Wednesday, December 24, 2014

TẤM LÒNG CỦA MỘT NGƯỜI CHA XA XỨ



Và niềm vui nữa của Ba...ảnh: BXK
TẤM LÒNG CỦA MỘT NGƯỜI CHA XA XỨ
Sáng tinh mơ, Ba vẫn thường lặng lẽ, ngồi thiền trước bàn thờ Phật và Ông Bà Tổ Tiên. Những lúc như thế nhìn Ba mà lòng cảm thấy nhẹ nhàng thanh thản. Ba sinh ra và lớn lên trên bán đảo Phương Mai, miền duyên hải hữu tình và thơ mộng dọc Miền Trung trong một gia đình ngư dân và thương gia. Năm nay Ba đã ở cái tuổi “Bát thập đắc hi hỉ” thế mà tinh tấn chuyên cần với những việc thường ngày như thế, trong đó có nghe tin tức bên Việt Nam và tìm mọi cách để giúp đỡ những người còn lại. Thậm chí, khi đi mua áo ấm tặng Ba, Ba cũng luôn nghĩ về những người thiếu thốn ở Việt Nam, nơi chôn nhau cắt rốn của mình. Đây là một ví dụ đẹp điển hình trong bài thơ mà chúng tôi đã viết nói lên tấm lòng của Ba về quê hương đất nước cũng như những lời dạy bảo của người.
ÁO BA LÀM ẤM QUÊ HƯƠNG
Mùa Đông lạnh cùng Ba đi mua áo
Ba tươi cười làm con cũng vui theo
Nhưng rồi lại, “Con ơi sao đắc quá!”
Số tiền này con hãy gởi về quê
Giúp người nghèo khổ, thiếu cơm những tháng Đông về
Hay giúp người thân quen, còn ngặt nghèo khó nhọc
Hay cho cháu chắc có tiền đi học
Thân Ba già ăn mặc có bao nhiêu
Nhưng lời Ba đã dạy con đủ điều
Đất nước điêu linh
Vẫn còn nhiều người dân thống khổ
Bụi bặm cuộc đời, chùi rửa đi! Lời Ba thố lộ
Ích kỷ lộng hành đâu giúp nổi quê hương!
Cái gì lợi mình hại người thì càng tang thương
Cái gì thiếu đạo đức là hại luôn dân tộc
Cái gì thiếu nhân bản là mất luôn tình nghĩa
Sống vui vẻ và thanh tao để đời không mai mỉa
Này con yêu ơi! Con hãy sống an lành
Sống vị tha và tha thứ vì đời vốn mong manh
Sống bình dị, biết yêu thương con nhé!
Lời Ba dạy như chút phước sương nhỏ bé
Mang từ bi gieo hạt đợi mong
Mùa Đông lạnh, nuôi mầm Xuân hy vọng
Hạnh phúc nào đi mua áo cùng Ba!
(From http://phebach.blogspot.com/2014/12/ao-ba-lam-am-que-huong.html)
Ba tôi đó, một người giản dị và hài hoà. Ba vốn là một con người chất phát, hiền lành, và mộc mạc.  Thuở thiếu thời, như bao đứa trẻ khác trong làng, Ba thất học khi lên lớp ba lớp bốn và bắt đầu đi Biển để giúp kinh tế trong gia đình.  Ở tuổi thiếu niên, vì lăn lộn dầm mưa dãi nắng rất sớm, nên Ba là người khỏe mạnh.  Thân hình rắn chắc, nước da ngâm, và là một người bơi lặn rất giỏi.  Ngoài ra, Ba làm lưới, làm biển thì số một.  Ba đã thành thạo tay nghề và được sự tín nhiệm của Ông Nội với các nghề lưới Đăng Cước, lưới Đăng Đen, lưới Quát, mành Chiếc, mành Ruốt, Rút Chì, và mành Tè v.v… Một con người dân dã như Ba vẫn dạy chúng tôi lẽ sống, phải đầy đủ Nhân-Lễ-Nghĩa-Trí-Tín khi còn trẻ và bây chừ thì phải sống và làm việc theo tinh thần Phật giáo.  Ba, một ngư dân bình thường, như trí tuệ của Ba như bao người Cha khác, rất thật và thực tiễn. Ba luôn nhấn mạnh rằng rằng:
“…Ích kỷ lộng hành đâu giúp nổi quê hương!
Cái gì lợi mình hại người thì càng tang thương
Cái gì thiếu đạo đức là hại luôn dân tộc
Cái gì thiếu nhân bản là mất luôn tình nghĩa…”
Có vậy mới thấy được tấm lòng cao cả của những người Cha lo lắng và yêu thương đến con cái, quê hương và cho cả tha nhân. Chúng tôi rất hân hạnh được còn Ba, còn Mẹ, chúng tôi trân quý là “Còn Cha gót đỏ như son” hay cảm thông được “Con không Cha như nhà không nóc). Nhân ngày Lễ Cha của chùa Quang Nghiêm mà Hoà thượng Thích Minh Đạt tổ chức 18 năm qua vào dịp rằm tháng 10, ngày thị tịch của Đại đệ tử đức Phật, ngài Xá Lợi Phất, con viết vài hàng về Ba để biết ơn và cảm niệm ân đức của người.
Sacramento, một ngày mưa bão.

No comments:

Post a Comment