HÃY TƯỞNG NHỚ NHAU
Một buổi tối lướt sóng trên mạng xã hội, Facebook, thấy chú Hân chia sẻ, “Anh Hai Thụ (Nguyễn Đình Thụ) vừa ra đi khỏi cuộc đời cách đây 3 tiếng ở Nhơn Lý. Cầu nguyện anh bình yên về cõi vĩnh hằng", rồi chúng tôi lướt sóng qua group Nhơn Lý Quê Hương Tôi mà Chú đã quản lý bao lâu nay, lại tâm sự: “Một thời lẫy lừng rời quê hương từ thời trai trẻ, phiêu bạt, tạo sự nghiệp đem niềm tự hào đến người quê Nhơn Lý, mỗi khi nhắc đến anh. Cuối cùng, nhắm mắt xui tay an nghỉ nơi chôn nhau cắt rốn.” Rồi chú tiếp, “Anh Nguyễn Đình Thụ, trước 75, vắng mặt cha, mẹ một mình đã nuôi anh và 2 đứa em thơ. Cuộc sống vô vàng thiếu thốn khó khăn, anh lăn lộn ra đời sớm. Sống xa quê, xa gia đình từ thời trai trẻ, dễ bị đi vào con đường hư đốn, nhưng anh đã làm nên kỳ tích không ai ngờ được. Học xong trung học, được du học qua Mỹ và trở thành một chàng sĩ quan phi công hào hoa của không quân miền nam, lái A37 phản lực cơ chiến đấu tại sân bay Phù Cát. Được biết bao người ngưỡng mộ lúc bấy giờ! Sau 75, anh đã qua Mỹ sống ở San Jose, là chỗ dựa tinh thần gần gũi với nhiều anh em Nhơn Lý tị nạn chúng ta vào những ngày đầu sớm đặt chân chơ vơ ít người Việt ở đất Mỹ.
Những năm tháng cuối đời, bệnh hoạn, anh trở về quê hương sống, và vừa từ giã chúng ta vào lúc 9 giờ sáng ngày 25 tháng 4 năm 2023 trong sự chăm sóc đầy yêu thương nuối tiếc của gia đình anh em dòng họ.
Thôi, cuộc đời như một giấc mơ, cát bụi đất đá quê hương tạo nên hình hài anh, rồi anh cũng phải trở về với nó. Cầu mong linh hồn anh thanh thản về cõi vĩnh hằng. Ly biệt anh.” Chú Hân có vẻ nghẹn ngào và chúng tôi cũng trong tâm trạng đó. Thôi thì vẽ lại vài nét về chú mà chúng cháu biết như một nén hương lòng cho nhau.
Trời hôm đó, nắng dịu thổi qua cành lá xôn xao, và thêm một chiếc lá rơi về cội. Thế là Chú Nguyễn Đình Thu vừa mới qua đời vào ngày 25 tháng 04, 2023. Chú là cựu sĩ quan Không Quân của Quân Lực Việt Nam Cộng Hoà. Chú hai Thụ cùng thời bác Họ của tôi, Bạch Xuân Đài (Bác Tám Đài còn sống) và chú Bảy ruột của tôi, Bạch Xuân Dũng (Chú Bảy đã mất). Quý chú là những người ai cũng có cách yêu nước của riêng mình, đi theo tiếng gọi con tim bảo vệ sự tự do dân chủ của Miền Nam Việt Nam. Xin kể lại đây như là một hình thức tưởng niệm Chú Hai Thụ và nghĩ về chú Bảy, Bạch Xuân Dũng vậy.
Chú Bảy đã mất ở Quảng Trị cuối thập niên 60, Bác Tám thì ở tù một thời gian ngắn sau 1975, nhưng gia đình lại có công với cách mạng, nên được về sớm và chưa ở tù lâu năm nên không qua Mỹ được theo diện H.O. Bác Tám ở lại Việt Nam sinh sống cho đến tuổi già. Quý anh chị đều thành công ở xứ Việt thân yêu. Chú Hai và gia đình quyết định rời Việt Nam, gia đình chú là một trong số nhiều thuyền nhân chạy khỏi Việt Nam sau chiến tranh tìm đến bến bờ tự do. Họ đã mất tất cả trong sự hỗn loạn và tàn phá sau khi Sài Gòn sụp đổ, và không còn lựa chọn nào khác ngoài việc liều mạng ra biển khơi. Trên một chiếc thuyền đánh cá ọp ẹp, với hy vọng thoát khỏi bạo lực và đàn áp, họ vượt biển. Nhưng cuộc hành trình thật nguy hiểm, và họ phải đối mặt với vô số thử thách trên đường đại dương mênh mông.
Chú thím dẫn các con đi Mỹ và cũng nuôi nấng các em đều thành công ở xứ cờ hoa. Nhưng khi tuổi già, Chú lại về lại nơi chung nhau cắt rốn để sống hết cuộc đời của mình cho bớt cô đơn, bơ vơ nơi đất khách.
Thế mà, khi Chết chú cũng chưa yên, chú Hoà, người em của chú Hai Thụ cho biết, công an làm khó vì nhà nước đồi xét nghiệm thi thể của người chết vì cho là “người nước ngoài". Rồi mọi việc đã an bày, nên cũng được trôi qua và chờ một người em khác, chú Bình về kịp để hoả táng. Hai chú Hoà Bình là 2 anh em sinh đôi, em của chú hai thụ. Chắc mới mong mỏi của Ông Bà là đất nước được Hòa Bình. (Xin mở ngoặc, chú Hoà là dân đi biển, nhưng qua đến Mỹ, một xã hội mở và thoáng, chú tự học trở thành một nhạc sỹ có nhiều bài thơ hay về tình yêu và quê hương, điều này chắc không thể có được nếu chú ở lại Việt Nam). Rồi chuyện gì cũng qua, như nước qua cầu. Chú Nguyễn Đình Thụ cũng được như nguyện ước về lại với quê hương và chết trên quê hương yêu dấu, nơi chôn nhau cắt rốt. Và trớ trêu, không được chôn trong lòng đất của làng quê vì ngày nay tất đất tất vàng. Thế là thân xác huyễn mộng của chú, cũng như bao nhiêu người khác, như tro, như bụi trở về với lòng đại dương sâu thẳm. Chú Hai ơi, có còn vang vọng, khói hương tình này.
Hôm nay, bên Kim Môn Kiều (Golden Gate Bridge), Cựu Kim Sơn nhìn về đất Việt, miên man đôi dòng.
Ôi Thái Bình Dương dạt dào.
đưa người đi
đón người về
Trăm năm một cõi
bình an.
Cát Sương
Mùa Thu Cali, 2023.