Nhà thơ Du Tử Lê qua đôi mắt của Hoạ sỹ Trần Thế Vĩnh, Việt Nam |
Mịn Màng Như Nỗi Chết*
Kính tiễn nhà thơ lớn của Việt Nam, Du Tử Lê
Hợp tan như cơn mộng
Khúc Thuỵ Du vang vọng
Chữ tình đã vãng lai
Yêu thương trên đường dài
Lấy nghĩa nhân làm trọng
Hơn thua hạt sương đọng
Qua rồi đời lưu vong
Ai nhẹ bước thong dong
Xác thân nào ra biển?
Không có ngã, vô biên
Hương người bay trong gió
Có một điều ta rõ
Sống chết chuyện thường tình
Sáng chiều tối bình minh
Thảnh thơi đi và đến
Sáng nay thu trìu mến
Lá vàng nhè nhẹ rơi
Sự tiếp nối muôn nơi
Rock 'n Roll bất nhị!
Cuộc sống là như thị
Thương yêu thêm đi thôi
Áng mây trắng nhẹ trôi
Đồi vô sanh vừa đến!
Yết đế, Yết đế, Ba ra Yết đế, Ba ra Tăng Yết đế, Bồ Đề Tát Bà Ha.
Ði qua, đi qua. Ði qua bờ bên kia,
Ðã đi qua đến bờ bên kia, reo vui!
Gate, Gate, Paragate, Para Sam gate Bodhi Svaha.
('Gone, gone. Gone beyond, gone far beyond. Awaken, Rejoice')
Bạch X. Phẻ
*Lời trong bài thơ gốc Khúc Thuỵ Du của thơ Du Tử Lê
** Tên 2 cháu ngoại của nhà thơ Du Tử Lê
No comments:
Post a Comment