Đi về trong thế kỷ sau
Nhìn trong mắt thấy đời đau trong mình
(Bùi Giáng)
Nhìn trong mắt thấy đời đau trong mình
(Bùi Giáng)
Ta thấy em về xanh lá biếc, thành thị điêu tàn khóc hồng hoang. Ta thấy em về trưa nắng lóa, mắt nhòa ánh lửa phất phơ bay. Ta thấy em về xanh tiếng hát, từng chiếc lá bay tựa gót hài, mỗi chiếc lá rơi hình giọt lệ, mỗi chiếc lá nhọn hình dao đâm. Ta thấy em là lá xanh dâu, chiều nay gió tắt ở phương nào, mộng của ban đầu như lá trút, kỷ niệm là màu Lá Hoa Cồn.
16, tháng Sáu, 2013
UYÊN NGUYÊN
UYÊN NGUYÊN
Lời dẫn: Sáng nay, ngày đầu xuân, đọc áng văn hay của bạn, ngắt thành dòng để văn/thơ bay theo mùa dịch, như là gieo hạt từ tâm.
Mộng của ban đầu như lá trút…
Ta thấy em
về xanh lá biếc,
thành thị điêu tàn khóc hồng hoang.
Ta thấy em về trưa nắng lóa,
mắt nhòa
ánh lửa phất phơ bay.
Ta thấy em về xanh tiếng hát,
từng chiếc lá bay tựa gót hài,
mỗi chiếc lá rơi
hình giọt lệ,
mỗi chiếc lá
nhọn hình dao đâm.
Ta thấy em
là lá xanh dâu,
chiều nay gió tắt ở phương nào,
mộng của ban đầu
như lá trút,
kỷ niệm là màu Lá Hoa Cồn.