nam Youth Leader
V. Những Điều Kiện Căn Bản Để Trở Thành Huynh Trưởng:
Từ Danh Xưng Đến Hành Nguyện
The Fundamental Conditions for Becoming a Youth Leader: From Title to Vowed Practice
[ QUY CHẾ HUYNH TRƯỞNG GĐPT VIỆT NAM TẠI HOA KỲ
The Regulations for Youth Leaders of Gia Đình Phật Tử Vietnam in the United States ]
VI. Sự Đoàn Kết Giữa Huynh Trưởng Trong Bối Cảnh Phân Hóa:
Nhìn Về Một Hướng
Unity Among Youth Leaders Amidst Division: Looking Toward a Common Direction
Kết luận
Conclusion
No comments:
Post a Comment