Friday, November 16, 2012

THE CRY OF WAR - Nghẹn Ngào


                      Israel-Palestinians-Conflict: Photo from http://www.cleancutmedia.com

May peace spread to the Palestinians and Israel.
May all be less suffering
May all be safe.

THE CRY OF WAR

The other day on channel 89.3FM, National Public Radio
Listening to an anguished cry of a Lebanese woman
who just lost her husband and kids to Israel’s bombs.
Oh, the suffering cry like that.
It was harsh to the listeners,
and I cried with her.
Suddenly I found myself in that anguished cry of the young woman.
I realized that I am a victim of the war.
It’s all about death, suffering, and endless separations and shattered lives.
I see that I am a young Lebanese woman
Who is angry and demonstrates hatred.
She cries for the loss of her family.
I also see myself as an exhausted Israel
which defends its people from the endless ray of missiles,
and I see myself as an arrogant American
who sells destructive and deadly weapons to Israel.
Oh, with many differences, “selfish” came from the “self-love” or ego-ness.
Oh, that tiny ego;
Oh, ignorance - inconceivable.
Hatred should not pay back with hatred, but with true love.
There is nothing to lose by sitting down with one another.
Why don’t we understand each other?
Your loss is also my loss;
Your anguish is also my anguish;
Your suffering amounts, mine is no less.
Same with religion and in real life:
Deep down, we are all no different
Our blood is all red, and the sweat is salty.
So, we must understand one another.
From the suffering of war,
May we find the source of happiness.

Mira Loma H.S. 
May, 2006


Nghẹn Ngào

Một ngày nọ, trên băng tầng 89.3FM, National Public Radio
nghe tiếng khóc nghẹn ngào nức nở của người quả phụ Lebanese
chồng con chết bởi bom rơi đạn lạc của  những người Do Thái bên kia
những tiếng khóc thảm thương như thế 
làm đau lòng kẻ thính giả hôm nay
và tôi đã khóc
tự nhiên tôi tìm mình trong tiếng khóc của người quả phụ tuổi còn xanh.
Tôi thấy tôi là nạn nhân của chiến tranh
là chết chóc, chia lìa, và tan vỡ.  
Tôi thấy tôi là người phụ nữ Lebanese 
đang tức tưởi khóc cho chồng, cho những đứa con mới chết
Tôi cũng thấy tôi là người Do Thái mỏi mệt
chống lại những hoả tuyến vô minh đổ xuống dân lành,
và tôi cũng thấy tôi là người Mỹ mạnh
đang hiên ngang cung cấp vũ khí tan thương cho người Do Thái.
Ôi  những dị biệt, tranh chấp khởi đầu từ sự tự ty nghiệt ngã
Hỡi cái ngả nhỏ nhoi
Hỡi vô minh  che lấp
Ôi chua chác!
Hận thù đừng trả hận thù mà đổi bằng tình thương chân thật.
Có mất gì khi ngôi lại với nhau?
sao không hiểu sâu?
Anh tan tóc cũng làm tôi tan tóc
Chị khổ đau cũng làm tôi đau khổ
Em khốn cùng, tôi cũng khốn cùng chung
Ðạo cũng vậy, mà đời kia cũng vậy
Anh và tôi có khác gì không?
khi máu đỏ, nước mắt kia cùng mặn
Thì anh ơi, hãy hiểu cho nhau !
Từ những cơn đau...
Hãy tìm nguồn hạnh phúc !

Mira Loma H.S. 05/06

Trích từ tập thơ Hương Lòng.

1 comment:

  1. Cảm ơn bài viết của bạn, rất tâm huyết và đáng suy ngẫm !

    ReplyDelete