Tuesday, December 31, 2024

Quảng Hạo: Khi Sao Mai Mọc: Hành Trình Chứng Ngộ và Tĩnh Lặng Tối Thượng

 “Tại sao Đức Phật không hốt nhiên đại ngộ vào buổi trưa hay buổi chiều, mà biến cố ấy lại xảy ra vào lúc sao Mai mới mọc? Phải chăng đó là giây phút đẹp nhất? Giây phút mà vũ trụ vừa thức tỉnh sau một đêm dài bị bóng tối vây phủ…” (trích ‘Từ Đêm Nhìn Sao Mai Mọc Nơi Rặng Hy-mã-lạp-sơn Đến Những Con Đường Thôn Dã Của Quê Hương‘, HT. Thích Phước An)

Khi ánh sao Mai ló dạng, bóng đêm của vô minh đã bị xé toạc dưới gốc cây Bồ-đề. Trong khoảnh khắc huyền diệu ấy, Đức Phật hốt nhiên đại ngộ, vượt qua mọi chấp trước để chứng thực bản thể duyên sinh của vạn pháp. Đây không chỉ là một giây phút lịch sử được khắc ghi trong tâm trí loài người, mà còn là biểu tượng siêu việt của sự bừng sáng trong tâm thức, nơi bóng tối của lý niệm nhường chỗ cho ánh sáng của trí tuệ. Sao Mai, trong ánh nhìn của bậc giác ngộ, không chỉ là ánh sáng nơi bầu trời mà là biểu tượng cho sự thức tỉnh tối thượng, một thực tại vượt khỏi mọi khái niệm và suy tưởng.

Ánh sáng của sao Mai không tồn tại riêng lẻ, mà là sự hòa quyện tinh tế giữa bóng tối, không gian và nhận thức. Cũng như vậy, mọi hiện hữu trong thế gian, từ sắc pháp đến tâm pháp, đều không có tự tính độc lập, mà luôn dựa trên mối tương duyên mà thành. Đây không phải là chân lý để tranh biện, mà là một sự chứng ngộ siêu việt vượt lên mọi biên giới của tư duy nhị nguyên. Sao Mai, do đó, không chỉ chiếu sáng thế gian mà còn khai mở cánh cửa để con người trực nhận thực tại như chính nó.

Khoảnh khắc sao Mai xuất hiện vào lúc bình minh, thời điểm mà bóng tối và ánh sáng giao thoa là hình ảnh hoàn mỹ của sự dung hòa giữa vô minh và trí tuệ. Không phải ngẫu nhiên mà Đức Phật giác ngộ vào giây phút ấy, khi vũ trụ dường như đạt đến sự cân bằng vi tế nhất. Bóng tối không còn là đối nghịch của ánh sáng, mà chính là điều kiện để ánh sáng hiển lộ. Cũng như thế, khổ đau không phải là điều cần loại bỏ, mà chính là con đường để thấu triệt gốc rễ của vô minh và chấp trước. Sau giác ngộ, ánh sáng trí tuệ không chỉ chiếu rọi bản thân, mà còn trở thành ánh đèn từ bi, soi sáng con đường cho tất cả chúng sinh.

Tác giả Quảng Hạo với Ôn Phước An bên cạnh quả Đại Hồng Chung trên Đồi Trại Thủy

Như câu kinh “Ưng vô sở trụ nhi sanh kỳ tâm” đã khiến Lục tổ Huệ Năng đại ngộ, phá bỏ mọi chấp trước, ánh sao Mai cũng không phải là đối tượng để chiêm ngưỡng hay suy tư. Đó là lời mời gọi chúng ta quay về với bản lai diện mục, nơi tâm lặng yên và vượt thoát khỏi mọi ràng buộc của tư duy. Giác ngộ không phải là một trạng thái xa xôi, mà chính là sự trở về với chính mình, một hành trình không phải để tìm kiếm, mà là để nhận ra.

Thế nhưng, sự giác ngộ của Đức Phật không chỉ dừng lại ở việc thấy rõ thực tại, mà còn mở ra một cánh cửa từ bi bao la. Trí tuệ chân thực không dẫn con người đến sự chối bỏ cuộc đời, mà chính là để hòa mình vào nó với một trái tim rộng lớn. Nhìn lại hành trình của Đức Phật sau khi giác ngộ, ta thấy một bậc Thầy lang thang khắp lục địa Ấn Độ từ những cung điện lộng lẫy đến những túp lều đơn sơ để mang ánh sáng trí tuệ hóa độ chúng sinh. Đó là sự hòa quyện kỳ diệu giữa trí tuệ sáng suốt và lòng từ bi vô hạn, giữa sự siêu thoát của tâm và sự hiện diện trọn vẹn trong cuộc sống.

Hành trình ấy không chỉ dành riêng cho các bậc vĩ nhân, mà là lời mời gọi tất cả chúng ta quay về với thực tại đời thường. Một ngọn núi, một dòng sông, hay chính ánh sao Mai đều có thể trở thành cánh cửa dẫn vào chân lý, nếu tâm ta đủ tĩnh lặng để nhìn sâu vào bản chất duyên khởi của mọi sự vật. Sao Mai, do đó, không chỉ là hiện tượng thiên nhiên, mà chính là biểu tượng cho sự tỉnh thức, là lời nhắc nhở rằng mọi điều ta tìm kiếm đều đã có sẵn ngay đây, trong từng hơi thở, trong chính tự tánh của mình.

Bài viết của Hòa thượng Thích Phước An khép lại bằng hình ảnh sao Mai, con đường làng và ngôi chùa thôn dã, những biểu tượng đầy ý nghĩa cho sự trở về với chân tâm. Sao Mai không phải là thứ dẫn dắt ta đến một nơi nào khác, mà là ánh sáng soi đường để ta nhận ra rằng bản lai diện mục chưa bao giờ rời xa ta. Ngồi dưới gốc cây, nhìn ánh sao Mai ló dạng, ta sẽ hiểu rằng chân lý không nằm trong sự tìm cầu, mà trong sự hiện diện đơn thuần và trọn vẹn với chính mình. Đó chính là ánh sáng của sao Mai trong lòng, bất diệt, tràn đầy, và rực rỡ như bản thể của vũ trụ.

No comments:

Post a Comment