Showing posts with label Thơ Quê Hương. Show all posts
Showing posts with label Thơ Quê Hương. Show all posts

Monday, May 12, 2014

Tâm Tình Của Một Người Con

Book cover is designed by Uyên Nguyên

THAY LỜI BẠT
Tâm Tình Của Một Người Con

Hai chúng tôi sinh ta từ hai vùng quê nghèo khổ nhất của Quận Tuy Phước, Tỉnh Bình Định, miền Trung. Phẻ lớn lên ở vùng biển, cực Đông, xã Phước Lý. Tôi sinh ra ở vùng núi, cực Tây, xã Phước Thành. Tuổi hai chúng tôi cách nhau gần 2 con giáp, lưu lạc và tình cờ gặp nhau ở xứ người. Cả hai đều có những điểm chung: theo đạo Phật, học khoa học, thích thơ văn thi phú, thích giao du với bằng hữu, và nhất là rất quan tâm đến tình hình và nên giáo dục ở quê nhà. Phẻ làm nghề giáo, cái nghề mà tôi đã chọn nhưng không theo được từ những năm còn ở Việt Nam. Tôi làm việc nghiên cứu khoa học. May mắn nhờ có nhiều cơ hội ở xứ người, cả hai được đi trọn con đường học vấn, thì giờ rảnh chúng tôi nói chuyện thơ văn. Phẻ viết rất khỏe, viết văn, làm thơ, nghị luận cả tiếng Việt, tiếng Anh. Tôi thì lười hơn, chỉ thích đọc thơ văn bằng hữu. Đấy là lý do tôi xin phép Phẻ để được viết những lời tâm tình này cho tuyển tâp Tưởng Niệm và Tri Ân, với một mục đích duy nhất: tôi muốn khen em một lời.

Tôi không khen em ở văn tài, vì trong toàn tuyển tập, không thấy bóng dáng của những câu chữ bóng bẩy, sử dụng những điển tích khó hiểu hay nói bóng gió để đánh đố người đọc. Phẻ lại càng cố gắng không viết theo đúng một thể loại nào, thích gì viết nấy, nghĩ sao viết vậy, viết như hơi thở, như bước đi, như đang tâm tình, như đang kể chuyện. Phẻ kể chuyện nhà, chuyện nước. Em quan tâm đến những người tù lương tâm, những người dân cùng khổ, những cảnh sai trái bất công, tương lai mịt mù bao trùm thế hệ trẻ quê nhà, và trong văn phong đậm chất thật thà, không trau chuốt đấy, Phẻ đã làm cho người đọc rơi nước mắt. Phẻ viết không phải để khoe, hay để che. Em bộc bạch viết như để thay cho lời nói.

Tôi cũng không khen em ở cách hư cấu câu chuyện để mua vui, vì em kể chuyện thật, câu chuyện nhà, những câu chuyện lần đầu em đưa lên trang sách cho mọi người xem: gia đình em là thế đấy, con người em là thế đấy, bạn bè em là thế đấy... tất cả là một tấm lòng giải bày thật trong sáng mà không cần đánh bóng.

Em không là nhà văn, lại không là một thi sĩ. Viết với em là kể chuyện bằng con chữ, gởi gắm những tâm tình cô đọng, trong sâu thẳm Phẻ muốn nói, nhưng không nói được bằng lời, hay ghi lại những lời nói ấy để cho người ở xa không nghe mà biết, không nhìn mà thấy, không chứng kiến mà hiểu hết, vì em không dấu điều gì.

Qua tuyển tập Tưởng Niệm và Tri Ân này, tôi muốn khen em: Em đã làm đúng bổn phận của một người con: con của đất nước, con của gia đình và con của Nhà Phật. Em đã đóng trọn vai người sĩ phu thời đại qua tâm tình và mơ ước. Bút thay cho đao kiếm, câu văn thay cho súng đạn, em kêu gọi bao dung lượng thứ, em đòi công lý bình đẳng cho mọi người. Em muốn dùng lời dạy của Phật Tổ để cảm hóa con người, con người đang đắm chìm trong bể khổ của tham, sân, si và ngụp lặn trong thế giới ta bà, hỗn mang đầy tội lỗi. Với lý tưởng thanh cao, trong sáng, Phẻ luôn tìm những giải pháp đẹp nhất cho mọi tình huống, mọi vấn đề. Vấn đề nào, khó khăn mấy, nếu ta có lòng, có tâm, có tài là đều có thể giải quyết được hết một cách tốt đẹp.

Phẻ trân qúi tình bằng hữu, những cái duyên gặp gỡ ngoài đời hay trong thơ văn. Phẻ đến với mọi người bằng tấm lòng bao dung, rộng mở. Luôn tìm tòi, khám phá để trau dồi học hỏi cho dù em đã là một thầy giáo giỏi. Em vẫn tiếp tục học cho dù việc học ở trường đã đi đến đích. Học với Phẻ không phải chỉ để biết cái mới mà học để bổ túc cho cái cũ, để nhìn thấu vào chân trời xa dù chân trời mọi ngày ta vẫn nhìn thấy. Học để nhìn người, để thấy mình rõ hơn. Học, chỉ vì Phẻ ham học, ham đọc, vì đời là ngôi trường không bao giờ đóng cữa, thế thôi!

Chân trời ấy tưởng đã khép lại khi cậu bé ham học năm 12 tuổi không được cắp sách đến trường phổ thông cơ sở địa phương. Rồi may mắn đến với gia đình, năm 15 tuổi, Phẻ cùng gia đình được đến vùng đất tự do, và con chim đã vỗ cánh đại bàng, tung bay, bay vút lên cao. Nếu năm ấy không được ra đi, không biết giờ này nơi vùng biển nghèo khó đó, người thanh niên 38 tuổi đang làm gì nhỉ? Chắc ngày qua ngày, nhìn những cánh buồm lướt sóng, những chiếc ghe máy đánh cá ngược xuôi, Phẻ có nằm mơ cũng không dám nghĩ đến giảng đường đại học, những trung tâm nghiên cứu... ở bên kia bờ Thái Bình Dương, vùng đất hứa cho những người có chí, chịu khó, đem hết nổ lực, lợi dụng hết những cơ hội để đi đến đích và được thành danh. Phẻ dành hết những thành qủa đó cho gia đình, cho công ơn của Mẹ, Cha, của gia đình vợ và người đàn bà đã sát cánh bên cạnh qua bao khó nhọc để em đạt được những mơ ước đời người.

Trong tuyển tập, người đọc sẽ thấy bàng bạt trong đó là chắc lọc những tâm tình đậm sâu mà tác gỉa dành cho người thân thuộc của mình. Trong hơn 150 trang sách, mỗi trang chứa không biết bao nhiêu lời thấm đẫm tình yêu thương, ơn sâu, nghĩa nặng. Viết như gợi nhớ cho  chính mình, không cho phép mình quên, cho bằng hữu hiểu con người mình, và gởi lại cho hai đứa con trai biết về cội nguồn, người thân, quê hương và bằng  hữu. Qua những câu văn, câu thơ ta dễ dàng nhận thấy Phẻ là một người con có hiếu, một người chồng có nghĩa, một người cha có tình, và hơn hết là một công dân có trách nhiệm. Với đất nước cưu mang mình, Phẻ dành những lời tri ân cao cả và nguyện đem hết sở tài làm sở dụng để đóng góp phần mình. Với đất nước nơi sinh ra, Phẻ luôn trăn trở suy tư về hiện tại bất trắc và tương lai mờ mịt.  Phẻ đau nỗi đau của hàng triệu người Việt tha phương, ngày ngày mỏi mắt trông về trời Tây nơi có hàng triệu người dân cùng khổ, cố ngoi lên nhưng đã mất hết hy vọng ở ngày mai. Phẻ nghĩ đến những em học sinh nơi quê nhà, cũng như mình năm xưa, không được cắp sách đến trường.

Viết để trước là để Tưởng Niệm, sau là Tri Ân, và như để đánh dấu một cột mốc trong đời mình. Năm nay ông Nghè Phẻ vừa hoàn thành xong học vị cao qúi nhất, cũng là năm kỷ niệm "10 năm yêu em" với người bạn đời. Nhân dịp này, vợ chồng Anh Chị chúc Chú Em tiếp tục đi đến đích con đường đã vạch, cùng với vợ và hai con. Những lời tâm tình trên đây coi như món qùa tinh thần Anh dành tặng cho Phẻ, một người bạn, một người Em, một thân hữu và hơn hết là người đồng hương Bình Định. Trước khi ngừng ở đây anh xin được gởi tặng Em mấy câu thơ anh đã viết trong bài "Con Đường Các Anh Về"  trong cuốn bút ký "Con Đường Trước Mặt" xuất bản 20 năm về trước:

"... Đêm Huế buồn cỏ cây ngậm ngùi, thổn thức
Chiều Qui Nhơn biển gợi sóng ai về
Anh bước đi, đi lại con đường quê
Cứ đi mãi sẽ có ngày anh đến đích..."

Thân qúi,

Nguyên Lương

Horsham, PA, ngày 30 tháng 4 năm 2014

Sunday, April 27, 2014

MỘNG ĐẸP DƯỚI TRĂNG

Redeo Beach, San Francisco, CA - Photo: BXK

MỘNG ĐẸP DƯỚI TRĂNG

Vầng trăng sáng có màu đen trong đó
Có vui/buồn, tròn/khuyết, có hợp/tan
Có tỉnh/mê, ai say đắm, hững hờ
Từng hơi thở, đôi bàn chân thanh thản.

Tháng 4, 2014

Thursday, February 27, 2014

MẸ XẢ TÓC--TRỌN ĐỜI THƯƠNG MẸ ! - MOTHER LETTING GO OF HER HAIR -- LOVING HER FOREVER


Thơ Bạch Xuân Phẻ, Nhạc Nguyên Quang

No more clinging on... The beauty of letting go! Photo: NguyenQuang.

MẸ XẢ TÓC--TRỌN ĐỜI THƯƠNG MẸ !


Mẹ mãi sống cuộc đời như thị
Bao yêu thương tận tụy với khoan dung
Mẹ đẹp tựa tranh, thơ, ruộng, biển, muôn trùng
Cuộc đời Mẹ từ bi, tâm hoàn hảo

Nay xả tóc Mẹ xả luôn phiền não
Hạt Bồ Đề tỉnh giác niệm Nam mô
Nguyện Mẹ sống đời chúng con bớt khổ
Liễu vô thường, bến Mẹ lắm yêu thương

Ôi nhân gian mộng mị khôn lường
Con còn Mẹ dù xác thân gầy guộc
Con còn Mẹ, cõi ba ngàn thông thuộc
Xả tóc này, như xả cõi xa xăm!

For English of this poem, please click here






Monday, January 27, 2014

XUÂN MƯA TUYẾT TRÊN SIERRA

A peaceful winter in Sierra. Photo by BXK

XUÂN MƯA TUYẾT TRÊN SIERRA

Triệu cánh én tha hương lây lất
Xuân xứ người nhớ pháo nổ quê hương
Bao thịnh suy lợi danh tất bật
Giấc mơ nào trầy trụa những xót thương?

Mưa tuyết đổ chập chờn ngọn lửa
Tự do này đày đoạ nỗi đau
Con én nhỏ bay xa mỏi cánh
Em về đâu hạt sương mỏng mong manh

Ra biển lớn dòng sông trôi chảy 
Triệu hạt sương triệu vẻ đẹp nhiệm mầu
Xuân viễn xứ trữ tình tờ lịch cũ
Chuông chiều ngân! tâm/vàng/lá nhẹ buông


Calligraphy by Vo Viet Tuan

Saturday, January 4, 2014

THƯƠNG MẸ, THƯƠNG CẢ NHÂN SINH

Lời Dẫn.  
Bài thơ tưởng niệm này viết cho hai người Bác.  Một là người Bác họ bên quê nhà, Bác Năm Thức hiền thục và nhân ái.  Bác là người bạn thân của mẹ. Người thứ 2 là Bác Đặng Thị Rõ, pháp danh Nguyệt Sanh Phát.  Bác cũng là người bạn thân của Mẹ ở Sacramento và là Mẹ của người bạn thân trong gia đình.  Bác Nguyệt Sanh Phát hiền hoà, từ tâm, thương yêu gia đình và có lòng từ bi rộng lớn. Là một Phật tử Tại Gia Bồ Tát giới, Bác luôn mẫu mực trong từng lời nói và hành động của mình. Bác ra đi thật nhẹ nhàng và tự tại trong tiếng Kinh niệm Phật A Di Đà.  Ngưỡng nguyện mười phương Chư Phật, chư Đại Bồ Tát phóng quang tiếp độ Hương linh hai Bác 
Vãng sanh cực Lạc Quốc.

Lời Khánh tha thiết, "Mẹ về Cõi Phật" - Photo: Lê Minh Tuệ
THƯƠNG MẸ, THƯƠNG CẢ NHÂN SINH

‘Mẹ già như chuối Ba hương’
Như xôi gất đỏ như tương chao chùa
Thanh tao tinh khiết hương đưa
Tóc xanh nay bạc nắng mưa vô thường
Mẹ nay nằm xuống mà thương
Chúng con côi cút biết đường nào đi
Hy sinh từ thuở xuân thì
Tảo tần hôm sớm, củ mì thay cơm
Sống đời phúc hậu hương thơm
Dạy con lễ nghĩa sống thơm bạc ngàn
Mẹ đi như lá mùa sang
Như bình mình chớm sương tan không lường
Đến đi trong cõi sắc hương
Thong dong tự tại con đường Mẹ đi
Mẹ mênh mông cõi Từ Bi
Mây qua đỉnh núi thoát ly vô thường!
Thư Pháp: Võ Việt Tuấn

Thư Pháp: Võ Việt Tuấn



Tuesday, November 26, 2013

Thanksgiving for Life - TẠ ƠN ĐỜI

Thankful flower - Photo BXK
Thanksgiving for Life

Thank you, mom and dad, for giving me life
and love that is vaster than the immense ocean, 
and longer than the endless river.
Thank you, nature, for giving me so much 
                                        power of love and beauty:
Flowers, mountains, forests, creeks, 
                                          dunes of sand, and stars.
Thank you, beloved wife, 
                                  for giving me your warm lips,
Full of passionate love in togetherness.
Thank you, venerable Master, 
                                          for showing me the Way
that enlightens me on my arduous journey of samsara.



TẠ ƠN ĐỜI

Cảm ơn Mẹ Cha cho con nguồn sống
Và tình thương hơn biển rộng sông dài
Cảm ơn đời cho tôi nhiều yêu dấu
Hoa, rừng xanh, suối mát với trăng sao
Cảm ơn em cho anh làn môi ấm
Đầy ân tình ngây ngất lúc bên nhau
Cảm ơn Thầy đã cho con ánh Đạo
Soi đường con trên vạn nẻo luân hồi.

Sacramento Fall, 2004.

Trích từ tập thơ Mẹ, Cảm Xúc, và Em.

Sunday, November 17, 2013

NHỚ VỀ ÔNG TÁM

Thư Pháp Võ Việt Tuấn
NHỚ VỀ ÔNG TÁM

Từ thuở thiếu thời
Sống cùng với biển
Biển êm tuyệt vời
Sâu thẳm mênh mông

Vào những mùa Đông
Nhớ về Ông Tám
Ở người thanh đạm
Kiên nhẫn siêng năng

Cầm chài im lặng
Ngồi trên đá cao
Đàn cá lao xao
Vung chài đánh bắt

Nay Ông khuất mặt
Hương lòng nơi xa
Hướng về quê nhà
Cầu người siêu thoát

Ông đi nhẹ áng mây hồng
Trăng rằm đỉnh núi thong dong gió ngàn
Ông đi sương đọng vừa tan
Bình minh hiện hữu Lạc Bang người về.


Nam Mô Tây Phương Cực Lạc Thế Giới Đại Từ Đại Bi A Di Đà Phật.

Monday, October 28, 2013

THIỆN MINH - An Eternal Guiding-light

The late Most Venerable Thich Thien Minh - from Hoavouu.com
THIỆN MINH - An Eternal Guiding-light
  In the memorial of 35th passing of the late Most Venerable Thich Thien Minh

The late most venerable was one of the Zen pillars of Vietnamese Buddhism
His vows were to liberate suffering of all beings with his wisdom, courage and compassion
He was a symbol of the national heroism with extraordinary leadership talents
He was from the village of Bich Khe, Trieu Phong, Quang Tri
In 1933, he became a novice monk at the age of 12 years old.
And after many hard years of studying and practicing the teachings of Buddha,
At the age of 27, he became the president of Da Lat Buddhist Association and a Dharma teacher
He was an exceptional monk, high-regards with senior leadership ranking within the Buddhist Revival movement.
He helped build and strengthen the infrastructure of the Unified Buddhist Church of Vietnam from Southern providences to the Highlands.
He then established of many Buddhist schools and Buddhist Bodhi academy of Nha Trang
As well as founded many Vietnamese Buddhist Associations (GDPT)
His teachings transform many generations of Vietnamese youth to dedicate their lifetime for the greater good.
The venerable fought for religious equality and social justice by non-violent means
He was the symbol of wisdom, conscious, courage, sacrifice, and peace
He was a resilient leader, indomitable and intelligent
He held many positions from Director General for Youth
To the Acting President of the UBCV’s Institute for the Dissemination of the Dharma.
He traveled and shared Dharma from East to West
His endless works and efforts were for the welfare of all Vietnamese people, Dharma, and for the country of Vietnam.
The venerable was in and out of jail in three different governments
And eventually passed away mysteriously in a harsh condition of the Communist prison
On October 17, 1978
In the state of shocking, touching, loving and respecting of a great honorable Master
He was the symbol of Bodhisattvas in modern Vietnam Buddhist era
A great frontier, a compassionated Buddhist teacher
He was a "White cloud floating in the vast sky..."*
"Like the moon shining upon Mount Lanka
Like the perfume rising from the Prajna lotus " **

* A Dedicated Poem by Zen Master Thich Nhat Hanh to venerable Thich Thien Minh

**The poem of king Ly Thai Tong praised Zen Master Tỳ-Ni-Đà-Lưu-Chi (translated by Vo Dinh Mai)

Friday, October 25, 2013

TIẾNG CHUÔNG CHÙA PHƯỚC SA

Cảnh Chùa Phước Sa - ảnh Y-Minh Nguyen

TIẾNG CHUÔNG CHÙA PHƯỚC SA

Trăng rằm thanh tịnh quá
Lung linh với ngàn sao
Như Phước Sa thuở nào
Trong câu kinh nhịp mỏ

Cùng trầm hương theo gió
Tiếng chuông chùa ngân xa
Sâu lắng như thiền ca
Gọi người mau tỉnh thức.

Sunday, October 20, 2013

NGỌN HẢI ĐĂNG THIỆN MINH MUÔN THUỞ


Photos: Hoà Thượng Thích Thiện Minh from nguoiaolam.net
NGỌN HẢI ĐĂNG THIỆN MINH MUÔN THUỞ
  Tưởng niệm ngày mất 35 năm của cố Hoà Thượng Thích Thiện Minh

Hoà thượng là thạch trụ thiền môn của Phật Giáo Việt Nam
Hạnh nguyện cứu nhân độ thế, vô uý và từ bi
Ngài là biểu tượng đại hùng đại lực của Bậc xuất trần thượng sĩ.
Ngài là người làng Bích Khê, Triều Phong, Quảng Trị
Năm 1933, lúc vừa tròn 12 tuổi, Ngài phát thệ xuất gia.
Sau bao năm miệt mài kinh sử và hành giả giáo lý Phật Đà,
Năm 27 tuổi đã làm Hội trưởng Hội Phật Học Đà Lạt và giảng sư rốt ráo
Ngài là một trong những vị Tăng tài, đạo cao đức trọng, trong công cuộc chấn hưng Phật giáo
Ngài đã giúp dựng xây và kiện toàn các cơ sở hạ tầng của Giáo Hội từ Nam Bộ đến Cao Nguyên
Rồi thành lập những trường học Phật giáo Bồ Đề và Phật học viện Nha Trang
Cũng như nhiều đơn vị Gia Đình Phật Tử.
Ngài giáo huấn cho bao thế hệ tuổi trẻ sự nghiệp lợi đạo ích đời,
Ngài tranh đấu cho sự bình đẳng tôn giáo và công bằng xã hội
Ngài là biểu tượng của trí tuệ, lương tri, dũng cảm, hy sinh, và hoà bình
Ngài là nhà lãnh đạo kiên cường, bất khuất và anh minh
Với nhiều cương vị như Tổng vụ trưởng Tổng vụ Thanh Niên
đến Quyền Viện trưởng Viện Hóa Đạo Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất.
Ngài hoằng dương chánh pháp từ Đông sang Tây
Hành hoạt cho sự phúc lợi của Đạo Pháp, Quê Hương và Dân tộc
Ngài cũng đã vào tù ra khám của cả ba chế độ
Để cuối cùng chết bức tử một cách bí ẩn và khắc nghiệt trong lao tù Cộng Sản
Vào ngày 17 tháng 10, năm 1978
Trong nỗi bàng hoàng, xúc động, thương kính, và quí trọng một vị Minh Sư siêu việt
Một bậc Bồ Tát trong suối nguồn cận đại Phật giáo Việt Nam
Hoà thượng là bậc Đại Tùng Lâm Phật Giáo
như "Mây trắng thong dong"*
như "Lăng già trăng sáng tứ bề
Hương sen Bát nhã bay về mười phương..."**

* Bài thơ của Thiền Sư Thích Nhất Hạnh viết về Hoà Thượng Thích Thiện Minh
**Bài thơ của Nhà Vua Lý Thái Tông ca ngợi Thiền Sư Tỳ-Ni-Dà-Lưu-Chi (do Võ Đình Mai dịch)

Thursday, October 10, 2013

BÊN DÒNG SÔNG CHARLES

Trần Trung Đạo là một trong những nhà thơ lớn ở Hải ngoại. 
Bao nhiêu năm quen biết nhau qua văn học nghệ thuật và GĐPT, có lần anh Đạo chia sẻ với tôi rằng: "Chúng ta viết văn hay làm thơ cũng phải giữ lòng mình trong sáng, nhân bản, hướng thiện." Thơ và cái tâm của anh là như vậy đó, đầy nhân hậu, tình người, tình đồng bào và nhân loại.  

Văn, Thơ và Tiểu luận của anh sâu sắc và trung trực nói lên nỗi xót xa, thân phận làm người, tấm lòng yêu quê hương và dân tộc. Đi bên dòng sông Charles, cảnh đẹp và thơ mộng không khác gì những dòng sông nổi tiếng ở Âu Châu.  Nhìn các em sinh viên đại học đang đi học và giải trí lành mạnh, anh thở phào nghĩ về đất nước Việt Nam: "Hoa Kỳ này là thế... tuổi trẻ luôn học hành để xây dựng đất nước sau này; còn đất nước Việt Nam mình..." 

Chợt nhiên tôi lại nhớ câu tục ngữ Hán Việt bất hủ, "Hoạ hổ hoạ bì nan hoạ cốt, tri nhân tri diện bất tri tâm". Nay xin đăng lại bài thơ cũ như là lời cảm ơn anh vậy và cùng chia sẻ đến quý độc giả.



"Ta vẫn đi trên quãng đường dài" - thơ TTĐ. Photo: Lưu Phạm
BÊN DÒNG SÔNG CHARLES
   Thân tặng anh Trần Trung Đạo

Dòng sông Charles thơ mộng
Gió lộng những nỗi niềm
Bao sinh viên êm đềm
Học hành xây dựng nước

Những cánh buồm lả lướt
Trên bến nước tự do
Tương lai có gì lo
Khi không bị lệ thuộc

Và nhìn về đất nước
Tuổi trẻ ít chuyên năng
Cuộc sống mãi lăng xăng
Quanh miếng cơm manh áo

Bao trẻ em, già lão
Thiếu thốn và hư hao
Ai lại không nở nào
Đặc dân tộc trên hết?

Thương, nói nhiều cũng mệt
Ghét, cũng lắm chua cay
Gia đình lại đoạ dày
Thôi thì quán "Mặc" "Kệ" !

Trong tiếng chuông câu kệ
Nguyện đất nước thanh bình
Nguyện lãnh đạo anh minh
Tổ quốc mình bền vững!