Sunday, May 25, 2014

NHỮNG BÀI THƠ NÚI SÔNG RÉO GỌI



HÀO KHÍ NỮ NHI

Hồn Chí Sĩ quật mồ trổi dậy
Khí hùng anh nghi ngút biển trời
Đây lời hịch- âm vang còn đấy
Đó gươm thiêng- ánh thép còn ngời
"Giặc đến nhà đàn bà cũng đánh"
Phận nữ nhi đâu nhục chí..phơi
Chị em ta- ngẫng đầu kiêu hãnh
Há khép mình trong tiếng..à ơi!

Sông Song


KHÚC CA CUỒNG-NỘ --- SONG OF FURY

Em hát lên bài trường ca phẫn-nộ.
Nét dịu-dàng chợt biến mất trong em.
Đóa hoa máu từ trời xa nở rộ,
Phương đông hồng còn lại những đêm đen.
Em cứ hát cho hồn anh bốc lửa.
Giận xé trời thành sấm chớp trên cao.
Em hát xong, xin hát thêm lần nữa.
Cho ruộng đồng, sỏi đá phải xôn xao.
Chị viết đi, bài thơ hùng giữ nước,
Hàng trăm năm vùng dậy chí chưa sờn.
Chúng ta bước theo cha anh thuở trước
Khi lên đường lấy máu giữ giang-sơn.
Mẹ ru con giữa một trời giông-tố,
Mây Trường-Sa mang nặng những u-sầu.
“À ơi con! Cha đi không khiếp-sợ
Hình bóng người in dấu rõ ngàn sau”
Đường Tổ-Quốc hôm nay như nhuộm máu
Chân ta đi nộ-khí mãi không chùn,
Mang ý-chí đương đầu quân tàn-bạo.
Trăm lần rồi lũ giặc đã tan hoang

Nguyễn Hoàng Lãng Du

English translation by J B Ho

Song Of Fury
For beloved Spratly Islands (Trường-Sa)

You sing this long song of fury,
And you lose your charming tone suddenly.
From the far sky, a blood flower blossoms,
Over the rosy East, only a black night comes.
Sing, so that my soul is set on fire,
That your anger’s lightening tears the sky.
When your song ends, sing it once more
To set fields and stones in an uproar.
Write, sister, the heroic poem of patriotism,
Centuries of struggle have not frayed our nerves.
In our ancestors’ footsteps let’s follow,
And use our blood to defend our country now.
Mother sings lullabies in the mid of storms,
Spratly’s clouds are laden with melancholy.
“Go to sleep, baby, your father will not be intimidated,
His memories will stand tall for centuries.”
Blood soaks today the path of our Fatherland,
In our march of rage, we will never relent.
Our strong Will shall counter brutal hordes,
So many times, we’ve shattered invading forces.
Nguyễn Hoàng Lãng Du

(English translation by J B Ho)


Bão Thổi Lên Rồi
- Viết, vì Cộng Tàu tiếm danh tiếm vị quần đảo Hoàng Sa, Trường Sa.
- Viết, cất lên tiếng nói biểu tình phản kháng của người Việt Nam tại Sài Gòn, Hà Nội ở trong nước, và nhiều nơi ở ngoài nước.
- Viết, như lời hịch, báo cho Tàu Cộng, hoặc bất cứ ai mang mộng xâm lăng.

Bão thổi lên rồi
Này thanh niên, sinh viên, học sinh
Bão thổi lên rồi
Này dân tộc Việt Nam hùng anh
Giòng giống Lạc Hồng
Năm ngàn năm Văn Hiến
Rợp bóng cờ bay
Hồn thiêng khói quyện
Non nước Việt Nam
Vùng biển, vùng trời
Thung lũng, đồng sâu, rừng thẳm, núi đồi
Tấc đất chất chồng máu xương lịch sử
Từ Quảng Ninh, ngược lên Việt Bắc
Từ Bản Giốc, thẳng tắp xuôi Nam
Từ Trường Sơn ra tới Biển Đông
Gĩn giữ muôn đời, là sông là núi
Bão thổi lên rồi
Này thanh niên, sinh viên, học sinh
Bão thổi lên rồi
Này con dân tổ quốc Việt Nam
Ta bảo vệ Trường Sa
Ta bảo vệ Hoàng Sa
Dưới đất, trên không, hải đảo, sơn hà
Là xương là máu, bao thế hệ Ông Cha
Không một thế lực nào mạo xưng cưỡng chiếm
Ai bá quyền xâm thực
Ta nhất tề phản kháng
Ai ngang tàn hống hách
Ta đánh đuổi không tha
Ai tôn trọng chủ quyền
Ta giao kết thái hòa
Đó là tiếng hịch muôn đời
Không bao giờ thay đổi
Bão thổi lên rồi
Này thanh niên, sinh viên, học sinh
Bão thổi lên rồi
Này con dân tổ quốc Việt Nam
Bất khuất, kiên cường, son sắt, đan thanh
Tiếp nối huy hoàng trang sử hùng anh
Giòng giống Lạc Hồng, non nước ngàn năm
Ngạo nghễ, ngẩng đầu, dõng dạc, tiến lên
Không phản bội ông cha
Không bao giờ khuất phục
Chết, chết vinh, không bao giờ sống nhục
Khí, khí hùng, không nhắm mắt, khoanh tay
Từ ngàn xưa đến mãi hôm nay
Từ hôm nay đến mãi ngàn sau
Giòng giống Lạc Hồng
Đất nước Vua Hùng
Không thuở nào phai.

Tháng 12 – 2007
Giang Mặc Tử

Mâm Cỗ Cuối Năm
Trời Mê-Linh một chiều chiêng-trống giục,
Cùng ba-quân tuốt kiếm lên đường. (1)
Tội chiến-sĩ dặm đường xa khổ-cực,
Mẹ hiền-từ dâng bánh ngọt yêu-thương. (2)
Thân làm tướng một đi không trở lại,
Mượn giòng sông khi gãy cánh Lạc-Hồng. (3)
Đọt nắng úa chiều hôm rơi cuối bãi,
Mẹ ngậm-ngùi trăm bánh thả trôi sông. (4)
Rừng huyền-sử thần về trong giấc mộng,
Mùa Xuân tươi hoa đạo nở trên ngàn,
Cung-điện ngọc: Gã nghèo vui cuộc sống,
Bánh vuông tròn theo vận nước gian-nan. (5)
Đây rượu nóng ta kính Người một chén,
Đường chiến-chinh ngàn dặm vó-câu buồn.
Mai trở lại máu hồng vương lưỡi kiếm,
Sông-núi mừng Người đi giữ quê-hương.
Nhớ một thưở Hùm Thiêng trong tử ngục,
Xót-xa đau vang tiếng rống gọi rừng,
Con dao nhọn xóa tan đời ngang-dọc,
Lệ Mẹ buồn rơi ướt đẫm bánh chưng. (6)
Giữa trời đất lập đàn chay cứu khổ,
Làm thiền sư gõ mõ động đêm trường.
Đây bánh, rượu, yên, cương, và kiếm cổ,
Ta cúng người không để nhục quê-hương.

Dã-Tràng Biển Đông

1,2. Hai Bà Trưng
3. Một bà lão dâng bánh trái cho lính của hai Bà
4. Huyền-thoại sự-tích bánh trôi. Bà lão bỏ bánh vào giòng sông Hát sau khi hai Bà trầm mình
5. Huyền-thoại sự-tích bánh dầy, bánh chưng
6. Trần Văn Thái tự-vẫn sau khi thấy con dao nhỏ được giấu kín chung với bánh chưng mà mẹ gởi cho ông. Hiểu ý mẹ không muốn con bị chết vì tay địch nên ông đã tự kết  liễu đời mình.


No comments:

Post a Comment