Thơ Du Tử Lê, Nhạc Anh Bằng
1. Hãy nói về cuộc [Am] đời khi tôi không còn nữa
Sẽ lấy được những [E7] gì về bên kia thế [F] giới
Ngoài trống vắng mà [G] thôi Thụy ơi và tình [Am] ơi
Như loài chim bói [F] cá trên cọc nhọn [G] trăm năm
Tôi tìm đời đánh [C] mất trong vũng nước cuộc [Am] đời
Trong vũng nước cuộc [E] đời Thụy [E7] ơi và tình [Am] ơi
ĐK: Đừng bao giờ em [Dm] hỏi vì sao ta yêu [C] nhau
Vì sao môi anh [Am] nóng vì sao tay anh [G] lạnh
Vì sao chân anh [Dm] run Vì sao chân không [E] vững
Vì sao và vì [E7] sao
2. Hãy nói về cuộc [Am] đời tình yêu như lưỡi [Dm] dao
Tình yêu như mũi [G] nhọn êm ái và ngọt [A7] ngào
Cắt đứt cuộc tình [Dm] đầu Thụy bây giờ về [Am] đâu
Thụy bây giờ về [Dm] đâu anh là chim bói [Am] cá
Em là bóng trăng [C] ngà chỉ cách một mặt [Dm] hồ
Mà [Em] muôn trùng chia [Am] xa.
Khi Tôi Chết Hãy Đem Tôi Ra Biển
1. Khi tôi [C] chết hãy [D7] đem tôi ra [G] biển
[Dm] Đời lưu [G] vong không [G7] cả một ngôi [C] mồ
Vùi đất [Am] lạ thịt [C] xương không tan [F] biến
Hồn không đi, sao [D7] trở lại quê [G] nhà
2. Khi tôi [C] chết hãy [D7] đem tôi ra [G] biển
[Dm] Ngược trôi [G] đi, đâu [G7] hình hài trở [C] về
Bên kia [Am] trời là [C] quê hương tôi [F] đó
Biển nghiêng nghiêng ôm [G7] hoài mối tình [C] quê
ĐK: Ôi quê [Am] hương Đà Nẵng Nha Trang
Ôi quê [C] hương Tiền Giang, Hậu Giang
Như bao tiếng đồng bào tôi [F] gọi thêm tiếc [C] nuối
Đâu tre [C] xanh nào mái tranh nghèo
Hắt [F] hiu ngày nao ta trở về
Để ta thấy quê hương lần [Dm] cuối
3. Khi tôi [C] chết hãy [D7] đem tôi ra [G] biển
[Dm] Vì em [G] tôi vì mẹ [G7] già vẫn [C] chờ
Từ mắt [Am] buồn lệ [C] nghẹn hờn bóng [F] tối
Thả tôi đi cho [G7] hồn người được [C] nguôi
* Khi tôi [Ab] chết nỗi buồn kia cũng [Cm] hết
Đời lưu [D7] vong tận [G7] tuyệt với hồn [C] tôi
Khi Tôi Chết Hãy Đem Tôi Ra Biển
(When I die take my body down to the sea)
When [Am] I die, would you take my body down to the [E7] sea?
‘Cause for a long time, I have been living on without a [Am] country.
For a long time, I have been dying without a [E7] grave
So when I die, would you bury me in the middle of the [Am] waves?
When [Am] I die, would you take my body down to the [E7] sea?
Don’t hesitate, you’d never feel sorry [Am] for me
Even [Dm] cry, let the fish feed on my [Am] flesh,
So when I [E7] die, I will become part of the world that is so [Am] fresh.
When [Am] I die, would you take my body down to the [E7] sea?
Under the sun, let the ebb tide car-[Am] ry me
When we [Dm] go, would you please not close my [Am] eyes?
So I can [E7] see, for the last time, my home [Am] country?
I’ll be [Dm] gone, with the wind to the world other [Am] side
To hear my [E7] mother’s sigh, to hear my [Am] children’s cry
From all the eyes, sadder than the [E7] night.
I’ll be [Dm] gone, with the scream to eternal [Am] dream
Where there is no more blood to be [E7] shed,
And where there are no lives to be [Am] killed.
Ever peaceful-[E7] ly, ever peaceful-[Am] ly
When [Am] I die, the sadness also [E7] dies
Somebody forever [Am] parts, [E7] so forever e-[Am] xiles
When [Am] I die, would you take my body down to the [E7] sea..? [Am]
Đừng Nữa Nhé Chia Lìa
Và em [Em] nữa cách gì ta trốn [C] mãi
Chạy [B7] muôn đời chiếc [C] bóng vẫn đeo [B7] theo
Sông dấu [Em] mặt nghìn năm trong mắt [B] buồn
Bỗng một [B7] ngày nức nở cuốn ta [Em] theo
Vẫn là [G] em ngực [Em] chiều chim tắt [G] thở
Gai ăn [D7] năn cào rách buổi trưa [G] người
Môi nguyệt [Em] quế lỡ [E7] thì môi ở [A7] trọ
Một góc [B7] vườn em đỏ mẫu đơn [Em] tôi
Và em [E] nữa nắng [C#m] xanh và gió [A] biếc
Tôi thọ [B7] thương tiếng hát cẩn đêm [E] hoa
Sóng khua [C#m] đập cũng chỉ đôi ghềnh đá
Em đập [B] khua cùng [B7] khắp trái tim [E] xa
Và yêu [Em] dấu tình [E] cờ gươm giáo [E7] đó
Xẻ phân [A] tôi thành triệu miếng tương [E] tư
Ai dám [B7] bảo thịt [Abm] da không muốn [Ebm] khóc
Nhìn tôi [B7] đi em sẽ [Bm] hiểu mưa [E] về!
Này yêu [Em] dấu tôi là cây xác [G] pháo
Nổ tan [B7] thây từng buổi thiếu hơi [Em] nhau
Người vô [C] nhiễm mặc [G] tôi đời ném [Em] đá
Ngay hôm [Am] nay đừng [C] nữa nhé chia [Em] lìa
Đời Ở Mãi Phương Đông
1. Bây [D] giờ, ta đã [G] già và người vẫn mãi [Em] xa
[C] Như núi sớm hao [Am] gầy và [D] dòng sông sớm cạn
Bây [Bm] giờ mùa mưa [Am] luôn thánh [D] thót vườn đời ta
Thánh [Cm] thót vườn đời [G] ta. [D]
2. Bây [D] giờ, ta đã [G] già và người vẫn mãi [Em] xa
Như con [C] thú đã bạt khỏi [Am] rừng đã chạy [D] cuồng về cuôi biển
Bây [Bm] giờ nơi những dấu chân [D] quen
Có chút gì tội [G] nghiệp.
ĐK:
Ôi những móng tư [Em] thù ngập [Eb] vó đời bầm [D] dập
[Bm] Thương nhớ đã như [D] cây sẽ [C] phải còn lớn [Bm] mãi
[D] Nơi cuối mỗi cuộc [G] đời, [C] nơi cuối mỗi cuộc [Am] đời
Xin người phải [D] tin
Trái tim ta với những lời nói thật
3. Bây [D] giờ, ta đã [G] già và người vẫn mãi [Em] xa
[C] Thôi cũng đã muộn [Am] màng để [D] trả lại nhau tất cả
Bây [Bm] giờ, cay đắng đã như [D] sông
Cách gì ta lấp [G] được
* Ôi giờ ta đã [Cm] già
Người đòi chi cuối [G] kiếp
[F#m] Chân chưa thể bước [Bm] qua
Sợi [D] dây người oan [G] nghiệt
[Am] Chân chưa thể bước [Cm] qua
Sợi dây người cuối [D] kiếp
Khi em [Em] lạnh tôi [G] biến thành ngọn [Am] lửa
Đốt yêu [B] thương than [B7] nóng hực ân [Em] tình
Khi em [Em] đọc tôi [C] biến thành chữ [B] viết
Cả nghìn chương chỉ chép chuyện đôi [G] ta
Khi em [Am] viết tôi [Am7] biến thành giấy [F] bút
Bút tương [B] tư mực nhớ đến ai [B7] kia
Giấy từ [Em] cây? Bút [D] từ gỗ xa [C] xưa
Mực từ [B7] nhựa tôi từ em sống [Em] lại.
Khi em [E] khóc tôi [C#m] biến thành nước [G#m] mắt
Chảy giùm [A] em cho cạn sạch nỗi ưu [E] tư
Để mắt em [F#m] xanh để môi em [B] mềm
Tôi thành [B7] lá giữa khi chiều sắp [E] tối
Khi em [G#m] chết cõi đời này phải [C#m] hết
Không chỉ [A] tôi hoa cỏ cũng lên [E] trời
Muôn thú xa [F#m] rừng [B] chim lạnh từng [F#m] đôi
Bao thế [B] hệ vì [B7] em mà em tàn [E] phai
Chuyện mình hai [E] người chuyện cùa lứa [A] đôi
Mặc kệ ai [F#m] cười mặc người bĩu [B] môi
Có gì đâu. Ta sẽ [E] chết [C#m] nhưng tình ra không [A] chết
Vì mở [Am] đầu nhân loại cuộc chơi [E] riêng
[C] Hạnh phúc tôi hạnh phúc [G7] tôi
Từ những [F] ngày con nước [C] về
Ngoài trời mưa mau ngoài trời mưa [F] mau
Tay vuốt [G7] mặt không [C] cùng
Bầy sẻ cũ hom [Dm] hem
[G7] Chiều mái xám rêu [C] xanh
Trời êm cao chân nhỏ
Cũng không [G7] về trên dòng sông tội [C] lỗi.
[Am] Tôi nghe hắt [E7] hiu từ [Dm] mắt em ngắt [C] tạnh
Môi thâm [Am] khô từ [F] thuở định hôn [C] người
Ngày tháng [G7] hạ khi [Dm] không mà trở [C] rét
Giọt nắng [Dm] vàng lung [G7] linh màu lạnh [C] ngắt
Sao khi [Dm] không người [G7] ngoảnh mặt kiêu [C] sa.
Chiều qua đó chân [Dm] ai [G7] còn ríu rít âm [Am] thưa
[C] Lời ai ru như [G7] mơ cho [D7] trời xuống thật [Em7] gần
[C] Người trông ngóng hương [Dm] đưa mùi mái tóc đêm [C] mưa
[G7] Nhẹ theo lá oan [D7] khiên lả [G7] tả mái hiên [C] người.
[Am] Tôi nghe hắt [Dm] hiu từ mắt em ngắt [C] tạnh
Còn dế [G7] buồn tự [Em7] tử giữa đêm [Am] sương
Bầy sẻ [G7] cũ cũng [Am] qua đời lặng [Em] lẽ
Em ở [F] đó bờ [C] sông còn ẩm [Em] cát
Con sóng [G7] tình vỗ mãi một âm [C] quen.
Tình Sầu
Ta như sương cao mà người như hoa [F] sâu [Dm]
Ta dối gian [F] nhau nên [Dm] nát nụ hôn [F] đầu [Dm]
Tình đi từng [F] bước đi bước [Dm] bước trên đầu [F] gió [Dm]
Gieo xuống lòng [Gm] nhau ôi [C7] từng hạt thương [F] đau
Người một phương ta cũng một [F] phương [Dm]
Phố cao ngày [F] thấp nên nắng [Dm] mưa trùng [F] trùng [Dm]
Mắt có [Bb] sâu để [F] nhốt trời giông [Dm] tố [Gm]
Ta là hồn [C7] câm [Bb] cho cơn bão [F] lên [Bb]
[Am] Người ở đây ta cũng ở đây [E7]
Lòng không như [Am] mặt mà [E7] lòng lệ tràn [Am] đầy [E7]
Chân đi theo [Am] gió [E7] sầu ba [Am] hướng [E7]
Tay vói một [Am] trời [E7] trời mưa [Am] bay
[Am] Người đã vì ta tan ước mơ
Phấn son chửa [Dm] ngát thịt da [Am] ngà
Môi non đã [E7] lỡ tình đau [Am] đớn
Mộng vữa theo [E7] trời hoa phượng [Am] xưa
[F] Người chôn đời mà ta đắng [F] cay [Dm]
Cây im [F] lá và [Dm] khói sương [F] bay [Dm]
Chim treo mỏ [F] cóng [Dm] trơ xương [F] mục [Dm]
Sống đã chẳng [Gm] cùng [G] chết sao [C] hay [C7]
[F] Người ở đâu ôi người ở [F] đâu [Dm]
Cỏ xanh [F] còn áp [Bb] má những đêm [F] sầu [Dm]
Dế giun còn [F] tiếc [Dm] mùa ân [F] ái [Dm]
Từng phiến trời [C7] mang [Bb] bao vết [F] thương
Khúc Thụy Du
Tác giả: Du Tử Lê
1.
như con chim bói cá
trên cọc nhọn trăm năm
tôi tìm đời đánh mất
trong vũng nước cuộc đời
như con chim bói cá
tôi thường ngừng cánh bay
ngước nhìn lên huyệt lộ
bầy quạ rỉa xác người
(của tươi đời nhượng lại)
bữa ăn nào ngon hơn
làm sao tôi nói được!
như con chim bói cá
tôi lặn sâu trong bùn
hoài công tìm ý nghĩa
cho cảnh tình hôm nay
trên xác người chưa rữa
trên thịt người chưa tan
trên cánh tay chó gậm
trên chiếc đầu lợn tha
tôi sống như người mù
tôi sống như người điên
tôi làm chim bói cá
lặn tìm vuông đời mình
trên mặt dài nhiên lặng
không tăm nào sủi lên
đời sống như thân nấm
mỗi ngày một lùn đi
tâm hồn ta cọc lại
ai làm người như tôi?
2.
mịn màng như nỗi chết
hoang đường như tuổi thơ
chưa một lần hé nở
trên ngọn cờ không bay
đôi mắt nàng khôn khép
bàn tay nàng khôn thưa
lọn tóc nàng đêm tối
khư khư ôm tình dài
ngực tôi đầy nắng lửa
hãy nói về cuộc đời
tôi còn gì để sống?
hãy nói về cuộc đời
khi tôi không còn nữa
sẽ mang được những gì
về bên kia thế giới
thụy ơi và thụy ơi
3.
tôi làm ma không đầu
tôi làm ma không bụng
tôi chỉ còn đôi chân
hay chỉ còn đôi tay
sờ soạng tìm thi thể
quờ quạng tìm trái tim
lẫn tan cùng vỏ đạn
dính văng cùng mảnh bom
thụy ơi và thụy ơi
đừng bao giờ em hỏi
vì sao mình yêu nhau
vì sao môi anh nóng
vì sao tay anh lạnh
vì sao thân anh rung
vì sao chân không vững
vì sao anh van em
hãy cho anh được thở
bằng ngực em rũ buồn
hãy cho anh được ôm
em, ngang bằng sự chết!
tình yêu như dao nhọn
an đâm mình, lút cán
thụy ơi và thụy ơi
không còn ý nghĩa gì
ngoài tình em tình em
đã ướt đầm thân thể
anh ru anh ngủ mùi
đợi một giờ linh hiển.