Kính tiễn Nguyễn Đức Sơn của hoạ sỹ Đinh Trường Chinh |
Tưởng niệm Người về Núi
“Tuổi vàng suối mộng trời thơ
Lớn lên tôi chết trên bờ hư không” *
1.
Khi đến sông vẫn chảy
Khi ở núi vươn xanh
Ra đi sông núi thẳm
Cuộc đời bụi sắc không.
2.
Trần gian bao nghiêng ngửa
Thơ cuồng / tục như Ông
Cao nguyên mảnh đất chờ trông
Vui cùng lãng tử cõi không u sầu.
3.
"Đất trời đến thuở rụng râu
Có tao hậm hực ngồi khâu cuộc đời" *
Bao phen trồng cấy giống tươi
Rừng Phương Bối thẳm công lao của người.
4.
Khóc cười giữa chốn mù khơi
Bầy con ở lại chơi vơi phận mình
Đến đi một cõi tinh anh
Xa lìa quán tạm long lanh bụi vàng.
5.
Ông đi hết cõi lang thang
Mới hay đống phẩn cũng là liên hoa.
6.
Thôi thì, nắng hạ mưa nhanh
Thôi thì thôi nhé thôi thì thế thôi.
Không thì thôi, có thì thôi
Không thôi cũng có, có rồi cũng không.
7.
Đời là mộng
Hãy thương nhau
Nếu còn đau
Xin thương tiếp.
8.
Tháng sáu trời mưa
Trần gian mộng mị
Ướt vai, Phật cười.
Bạch X. Phẻ
* Thơ Nguyễn Đức Sơn