Anh Bạch Xuân Thảo, một con người đáng kính, đáng ngưỡng mộ. Lần nào có dịp đến chùa Kim Quang dự lễ, tôi cũng thường bắt gặp anh lặng lẽ nhẫn nại đi gom ly giấy, dĩa giấy đã dùng,rác... vào những bao plastic lớn, đẩy thùng rác đi. Giữa những huyên náo cười nói xôn xao hay tiếng hát tiếng ca ngày lễ hay ngày hội, anh vẫn an nhiên với công việc của mình như một Bồ Tát của đời thường. Từ nay, tôi sẽ không còn thấy lại hình ảnhh thân thương đó nữa. Xin thắp một nén tâm hương cầu nguyện. Tôi tin là giờ đây, nơi chốn an lành miên viễn đó, anh đang mỉm cười trong tình Thương và ánh từ quang của Chư Phật.
Anh Bạch Xuân Thảo, một con người đáng kính, đáng ngưỡng mộ. Lần nào có dịp đến chùa Kim Quang dự lễ, tôi cũng thường bắt gặp anh lặng lẽ nhẫn nại đi gom ly giấy, dĩa giấy đã dùng,rác... vào những bao plastic lớn, đẩy thùng rác đi. Giữa những huyên náo cười nói xôn xao hay tiếng hát tiếng ca ngày lễ hay ngày hội, anh vẫn an nhiên với công việc của mình như một Bồ Tát của đời thường. Từ nay, tôi sẽ không còn thấy lại hình ảnhh thân thương đó nữa. Xin thắp một nén tâm hương cầu nguyện. Tôi tin là giờ đây, nơi chốn an lành miên viễn đó, anh đang mỉm cười trong tình Thương và ánh từ quang của Chư Phật.
ReplyDelete