![]() |
Dạo chợ trời ở Old town Puerto Vallarta. Photo: Phe Bach |
Our First Time in Puerto Vallarta, Mexico: A Journey of Mindful Appreciation
This was our first time visiting Puerto Vallarta, Mexico—a land embraced by the gentle waves of the Pacific Ocean and warmed by the sincere hearts of its people. From scuba diving with Vallarta Adventures to wandering through the peaceful fishing village of Boca de Tomatlán, this journey became more than just a vacation. It became a retreat into presence, gratitude, and human connection.
Mexico is a breathtaking country. But beyond its natural beauty lies something deeper—its people: kind, hardworking, and rooted in the values of family and community. They reminded us of the quiet nobility found in everyday acts of service.
From the moment we arrived, we were welcomed by the rhythm of the ocean. Each morning opened with sunlight spilling softly over the mountains, birds singing with the breeze, and the scent of salt in the air. With each breath, we remembered to come back to the present moment—to truly be here. The warmth and humidity reminded us of Vietnam, evoking the feeling of being home, even while far from it.
And yet, what touched us most was not only the stunning coastline or the charm of the old cobblestone streets. It was the people. Every smile, every heartfelt “¡Buenos días!”, and every lovingly prepared meal reflected the resilience and generosity of the Mexican spirit. We met artisans who poured their soul into handmade crafts, hotel staff who served with quiet grace, and taxi drivers, servers, and tour guides who offered not just services, but sincere connection. Through them, we saw the dignity of labor, the beauty of simplicity, and the joy of community.
In mindfulness, we slowed down. We listened—not just with our ears, but with our hearts. We heard the lull of the sea, the joyful laughter in the plazas, and the softly spoken English of those eager to connect. Each encounter reminded us: behind every moment of our ease was the unseen effort of someone’s care.
This journey became a living meditation on interbeing. We realized we could not be here in peace without the invisible hands that sustain such beauty. We noticed the elders—many still working diligently, with quiet strength—and our hearts swelled with gratitude for the broader community of Latin American people, especially the Mexican people, who labor with love both at home and abroad. Whether building homes in the U.S., harvesting fruit under the sun, teaching children, or holding families together across borders—each life is a story of courage and contribution. These stories deserve to be heard and honored.
Our time in Puerto Vallarta was eye-opening. It was a gift. But the greatest gift wasn’t just the adventure or the relaxation—it was the gentle reminder to move through the world with mindful awareness, deep appreciation, and boundless compassion. For the land. For each other. For all those whose quiet efforts support their livelihoods, their lives and ours.
Đây là lần đầu tiên chúng tôi đến nghỉ dưỡng ở Puerto Vallarta, Mexico — một vùng đất được ôm ấp bởi những con sóng hiền hòa của Thái Bình Dương và sưởi ấm bởi những tấm lòng chân thành của người dân nơi đây. Từ việc lặn biển trong khu du lịch dã ngoạn Vallarta Adventures đến dạo bước qua ngôi làng chài yên bình Boca de Tomatlán, chuyến đi này không chỉ đơn thuần là một kỳ nghỉ hè cho gia đình, mà là một cuộc trải nghiệm trở về với hiện tại, với lòng biết ơn và sự kết nối giữa người với người.
Nước Mễ Tây Cơ (Mexico) là một đất nước tuyệt đẹp. Nhưng vượt lên trên vẻ đẹp thiên nhiên là vẻ đẹp sâu lắng của con người nơi đây: tử tế, cần cù và sống với giá trị gia đình làm trung tâm. Họ đã nhắc chúng tôi về sự cao quý thầm lặng trong những hành động phục vụ giản dị mỗi ngày.
Ngay từ khi đặt chân đến, chúng tôi đã được chào đón bởi nhịp thở dịu dàng của đại dương. Mỗi buổi sáng bắt đầu bằng ánh nắng dịu nhẹ lan tỏa trên đỉnh núi, tiếng chim hót theo làn gió, và hơi thở sâu trong hương vị mặn mà của biển cả — nhắc nhở chúng tôi quay về với giây phút hiện tại. Khí hậu ẩm ướt và ấm nơi đây khiến chúng tôi nhớ về quê hương Việt Nam da diết – như thể đang tìm thấy một mái nhà thứ hai.
Nhưng điều làm nên ý nghĩa sâu sắc nhất của chuyến đi không chỉ là vẻ đẹp của bãi biển hay sự cổ kính của những con đường lát đá. Mà chính là con người đang sống và làm việc ở đây. Họ rất thân thiện, mỗi nụ cười, mỗi lời chào “¡Buenos días!” ấm áp, mỗi bữa ăn được chuẩn bị với tình thương đều phản chiếu tinh thần bền bỉ và hào sảng của người dân Mexico. Chúng tôi gặp những nghệ nhân thủ công tận tụy, nhân viên khách sạn phục vụ với sự nhẹ nhàng và ân cần, tài xế taxi, người phục vụ và hướng dẫn viên du lịch — tất cả đều gợi nhắc chúng tôi về phẩm giá trong lao động và niềm vui phát sinh từ đời sống cộng đồng chan hòa.
Trong chánh niệm, chúng tôi bước chậm lại. Lắng nghe không chỉ bằng tai mà bằng cả trái tim. Nghe tiếng sóng rì rào, tiếng cười nơi quảng trường, và cả những câu chuyện được chia sẻ bằng vốn tiếng Anh vụng về nhưng ánh mắt lại rực sáng sự tử tế. Mỗi khoảnh khắc nghỉ ngơi mà chúng tôi tận hưởng đều đến từ bàn tay và tấm lòng của những người làm việc âm thầm phía sau — với tất cả sự khiêm hạ và tận tâm.
Chuyến đi này như một bài thực tập sống động về tính tương tức. Chúng tôi nhận ra rằng mình không thể có được sự an lạc hôm nay nếu thiếu đi công sức của biết bao con người không tên. Chúng tôi cũng chú ý đến rất nhiều người lớn tuổi vẫn đang lao động cần mẫn — hình ảnh khiến chúng tôi càng thêm trân trọng những người dân Nam Mỹ nói chung, và người Mexico nói riêng, dù họ đang xây nhà ở Hoa Kỳ, hái trái cây ngoài đồng, dạy trẻ em hay gìn giữ gia đình vượt qua mọi khoảng cách địa lý. Sự đóng góp của họ là vô giá. Sức mạnh của họ là nguồn cảm hứng. Và câu chuyện cuộc đời họ rất riêng, rất cần được lắng nghe và trân quý.
Chuyến nghỉ dưỡng ở Puerto Vallarta đã mở rộng tầm mắt và trái tim chúng tôi. Nhưng món quà lớn nhất có lẽ chính là lời nhắc nhở âm thầm: hãy bước đi trong cuộc đời này với sự tỉnh thức, với lòng biết ơn, và với tình thương — cho mảnh đất này, cho nhau, và cho những con người lặng thầm giữ gìn cuộc sống này cho chính họ và cho tất cả chúng ta.
Tâm Thường Định
Cuối tháng 6, 2025.
No comments:
Post a Comment