THÔNG ĐIỆP và SỨ GIẢZen Fables for Today / Đạo Sinh dịch
Trong một lớp huấn luyện giảng sư Thiền tông, một vị Thiền sư lỗi lạc đã cho lời khuyên như thế này:
“Các thầy hãy xăm lời nhắc nhở này vào trong mí mắt mình: ‘Tôi là người Hoằng Pháp, chứ không phải Pháp. Tôi chỉ như mọi người khác’.”
Các thiền sinh hỏi: “Thưa, để làm gì ạ?”
“Các thầy hãy xăm lời nhắc nhở này vào trong mí mắt mình: ‘Tôi là người Hoằng Pháp, chứ không phải Pháp. Tôi chỉ như mọi người khác’.”
Các thiền sinh hỏi: “Thưa, để làm gì ạ?”
Thiền sư nói: Tôi sẽ bắt đầu bằng câu chuyện về một thành phố bị bao vây. Quân địch sẽ giết hết cư dân nếu không được cứu viện. Ngay khi mọi thứ đều tỏ ra vô vọng thì một sứ giả lọt được qua hàng rào địch, với thông điệp là quân đội của Shogun sẽ tấn công vào sớm mai để đánh đuổi quân xâm lăng. Tin tức này khiến dân chúng vui mừng đến độ xem sứ giả như một người hùng. Sau khi quân đội của Shogun rời thành, dân chúng đã bầu sứ giả làm người cai quản thành phố. Mặc dù rất được lòng người, nhưng vị sứ giả đã tỏ ra quá kém cỏi trong công việc điều hành, và chẳng bao lâu đã bị đuổi đi không luyến tiếc.
Bài học ở đây là đừng bao giờ nhầm lẫn Chánh Pháp—vốn là quà tặng quý giá của đức Phật—với người hoằng truyền Chánh Pháp. Các thầy chỉ là người hoằng Pháp. Khi các thầy khiến cho thính chúng phải kinh ngạc trước nội hàm đầy trí tuệ của một bài Pháp, khi đệ tử của các thầy giao phó cho các thầy công việc hình thành tâm thức của họ, khi các thầy được đối đãi như một người đặc biệt, các thầy hãy tập trung vào thông điệp bên trong mí mắt:
“Tôi là người Hoằng Pháp, chứ không phải Pháp. Tôi chỉ như mọi người khác.”
Zen Fables for Today
————-
This was the advice given by a charismatic Zen teacher to a class of Zen teachers-in-training.
“What do you mean?” they asked her.
“I’ll begin with a story about a besieged town that was surrounded by enemies who would slaughter all the inhabitants if help didn’t arrive. Just when things looked hopeless, a messenger slipped through enemy lines with the message that the army of the Shogun would attack in the morning and drive off the invaders.
“The townspeople were so enraptured with this news that they treated the messenger like a hero. And after the Shogun’s army left, they elected the messenger mayor.
Though a pleasant fellow, the messenger turned out to be a thoroughly inept leader and was soon sent away in disgrace.
The lesson here is never confuse the message–which is the precious gift of Buddha–with the messenger. You are only a messenger.
“When you stun an audience with the wisdom of a lecture, when your students cede to you the molding of their minds, when you are treated as someone special, focus on the message inside your eyelids: You are the messenger, not the message. You are just like everyone else.”