Saturday, June 29, 2024

Quảng Pháp: Trên vai gánh vác cơ đồ Tiền nhân | Carrying the legacy of the ancestors on our shoulders

Trong bài chia sẻ này, cơ đồ mà chúng tôi muốn nói ở đây chính là di sản giá trị của một tổ chức giáo dục trên nền tảng Phật giáo, cụ thể là Gia Đình Phật Tử (GĐPT) của chúng ta. Di sản này được hiểu bao gồm nhiều khía cạnh:

  • Giáo lý Phật giáo: GĐPT duy trì và truyền bá các giáo lý cơ bản của Phật giáo, giúp các thành viên hiểu và thực hành theo các nguyên tắc từ bi, trí tuệ và giới đức.
  • Đào tạo nhân cách: Thông qua các hoạt động giáo dục và sinh hoạt tập thể, GĐPT giúp xây dựng nhân cách, tinh thần đồng đội và kỹ năng xã hội cho các thành viên, đặc biệt là các thế hệ trẻ.
  • Bảo tồn văn hóa và truyền thống: GĐPT không chỉ bảo tồn các giá trị văn hóa Phật giáo mà còn giữ gìn và phát huy các truyền thống văn hóa dân tộc Việt Nam, tạo nên một môi trường văn hóa phong phú và đa dạng.
  • Cộng đồng và đoàn kết: Tổ chức tạo ra một môi trường cộng đồng mạnh mẽ, nơi các thành viên có thể hỗ trợ lẫn nhau, tạo dựng mối quan hệ gắn bó và đoàn kết.
  • Hoạt động xã hội: GĐPT thường tham gia và tổ chức các hoạt động từ thiện, đóng góp vào sự phát triển và hỗ trợ cộng đồng xã hội, phản ánh tinh thần phụng sự của Phật giáo.
  • Đạo đức và lối sống: Thông qua các giáo lý và hoạt động thực tiễn, GĐPT định hướng cho các thành viên một lối sống lành mạnh, có đạo đức, góp phần xây dựng một xã hội tốt đẹp hơn.
  • Giáo dục toàn diện: GĐPT không chỉ chú trọng đến giáo dục tâm linh mà còn hỗ trợ phát triển kiến thức và kỹ năng sống cho các thành viên, giúp họ trở thành những công dân có ích cho xã hội.

GĐPTVN có một lịch sử lâu đời với tài nguyên di sản vô cùng phong phú, không chỉ là những giá trị hiện hữu mà còn là nền tảng để các thế hệ tương lai tiếp tục duy trì cũng như góp phần phát huy trong đời sống hiện đại. Việc quan tâm và xây dựng những di sản giá trị văn hóa, đạo đức và tinh thần như vậy, thời nào cũng như ở bất kỳ quốc độ nào, được lồng ghép trong mọi hoạt đồng của tổ chức, cũng đều rất quan trọng, nhằm mục đích:

  • Giáo dục và hướng dẫn thế hệ trẻ: Di sản giá trị cung cấp nền tảng giáo dục vững chắc cho thế hệ trẻ. Thông qua việc tiếp cận và học hỏi từ những di sản này, các em sẽ hiểu rõ hơn về đạo đức, lối sống và tư tưởng Phật giáo, từ đó hình thành những giá trị nhân bản và phát triển toàn diện.
  • Kết nối và củng cố cộng đồng: Di sản văn hóa và tinh thần giúp kết nối các thế hệ trong GĐPT, tạo nên một cộng đồng đoàn kết và vững mạnh. Những giá trị chung này là cầu nối giúp các thành viên cảm thấy gắn bó và cùng nhau phát triển.
  • Đối phó với thách thức của thời đại mới: Trong bối cảnh toàn cầu hóa và hiện đại hóa, GĐPTV đối diện với nhiều thách thức mới. Những di sản giá trị giúp tổ chức có nền tảng vững chắc để đối mặt và thích ứng với những thay đổi này, đồng thời giữ vững bản sắc và giá trị cốt lõi.
  • Tạo động lực và cảm hứng: Những câu chuyện, tấm gương và thành tựu của các thế hệ đi trước là nguồn cảm hứng và động lực to lớn cho thế hệ trẻ. Nhờ đó, các em sẽ cảm thấy tự hào và có thêm động lực để phấn đấu và cống hiến cho tổ chức cũng như cộng đồng xã hội.

Như vậy, quan tâm và đầu tư vào những di sản giá trị, là sứ mệnh của hàng ngũ Huynh trưởng, nhất là Huynh trưởng cao cấp nhằm đảm bảo sự phát triển bền vững và lâu dài cho tổ chức trong tương lai. Qua đó các cấp Hướng dẫn, cụ thể là Huynh trưởng cấp cao đóng vai trò then chốt trong việc gìn giữ, phát huy và trao truyền di sản cho tuổi trẻ, vì các Anh-Chị là:

Người dẫn đường và gương mẫu: Huynh trưởng cao cấp phải là tấm gương sáng về đạo đức, lối sống và tinh thần Phật giáo. Thể hiện sự hiểu biết sâu sắc và áp dụng thực tiễn những giá trị mà GĐPT đề cao. Bằng cách làm gương, quý Anh-Chị là người truyền cảm hứng cho thế hệ trẻ noi theo và học hỏi.

Huynh trưởng cao cấp có trách nhiệm hướng dẫn, truyền đạt kiến thức, kinh nghiệm và kỹ năng cho đàn em. Tổ chức các buổi học, hoạt động và xây dựng đề cương giáo dục nhằm hỗ trợ thế hệ trẻ hiểu rõ và thực hành những giá trị của GĐPT.

Quý Anh-Chị cần xây dựng môi trường học tập lành mạnh, nơi các em có thể phát triển toàn diện cả về trí tuệ, đạo đức và thể chất.

Quý Anh-Chị là người bảo tồn và phát huy truyền thống, có trách nhiệm gìn giữ những giá trị văn hóa, tinh thần và truyền thống của GĐPT. Tinh tấn làm việc để duy trì những hoạt động, lễ hội, nghi lễ và phong tục đặc trưng của tổ chức. Đồng thời, linh hoạt và sáng tạo trong việc cập nhật và phát triển những hoạt động này để phù hợp với thời đại mới.

Anh-Chị cũng là người kết nối và xây dựng cộng đồng, tạo ra một môi trường đoàn kết, gắn bó và hòa đồng trong tổ chức. Bằng cách xây dựng các hoạt động cộng đồng lam viên và tạo điều kiện để các thành viên tương tác, giúp củng cố mối quan hệ giữa các thế hệ, rộng hơn Anh-Chị còn có vai trò trong việc phát triển mối quan hệ với cộng đồng xã hội bên ngoài, tạo cầu nối giữa GĐPT và các tổ chức, cá nhân khác.

Người truyền cảm hứng và động lực: Huynh trưởng cao cấp cần chia sẻ những câu chuyện, tấm gương và thành tựu của các thế hệ đi trước, nhằm truyền cảm hứng và động lực cho thế hệ trẻ. Khuyến khích và hỗ trợ các em trong việc tham gia và cống hiến cho tổ chức, giúp các em nhận ra giá trị của việc giữ gìn và phát huy di sản.

Cuối cùng, Anh-Chị chính là người lập kế hoạch và chiến lược, nghĩa là có đủ khả năng lập kế hoạch dài hạn và chiến lược phát triển cho tổ chức, đảm bảo rằng di sản của GĐPTVN sẽ được gìn giữ và phát triển bền vững. Điều này khiến chúng ta cần làm việc chặt chẽ với các cấp hướng dẫn khác trong việc định hướng và triển khai các chương trình hoạt động.

Chúng ta chứ không ai khác, những Huynh trưởng cao cấp đóng vai trò quan trọng trong việc bảo tồn, phát huy và trao truyền di sản của GĐPTVN ở mọi quốc độ hành hoạt. Chúng ta không chỉ là người dẫn đường mà còn là người truyền cảm hứng, giáo dục và xây dựng cộng đồng, giúp đảm bảo sự phát triển liên tục và bền vững của tổ chức trong tương lai.

Có như vậy, tuổi trẻ kế thừa đối với di sản giá trị của Tổ chức, tiền nhân mới có được những nhận thức và hành xử đúng đắn, vì tuổi trẻ kế thừa đóng một vai trò vô cùng quan trọng trong việc gìn giữ và phát huy di sản giá trị này cho tổ chức Gia Đình Phật Tử Việt Nam (GĐPTVN) nói chung, và các tiền nhân nói riêng.

Các bạn trẻ là những người tiếp nhận và học hỏi di sản giá trị từ các tiền nhân. Các bạn cần được giáo dục và hướng dẫn để hiểu rõ về lịch sử, truyền thống và giá trị cốt lõi của tổ chức. Việc học hỏi từ những kinh nghiệm và kiến thức của các thế hệ đi trước giúp các bạn xây dựng nền tảng vững chắc về đạo đức và tinh thần Phật giáo.

Các bạn là người có trách nhiệm giữ gìn và bảo tồn những giá trị và truyền thống mà các tiền nhân đã để lại. Từ đó cần tham gia tích cực vào các hoạt động của GĐPT nhằm duy trì và phát triển những di sản văn hóa và tinh thần.

Nhưng, quan trọng hơn, các bạn là người phát triển và đổi mới, vì tuổi trẻ có sức sống mãnh liệt và tinh thần sáng tạo, do đó có thể đóng góp vào việc phát triển và đổi mới các hoạt động của GĐPTVN để phù hợp với thời đại mới, bằng cách có thể đề xuất và triển khai những ý tưởng mới, những phương pháp giáo dục và hoạt động sáng tạo, giúp tổ chức không ngừng phát triển và thích nghi với bối cảnh xã hội hiện đại.

Cũng từ điểm này, các bạn trẻ là người truyền cảm hứng và động lực, bởi khi tuổi trẻ nhận thức được giá trị của di sản và thể hiện sự đam mê, các bạn sẽ truyền cảm hứng và động lực cho các bạn đồng trang lứa cũng như các thế hệ tiếp theo. Sự năng động và nhiệt huyết của tuổi trẻ là yếu tố then chốt giúp duy trì sự phát triển liên tục và bền vững của GĐPTVN.

Và cũng như các thế hệ đàn anh, các bạn trẻ cũng chính là người kết nối và xây dựng cộng đồng, tạo ra một môi trường đoàn kết và gắn bó. Thúc đẩy tinh thần đoàn kết và cộng tác trong tổ chức, giúp tạo nên một cộng đồng mạnh mẽ và đồng thuận. Như vậy, chính các bạn là những cầu nối giữa GĐPTVN và các tổ chức, cộng đồng bên ngoài, mở rộng ảnh hưởng và thúc đẩy sự cộng tác.

Trên đây, là toàn bộ yếu tính kế thừa và tiếp nối của bất kỳ tổ chức phát triển nào, vì tuổi trẻ là tương lai của GĐPT. Các bạn trẻ cần chuẩn bị và trang bị đầy đủ kiến thức, kỹ năng và tinh thần để trở thành những người huynh trưởng trong tương lai.

Việc kế thừa và tiếp nối di sản từ các tiền nhân là một nhiệm vụ quan trọng, đảm bảo cho sự phát triển liên tục và ổn định của tổ chức GĐPT Việt Nam, trong mọi quốc độ hành hoạt.

Thay lời kết:

Di sản của Gia Đình Phật Tử Việt Nam là một yếu tố sinh động và lưu nhuận trong đời sống hoạt động của tổ chức. Di sản này không chỉ là những giá trị được truyền lại từ thế hệ trước mà còn được tiếp nối, phát triển và áp dụng trong thực tiễn bởi các thế hệ sau. Việc duy trì và phát huy di sản giúp tổ chức giữ vững được bản sắc, đồng thời đáp ứng được những yêu cầu và thách thức của thời đại mới. Qua các thế hệ, di sản này trở thành cầu nối gắn kết, tạo ra một dòng chảy liên tục của tri thức, văn hóa và tinh thần Phật giáo, đó là nền tảng của mọi đề cương phát triển mà chúng ta muốn hướng tới.

Xem thêm bộ ảnh Trại Họp Bạn Toàn QuốcTâm Kiểm, 2024 | Ảnh: Nguyên Viên

Carrying the legacy of the ancestors
on our shoulders

In this discussion, the legacy we refer to is the invaluable heritage of our Buddhist educational organization, specifically our Gia Đình Phật Tử (GĐPT). This heritage encompasses various aspects:

  • Buddhist Teachings: GĐPT maintains and disseminates fundamental Buddhist teachings, helping members understand and practice the principles of compassion, wisdom, and ethical conduct.
  • Character Development: Through educational activities and collective engagements, GĐPT fosters character building, teamwork, and social skills, particularly among the younger generations.
  • Cultural and Traditional Preservation: GĐPT not only preserves Buddhist cultural values but also upholds and promotes Vietnamese cultural traditions, creating a rich and diverse cultural environment.
  • Community and Unity: The organization creates a strong community environment where members can support each other, fostering bonds of unity and solidarity.
  • Social Activities: GĐPT often participates in and organizes charitable activities, contributing to community development and support, reflecting the spirit of Buddhist service.
  • Ethics and Lifestyle: Through teachings and practical activities, GĐPT guides members towards a healthy, ethical lifestyle, contributing to a better society.
  • Comprehensive Education: GĐPT emphasizes not only spiritual education but also the development of knowledge and life skills, helping members become useful citizens.

GĐPTVN boasts a long history with a rich heritage that serves as a foundation for future generations to maintain and enhance in modern life. The commitment to building and preserving such cultural, ethical, and spiritual heritage, across any era or nation, is crucial. This effort aims to:

  • Educate and Guide the Youth: Valuable heritage provides a solid educational foundation for the younger generation. By accessing and learning from this heritage, they gain a deeper understanding of Buddhist ethics, lifestyle, and philosophy, forming human values and comprehensive development.
  • Connect and Strengthen the Community: Cultural and spiritual heritage connects generations within GĐPT, creating a cohesive and strong community. These shared values serve as a bridge, helping members feel connected and grow together.
  • Face New Challenges: In the context of globalization and modernization, GĐPT faces many new challenges. Valuable heritage provides a strong foundation to confront and adapt to these changes while maintaining core identity and values.
  • Inspire and Motivate: The stories, examples, and achievements of previous generations serve as great inspiration and motivation for the youth. This pride and motivation drive them to strive and contribute to the organization and society.

Thus, investing in and caring for valuable heritage is a mission for senior leaders, especially senior instructors, to ensure the sustainable and long-term development of the organization. This involves:

  • Being Role Models: Senior leaders must exemplify ethical living and the Buddhist spirit, demonstrating deep understanding and practical application of GĐPT values. By setting an example, they inspire the younger generation to follow and learn.
  • Guiding and Educating: Senior leaders are responsible for guiding, imparting knowledge, and sharing experiences with juniors. Organizing classes, activities, and educational programs supports the younger generation in understanding and practicing GĐPT values.
  • Creating a Healthy Learning Environment: Senior leaders must build a healthy learning environment where members can develop intellectually, ethically, and physically.
  • Preserving and Promoting Tradition: Senior leaders are tasked with preserving cultural, spiritual, and traditional values of GĐPT, diligently maintaining activities, festivals, ceremonies, and customs. They must also be flexible and creative in updating and developing these activities to suit modern times.
  • Building Community: Senior leaders foster a united, harmonious organizational environment by organizing community activities and facilitating member interactions, strengthening intergenerational relationships. They also play a role in developing relationships with external communities, bridging GĐPT and other organizations and individuals.
  • Inspiring and Motivating: Senior leaders should share stories, examples, and achievements of previous generations to inspire and motivate the youth. Encouraging and supporting them in participating and contributing to the organization helps them realize the value of preserving and promoting heritage.
  • Planning and Strategy: Senior leaders must be capable of long-term planning and strategic development to ensure GĐPTVN’s heritage is preserved and sustainably developed. This requires close collaboration with other guidance levels in directing and implementing activity programs.

We, the senior leaders, play a crucial role in preserving, promoting, and passing on the heritage of GĐPTVN across all active regions. We are not only guides but also sources of inspiration, educators, and community builders, ensuring the continuous and sustainable development of the organization for the future.

For the younger generation to inherit and continue the valuable heritage of the organization, they must develop a proper understanding and behavior, as they play a crucial role in preserving and promoting this heritage for Gia Đình Phật Tử Việt Nam (GĐPTVN) and our forebears.

  • Educated and Guided Youth: Young members receive education and guidance to understand the organization’s history, traditions, and core values. Learning from the experiences and knowledge of previous generations helps them build a solid foundation in Buddhist ethics and spirituality.
  • Custodians of Heritage: Young members are responsible for preserving and maintaining the values and traditions left by the forebears. Actively participating in GĐPT activities helps sustain and develop cultural and spiritual heritage.
  • Developers and Innovators: With their vibrant energy and creativity, young members can contribute to developing and innovating GĐPT activities to align with modern times, proposing and implementing new ideas, educational methods, and creative activities to help the organization continuously evolve and adapt to the contemporary social context.
  • Inspiring and Motivating: When young members recognize the value of heritage and show passion, they inspire and motivate their peers and future generations. Their dynamism and enthusiasm are key factors in maintaining GĐPTVN’s continuous and sustainable development.
  • Community Builders: Like their predecessors, young members are also community builders, fostering a united and cohesive environment. Promoting teamwork and collaboration within the organization helps create a strong and consensual community. They also act as bridges between GĐPTVN and external organizations, expanding influence and promoting cooperation.

These essential aspects of inheritance and continuation apply to any developing organization. Youth is the future of GĐPT. Young members must be well-prepared with knowledge, skills, and spirit to become future leaders.

Inheriting and continuing the heritage from our forebears is a vital task, ensuring the continuous and stable development of Gia Đình Phật Tử Việt Nam in every active region.

Conclusion: The heritage of Gia Đình Phật Tử Việt Nam is a dynamic and nourishing element in the organization’s life. This heritage is not only the values passed down from previous generations but also continued, developed, and applied in practice by successive generations. Maintaining and promoting this heritage helps the organization preserve its identity while meeting the new era’s demands and challenges. Through generations, this heritage becomes a binding link, creating a continuous flow of knowledge, culture, and Buddhist spirit, forming the foundation for all development plans we aspire to.

Friday, June 28, 2024

Thích Đồng Thành: The significance of the Buddha bathing ceremony

 

The Buddha bathing ceremony is one of the most important aspects of the yearly Vesak festival in many Buddhist traditions. This ceremony has long been practiced in India, Central Asia, and China. It is still done in most Buddhist groups around the world as a sign of respect and to demonstrate how happy the Buddha's children were when the Enlightened One arrived on this planet more than 2600 years ago.

The bathing ritual dates back to when Prince Siddhartha was born in the Lumbini garden. According to both the Southern and Northern stories, when Queen Mada was pregnant with the crown prince, two streams of water from the gods, one warm and one cool, descended from the sky to bathe the queen and the crown prince. This occurrence is described in the Great Sutta (Department of the School II), the sutras for Dharma property (Central Division III), and the introduction to the commentary on the original story (Nidanakatha)[1]. According to the Department of Great Affairs (Mahvastu), two streams of fresh, fragrant, warm and cold water fell from the sky to bathe the prince when he was born. Mr. Ma Minh's Buddhist practice is also documented, as shown above[3].

According to the Universal Magical Sutra, nine dragons sprayed water from the sky to wash the crown prince at the time[4]. Many statues depicting the birth of the prince with a dragon shooting water have been created by Buddhist artists in Deer Park in North India and Amarvat in South India. These works inspired the sculptures. A piece of Gandhara School art in the Peshawar Museum in Pakistan depicts two palace maids standing next to the crown prince while Emperor Thich and Brahma sprinkle water from a lotus branch on the prince from above. Four gods stood on either side of the prince, respectfully looking at him.

When the crown prince was born, four heavenly kings lifted him using precious cloths from heaven, according to the past, present, and cause and effect sutras. On either side stood Thich De Hoan Nhon, who was holding a valuable umbrella, and Dai Brahma. Two dragon kings, Nanda and Upananda, descended from the sky and spat out two streams of warm and cool water for the prince to bathe in. 

Perhaps the gods' respect for the prince's birth, which is mentioned in this sutra, inspired the Buddha's birthday. Buddhists frequently pay their respects to a statue of the prince's birth in a basin. Alternatively, use clean, valuable brass and place it in the Buddha's shrine or somewhere dignified. Then, bathe the Buddha in clean water and fragrant flowers to honor Him and remember all that he has done for you.

Although no one knows for certain when the Buddha bathing ceremony began in India, it is certain that it began in India and spread to other Buddhist countries. According to the Great Treasure Sutra, Princess Vimaladatt, daughter of King Prajna of Savatthi, left the city with 500 brahmins carrying pots of water to attend a god's bathing ceremony. The group had just left the city gate when they encountered some monks. These Brahmins thought that running into a group of bhikkhus was a bad omen, so they discussed returning. Princess Vimaladatta, on the other hand, explained to the Brahmins, and her kind ways and sharp mind made them respect the Buddhadharma. This story demonstrates how the Buddhist practice of bathing the Buddha is similar to the Brahmanic practice of bathing god figures. Since ancient times, Hindus have believed that the Ganges River is a goddess whose water can wash away sins for those who bathe and pray in it. However, the Buddha stated in the Udana Sutta that neither the Ganges nor the Gida rivers have water that can wash away sins and make people clean. True Dharma practice is the only way to purify people.

Mr. Nghia Tinh (635-713), who left China in 671 and studied for ten years in India, wrote Nam Hai Ky Quy Noi Dharma, which is one of the most important historical records about the monastic practices and rules of the Buddhist Sangha in India at the time. 

In the fourth volume of this work, it is written about how Buddhist monasteries clean their statues: "In the western countries (India and Central Asia), on the morning of the statues' bathing, the guru (the monk in charge) sets up a golden amulet and spreads a treasure parasol around the courtyard. Temple, line the Buddha's hall with rows of fragrant water vases, and then put a figure made of gold, silver, bronze, or stone in a basin made of gold, bronze, stone, or wood. While the young women played music as a gift, the monks spread fragrant oil (made from the lute, which is a type of incense) all over the statue and then bathed it with fragrant water. After giving the figure a bath, the monks dry it with a clean white cloth. They then put it in the Buddha's temple and decorate it with different kinds of flowers. This practice is done in the temple by the Sangha with the help of Tho Su. Every day, monks in monasteries use the above method to carefully clean the figures in their rooms[6]. For small or big bronze figures, they use fine ash or brick powder. To clean spheres, they wash them with clean water until they are as clear and beautiful as a mirror. Large statues are cleaned and bathed by everyone in the abbey once every two weeks or a month. If possible, each person cleans and bathes a small figurine every day. Doing so wastes less, but is a better thing to do. It is called "auspicious water" if you dip two fingers in the water that was just used to wash the figure and put them on its head.

The book of Wushu is one of the earliest records in China that mentions the Buddha bathing ceremony from the Three Kingdoms period. In the 4th century, Thach Lac of the Later Trieu Dynasty, who reigned from 319 to 333, held a celebration to bathe Buddha. According to the Cao Sangha story, the biography of Buddha Do Trung, Thach Lac frequently sent his children to temples so that monks could raise and teach them. 

Every year, on the eighth day of the fourth month, Thach Lac went to the monastery to ask for blessings for his son at the Buddha bathing ceremony. The Buddha's ancestors also wrote down that on the eighth day of the fourth month of the sixth year of Dai Minh's rule (462), King Hieu Vo De held a ceremony in the palace to bathe the Buddha and give gifts to the monks[9]. 

Because different Buddhist groups in India held different historical views about when the Buddha was born[10], and because Chinese society and culture changed over time, the Buddha Bathing Day has been observed in this country at various times. 

The Buddha bathing event was held on the eighth day of the fourth month during the Northern and Southern Dynasties (386-577), on the eighth day of the fourth month during the Liang Dynasty (502-557) to the Lieu Dynasty (916-1125), on the eighth day of February[11], and on the eighth day of April during the Song Dynasty (960-1279). 

The Eastern Book of Dreams and Nightmares mentions a Buddha bathing event at the end of the Song dynasty. On the eighth day of the fourth month, each of the ten largest monasteries in Luoyang held a ceremony to wash the Buddha and give gifts to the monks. Bathing the Buddha is an important part of the Bach Truc Thanh Quy set, and has been done in monasteries since the time of Bach Truong (749-814).

Mr. Nghia Tinh translated the Buddha's Bathing Merit Sutra from Sanskrit into Chinese in the year 710. This is a short text that is only kept in the Chinese Tripitaka at the moment. This sutta has a lot of the same ideas as the Buddha's Bathing of Virtue Sutras, which were translated from India by Mr. Bao Tu Duy in 705 CE. The line talks about reason in particular. Born in the sutra is like the line in

The Buddha Bathing Merit Sutra begins with Bodhisattva Thanh Tinh Hue questioning him on two critical points: 

1. Why do Buddhas have white bodies covered in good signs? 

2. Those who are born into the world, meet the Buddha, and make offerings will receive a great reward; however, after the Buddha dies, to whom should beings make offerings and what merits should they make in order to quickly attain unsurpassed Bodhi? 

The Buddha taught that the Tathagata had a pure form and body because he practiced noble dharmas such as the Six Lands, the Four Immeasurables, the dharmas of fearlessness, and the dharmas of wisdom. He said that the Tathagata became pure by practicing noble dharmas such as the Six Lands, the Four Immeasurables, the dharmas of fearlessness, and the dharmas of wisdom. 

The three forms that all Buddhas have are the dharma body, the life body, and the nirmanakaya body. So, after the Buddha died, you should make gifts to the relics if you want to honor these three bodies. But there are two kinds of relics: the body of the object and the words that are said about it. Anyone who wants to make an image of Buddha but cannot afford to can make a very small statue, a small tower to worship re 

Those who make these heartfelt gifts will reap the following fifteen significant benefits: 

1. are familiar with the three valuable stones; 

2. foster genuine faith; 

3. a straight back; 

4. be close friends while recovering; 

5. proof that no smuggling occurred; 

6. numerous encounters with Buddhas 

7. Always do the right thing; 

8. keep your word; 

9. by chance born in the land of the Buddhas; 

10. In the human world, if you are born into a noble family, people will respect you and you will begin to feel happy. 

11. If you are born in the world of people, you will be familiar with the name Buddha. 

12. No spirits will harm you; 

13. or keep the Dharma in the Age of the Dharma's End; 

14. receive blessings from the Buddhas in the ten directions; 

15. Gather the five parts of the body of law as soon as possible. 

The Buddha said the verse to repeat what he had just said after telling people to live that way.

The second important part of the text is the Buddha's response to Bodhisattva Thanh Tinh Hue's question about how to clean the Buddha picture in the next life. Buddha said that to clean a figure, you should mix different scents, such as ox-head, eucalyptus, frankincense, tulips, camphor, musk, and so on, with clean water and put it in a clean vase. 

If two fingers are dipped in the water that was just used to wash the figure and then pressed against the head, this water is known as "auspicious water." 

Do not step in the water to get to the clean ground where the figure is. After bathing the statue, dry it with a soft, clean, and smooth towel, and then burn all kinds of fragrant incense around the statue before returning it to the Buddha's temple. 

Buddha also said that by bathing these statues, sentient beings in this life can receive many great blessings, have their dreams come true, feel safe and at peace, and quickly attain right enlightenment. After relocating the image, hands must be clasped in respect in front of the incense offering object, and the following verse must be read:

"I'm washing the Tathagatas right now."

Virtuous, respectable, and knowledgeable

May all living things forget about the previous year.

Say quickly that the Tathagata's body is composed entirely of Dharma.

Precepts, focus, and wisdom are the five components of valuable incense.

Suffocating on all ten sides

This incense smoke will never go away.

Buddha put in a lot of effort.

May all the problems of the three paths be resolved.

Maintain your cool, heat without a brain.

Making an unbeatable Bodhi mind together

"Leave the sea of love and come to the shore of great wisdom."

So, the main point of the preceding sutra is about the advantages of erecting stupas to worship relics and creating Buddha images, as well as the practice of bathing the Buddha. 

Aside from the sambhogakaya, the Buddha has two other bodies: the dharmakaya and the nirmanakaya. This means that even though He appeared and died in Kosina, His communication with beings in previous lives continued because His dharmakaya transcended both space and time. 

After attaining enlightenment under the Bodhi tree, he traveled throughout northern India as a spiritual teacher who was both simple and holy. He taught his disciples and those who were meant to follow him how to taste freedom through their own lives and practices as a teacher and an enlightened being. 

The Dharma, not the Buddha, is the most important thing in Buddhism. This is what distinguishes Buddhism from other religions.

Mr. Nghia Tinh mentioned in his diary that one of the things the monastery in India did was bathe the Buddha image. This is not only a traditional ritual, but it is also practiced by monks, nuns, and Buddhists. 

It allows practitioners to practice mindful living, cultivate humility, and devote themselves wholeheartedly to the Buddha, or, in other words, to the perfection of virtue and wisdom. The above qualities of each person attending the ceremony will be the most important factors in transforming, taming, and sublimating their consciousness.

But what distinguishes this ceremony is that the practitioner generates bodhicitta, or great compassion for the Dharma Realm. This is the motivation that allows the practitioner to remain true to himself and make a great vow like the sages. 

Mr. Nghia Tinh wrote about the meaning of bathing the Buddha: "There is nothing like respecting the Three Jewels, practicing visualization, and thinking about the Four Noble Truths," but the truth is profound. However, because the ordinary mind is entangled with many external conditions, the ritual of bathing the statue is both practical and correct.

The Buddha bathing ceremony is a long-standing tradition and an important part of the Buddha's birthday in both Southern and Northern Buddhist countries. In Vietnam, this ceremony is usually held on April 8th, the Buddha's birthday. 

According to the Dai Viet Su Ky Toan Thu and the Dai Viet History Brief, on the eighth day of the fourth month of the year Nham Ty (1072), King Ly Nhan Tong attended the Buddha bathing ceremony. According to the Dai Viet Su Ky Toan Thu, the king frequently visited the Dien Huu pagoda on the full moon day, the first day of the month, and especially on the eighth day of the fourth month to pray for blessings and to set up a ceremony. 

The Buddha's Birthday and the Buddha bathing ceremony were not only Buddhist rituals, but also common cultural activities dating back to the Ly dynasty. "On the eighth day of the fourth month, Man Nuong was born spontaneously in the sky, and his body was wrapped and buried in the temple, and people take it as Buddha's birthday. Every year on this day, boys, girls, young, and old gather in the temple." 

In the section of his book titled "Customs," which is about the folk customs of the Annam society, Le Tac wrote about the unity between Buddhist culture in general and the Buddha bathing ceremony in particular. 

"On the eighth day of the fourth month, grind agarwood and eucalyptus incense, bathe the Buddha image with water, and offer a kind of cake to the Buddha. On May 5th, a guard house was built in the middle of the river, and the king sat in it to watch boat races." 

This work depicts something very different from the time it was created: folklore says that you should bathe the Buddha figure with all kinds of scents, just as it says in the section above about the benefits of bathing the Buddha, which demonstrates how common this practice is in the native people's culture.

Buddha's birthday and the ritual of bathing the Buddha have become beautiful spiritual activities in Vietnam, tied to the country's past. Respect and excitement for the Buddha based on the right view truly give Buddhists a clean faith and real, long-lasting peace.

Tâm Quảng Nhuận translated.

Thursday, May 30, 2024

Tuệ Sỹ: Ngồi giữa bãi tha ma

 Ngồi giữa bãi tha ma


I

Lửa đã tắt từ buổi đầu sáng thế 
Một kiếp người ray rứt bụi tro bay 
Tôi ngồi mãi giữa tha ma mộ địa 
Lạnh trăng ngà lụa trắng trải ngàn cây 
Khuya lành lạnh gió vào run bóng quỷ 
Quỷ run run hôn mãi đống xương gầy
Khóc năn nỉ sao hình hài chưa rã 
Để hồn tan theo đầu lửa ma trơi 
Khi tâm tư chưa là gỗ mục 
Lòng đất đen còn giọt máu xanh ngời. 


II 

Ta làm kẻ rong chơi từ hỗn độn 
Treo gót hài trên mái tóc vào thu 
Ngồi đếm mộng đi qua từng đọt lá 
Rủ mi dài trên bến cỏ sương khô 
Vì lêu lổng mười năm dài gối mộng 
Ôm tình già quên bẵng tuổi hoàng hôn 
Một buổi sáng nghe chim trời đổi giọng 
Người thấy ta xô dạt bóng thiên thần 
Ðất đỏ thắm nên lòng người hăm hở 
Ðá chưa mòn nên lòng dạ trơ vơ 
Thành phố nọ bởi mưa phùn nắng quái 
Nên mười năm quên hết mộng đợi chờ. 


III 

Cầm lòng lại dấu chân ngày biệt xứ, 
Cuộc buồn vui đâu hẹn giữa vô cùng. 
Bờ bến lạ biết đâu mòn cuộc lữ 
Ðể ta về uống cạn nét thu phong 
Như cánh hải âu cuối trời biển lộng 
Bồng bềnh bay theo cánh mỏng ngàn đời 
Chạnh nhớ người xưa miền nguyệt ẩn 
Thôi một lần thương gởi giữa mênh mông 
Chiều lắng đọng thênh thang ghềnh đá dựng 
Những nỗi buồn nhân thế cũng phôi pha, 
Mầu nhiệm nào đằng sau bao huỷ diệt
Mà nụ hồng vừa nở thắm ven khe. 
Khắp cả chốn đâu chẳng là tịnh độ, 
Vô sự một đời trắc trở gì đâu, 
Không phiền trược mong cầu chi giải thoát, 
Cứ thong dong như nước chảy qua cầu. 
Từ độ biết buồn câu sinh tử, 
Bỏ nhà đi một thoáng riêng mình, 
Mẹ già thôi khóc cho thân phụ, 
Lại khóc cho đời ta phiêu linh. 
Nhớ mẹ một lần trong muôn một, 
Thương em biết vậy chẳng gì hơn, 
Suối trăng về tắm bên đồi lạ, 
Chiều thu sang hải đảo xanh rờn 


IV 

Một kiếp sống, một đoạn đường lây lất 
Một đêm dài nghe thác đổ trên cao 
Ta bước vội qua dòng sông biền biệt 
Ðợi mưa dầm trong cánh bướm xôn xao 
Một buổi sáng mắt bỗng đầy quá khứ 
Ðường âm u nối lại mấy tiền thân 
Ta đứng mãi trên suối ngàn vĩnh viễn 
Mộng vô thường máu đỏ giữa hoàng hôn.

Tuệ Sỹ


Sitting Amidst the Graveyard


I

Fire has been extinct since the genesis,
A lifetime harrowed by flipping ephemeral dust and ashes.
Persistently, I am sitting amidst the deserted cemetery,
The cold ivory moon emulates a ribbon of silk spreading over myriad trees.
The frigid night rushes the cold wind into shaking the silhouette of the devil,
The quivering devil keeps kissing a pile of skinny bones,
Supplicating that the bodies be disintegrated,
So their souls evanesce with the spectral burning sparks.
While consciousness has not yet turned into decayed wood,
The heart of the black earth still preserves the drops of enthusiastic youth blood.


II

I’m a vagabond from chaos,
Hanging my shoes over my autumn hair.
I sit and count my dreams traversing each leaf,
Dropping my eyes long over the grassy shores of dried-up dew.
Because of the ten wandering years teeming with dreams,
I, embracing a love of old, forget all about my crepuscular age.
One morning, listening to the birds changing songs,
I saw shadows of angels being pushed aside,
The earth turning crimson red, breeding eagerness in people’s hearts,
Stones not being worn out and lonely becoming the souls.
That city of yesteryears imbibed with drizzles and stifling evening heat
Has thusly discarded the ten years of waiting dreams.


III

I’m holding back emotions from the despondent imprints of a life in exile,
Has the rendezvous of joy and sorrow ever betided amidst immensity?
Who knows if the journey will end on faraway foreign shores
To let me go home and imbibe all the luscious Fall winds.
Emulating the seagull at the end of the immense-sea-bordering horizon,
Forever floating in rhythm with its thin long wings,
Suddenly I remember my old flame of the land of the hidden moon;
Let it be evaporated into the immense universe.
Crepuscule is coagulating over the vast rocky cliffs,
Human sorrows are fading away.
What magical mysteries behind all the destruction
That nudge the roses to bloom gorgeously along the bank of the brook?
Pure Land is ubiquitous
That brings about innocence and frees people of stress and difficulties.
How can one aspire toward emancipation if he does not worry about bad karma,
And remains lackadaisical like water streaming indolently under the bridge?
Since the time I was aware of life and mortality,
In a trice, I left home just to be alone.
Mom had no sooner ceased to cry for Dad’s departure
than she started to cry for my life as a drifter.
I remember Mom once and for all,
And acknowledge my love for my old flame all for naught.
The moon avalanche is taking a bath on the hill yonder,
The Fall evening is transposing itself onto a deep green island.


IV

A lifetime, a journey of a vagrant,
A long night of listening to the cataract cascading from high above.
I hurriedly cross the faraway infinitely long river,
Waiting for the lasting rain amidst the flustered butterflies.
One morning, all the past suddenly flooded my eyes,
A somber path reconnected the prior karmas.
I keep standing persistently on the everlasting stream,
In a blood-soaked twilight impermanence dream.

Poetry by Tuệ Sỹ

Translated by Phe Bach