Cực Lạc
Em Về - Nguyên Quang
Tưởng đâu đi hết con đường
Em đi vào cõi vô thường ngủ quên
Phải đây là chốn Thần Tiên?
Phải đây là chốn Thánh Hiền Tây Phương?
Em tìm trong nỗi vấn vương
Tìm đâu đâu thấy bụi đường bấy lâu
Em vừa thoát chốn bể dâu
Tìm nơi giải thoát, về đâu Niết-bàn?
Em giờ nhẹ chốn hồng hoang
Nhất tâm niệm Phật tìm đàng vãng sanh
Mỗi khi tâm nguyện chí thành
Tây Phương Cực Lạc duyên lành em đi
Em đi chẳng để lại chi
Chỉ là một chút Từ-bi cho đời
Mai này vật đổi sao dời
Tấm lòng Bồ-tát muôn đời em trao.
Cực Lạc
Em Về - Nguyên Quang
Giã từ em đi
Ung dung tự tại
Tây Phương vẫy gọi
Ngập tràn sắc hương
Trong nỗi vấn vương
Bụi đường xa khuất
Em dần lạc mất
Về chốn Niết-bàn
Nhẹ gót hồng hoang
Nhất tâm nhất niệm
Thành tâm em nguyện
Cực Lạc em đi
Xả báo thân ly
Từ-bi để lại
Hạnh Bồ-tát tại
Vị
ngọt muôn đời.
"Đi về. Đi ở. Đi đi..." Anh đã đi hay anh đã về! Nhớ mãi hình ảnh nhẫn nại dịu dàng lặng lẽ của anh những sáng, những chiều ngập nắng ở sân chùa Kim Quang. Nhớ anh, một con người đáng mến, đáng quý!
ReplyDelete