TỐNG BIỆT HÀNH
Một bước đường thôi nhưng núi caoTrời ơi ! Mây trắng đọng phương nào
Đò ngang neo bến đầy sương sớm
Cạn hết ân tình nước lạnh sao
Một bước đường xa xa biển khơi
Mấy trùng sương mỏng nhuộm tơ trời
Thuyền chưa ra bến bình minh đỏ
Nhưng mấy ngàn năm tống biệt rồi
Cho hết đêm hè trông bóng ma
Tàn thu khói mộng trắng Ngân hà
Trời không ngưng gió chờ sương đọng
Nhưng mấy nghìn sau ố nhạt nhoà
Cho hết mùa thu biệt lữ hành
Rừng thu mưa máu dạt lều tranh
Ta so phấn nhụy trên màu úa
Trên phím dương cầm hay máu xanh
Tuệ Sỹ
(Nha Trang 1977)
LEAVE-TAKING
Just one step on the road but the mountain’s high
Oh heaven, where do they gather, the white clouds?
At the pier, ferries are filled with morning dew
Kindness has dried up; is the water cold?
One step on the far road, far from the sea
Layers of mist tint the silken sky
The boat’s not yet at the pier; it’s early morning
For thousands of years, people have said goodbye
At the end of summer nights you can see ghosts
In autumn, dream-smoke whitens the Milky Way
The sky doesn’t stop the wind to wait for dew
But thousands of years later, the color’s faded
At the end of autumn, farewell, the journey starts
In the forest, blood is raining on thatched huts
We compare: stamens are like that faded color
Like ivory piano keys, or blue blood.
Poem by Tue Sy
Translated by Nguyễn Bá Chung và Martha Collins
No comments:
Post a Comment