Hòn Mồng - Nhơn Lý, Quy Nhơn Bình Định. Photo: Nhơn Lý's friend. |
Bình Minh
Tiếng trẻ khóc ngân vang lời vĩnh cửu
Từ nguyên sơ sông máu thắm đồng xanh
Tôi là cỏ trôi theo dòng thiên cổ
Nghe lời ru nhớ mãi buổi bình minh.
Buổi vô thủy hồn tôi từ đáy mộ
Uống sương khuya tìm sinh lộ viễn trình
Khi nắng sớm hôn nồng lên nụ nhỏ
Tôi yêu ai, trời rực ánh bình minh.
Đôi cò trắng yêu nhau còn bỡ ngỡ
Sao mặt trời thù ghét tóc nàng xinh?
Tôi lên núi tìm nỗi buồn đâu đó
Sao tuổi thơ không khóc buổi bình minh?
Dawn
The sound of a crying baby resounds words of eternity
In primeval times rivers of blood bathe the green fields
I am the grass swept along the current of antiquity
Listening to the lullaby that reminds me always of dawn.
At the unbegining my soul arises from the depth of the grave
Gulping down the wee hours dew in search of a long-journeyed life path
When the aurora sun places its kiss onto the budding petals
No matter whomever I love, dawn breaks out blazingly.
A pair of white herons in love stay unfledged
Why should the sun loathe her graceful hair?
I ascend the mountain in search of some vague melancholy
Why doesn't youth shed tears for dawn?
Poem by Most Venerable Thich Tue Sy
Translated by Phe Bach
Edited by Professor Thai V. Nguyen
thơ rất hay ..dịu dàng & siêu thực ...cái vô thường mơ hồ hòa quyện trong cuộc đời ...
ReplyDeletetạo nên 1 thế giới siêu thực ...cái " sác-na " vô biên tận cùng ...mới là Tuệ SĨ !!